Thai Rắn

Chương 32 : Duyên âm chưa hết

Ngày đăng: 12:35 30/04/20


Khi bọn cô tới nhà Trần Giai Văn, đèn nhà bọn họ sáng, nhưng bọn cô gõ cửa một lúc lâu không có ai ra mở cửa:



- Ra cửa quên tắt đèn sao?



- Làm sao có thể? Đều đã muộn thế này cho dù ra cửa cũng chỉ mua đồ ở gần đây, sẽ quay về nhanh thôi!



Diệp Tử nhảy từ trong ngực cô xuống, dựa vào cạnh cửa ngửi tới ngửi lui:



- Bên trong có mùi của quỷ.



Dù sao nơi này là nhà riêng của người ta, bọn cô không phải là cảnh sát, đương nhiên không thể tùy tiện xông vào, cho nên đứng đợi ngay ở cửa.



Đợi khoảng hơn nửa tiếng cũng không ai quay về, trái lại người qua đường từ trên xuống dưới nhìn thấy vài người bọn cô đứng ở cửa, vẻ mặt tò mò nhìn chằm chằm bọn cô. Cô không nhịn được ấn chuông cửa, vẫn không có ai như trước.



Lúc này có một bác gái đi tới, bác gái nhìn thấy bọn cô muốn nói lại thôi, đi vài bước lại xoay người lại:



- Các cháu tìm người nhà này sao?



Nhìn thấy có người để ý bọn cô, đương nhiên bọn cô vô cùng vui vẻ:



- Đúng vậy ạ! Nhưng nhà bọn họ có đèn sáng, lại không có ai ở, cũng không biết khi nào mới quay về. Dì à, dì từng thấy người nhà bọn họ không?



Bác gái khoát tay, vẻ mặt tò mò nói:



- Đừng nói thấy, từ khi nàng dâu nhà này qua đời, bọn cô đều chưa từng thấy nhà bọn họ mở cửa, đều cho rằng họ chuyển đi rồi! Hơn nữa đèn nhà bọn họ vẫn luôn sáng, nhưng không thấy người nào ở. Ai ôi, dọa chết người ta rồi.



Cho nên ý là nhà bọn họ có đèn sáng cũng không nhất định có người ở?



- Dì à, vậy dì có biết nhà bọn họ còn có người nào hay không?



- Các cháu hỏi chuyện này làm gì?



Bác gái nhìn bọn cô, hình như đang suy nghĩ ý đồ của bọn cô:



- Không phải nhà bọn họ nợ tiền các cháu đấy chứ?



- Không phải không phải, cháu và Trần Giai Văn là bạn tốt, nhưng vài năm nay luôn ở khác nơi, cháu nghe nói cô ấy qua đời khó mà tin nổi, đặc biệt đến xem.



Cô nghiêm túc nói linh tinh, may mà bác gái tin là thật.



Nghe cô nhắc tới tên Trần Giai Văn, bác gái muôn vàn cảm khái:



- Giai Văn là cô gái tốt, chúng tôi đều thích cô ấy, đáng tiếc trẻ tuổi như vậy đã qua đời.
Thấy cô đột nhiên tỉnh lại, hình như Lưu Hằng vô cùng kinh ngạc.



- Chỉ cần cô chịu phối hợp, cô sẽ không làm cô đau đớn gì, nếu cô muốn phản kháng, vậy đừng trách tôi không khách sáo…



Cô vừa nghe thấy Lưu Hằng nói muốn đặt hồn phách Trần Giai Văn vào trong cơ thể cô, vậy hồn phách của cô làm sao đây? Chẳng lẽ giống như Linh Mộc lần trước, để ý thức của cô ngủ say?



Lưu Hằng nói xong đi tới, Trần Giai Văn ở phía sau anh ta muốn ngăn cản anh ta, nhưng vươn tay ra lại xuyên qua người Lưu Hằng, cô ta lại chạy đến trước mặt Lưu Hằng, nhưng không thể nào bắt được anh ta.



Vậy mà hồn phách của Trần Giai Văn trong suốt, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hồn phách như vậy.



Thấy Lưu Hằng sắp bắt được cô, cô nhanh chóng chạy đến cửa, lấy ngọc thạch trước ngực ra:



- Liễu Huyền Dạ, Liễu Huyền Dạ - -



Lúc này cô hoàn toàn quên mất chuyện cãi nhau với Liễu Huyền Dạ, nghĩ Trương Doãn Hiên và Chung Linh đều đã ngã xuống, chỉ có anh mới có thể cứu được cô.



Nhưng mãi đến khi Lưu Hằng dùng dây thừng trói cô lại, cô cũng không đợi được Liễu Huyền Dạ, quả nhiên anh không quản cô nữa rồi.



Lưu Hằng ném cô lên một cái giường, không biết gắn cái gì lên người cô, lại dán một lá bùa gì đó lên trán cô, ý thức của cô bắt đầu hỗn loạn, cảnh tượng trước mắt càng ngày càng mơ hồ.



Trước khi hôn mê cô không nghĩ tới Liễu Huyền Dạ, cô nghĩ Lưu Hằng thật lợi hại, xem vài quyển sách có thể làm đến nước này, mà cô học lâu như vậy ngay cả con người cũng không đối phó được.



Ngay lúc cô sắp ngủ say, Lưu Hằng hét to một tiếng, cô sợ tới mức tỉnh lại, đã xảy ra chuyện gì thế? Quay đầu nhìn, liền nhìn thấy con rắn lớn khốn nạn mặc trường bào màu đen, nhìn cô ý vị thâm trường, anh vẫn đến đây.



Ngực cô khó chịu, nhưng động một tí là khóc không giống cô, chắc là vì phụ nữ có thai dễ đa cảm:



- Anh đã đến rồi!



- Ừ! Em không sao chứ?



Thực ra giọng nói của Liễu Huyền Dạ rất êm tai, trầm thấp như vực sâu, lại ấm áp như ngọc, mỗi lần cô nghe đều bị mê hoặc.



-----------



Dịch: Hà My



Biên tập: BảoNhi



Team: Bảo My



Bản dịch được cập nhật độc quyền tại ngày 04/11/2018