Thai Rắn
Chương 6 : Lệ quỷ báo thù
Ngày đăng: 12:35 30/04/20
Cô không dám nghĩ tiếp nữa, nhưng nếu như những người đó thật sự do cô giết, không phải cô thành tội phạm giết người rồi sao?
- Các cậu biết nhà họ Đổng đó ở đâu không?
Cô ra vẻ tò mò hỏi.
Lưu Hoan Hoan lập tức trả lời:
- Nhà bọn họ ở trong biệt thự vùng ngoại thành, ngay tại… Nghe nói bây giờ đã bị cảnh sát phong tỏa, không cho bất kỳ ai đi vào.
- Tô Tô, cậu hỏi chuyện này làm gì vậy?
Miêu Miệu chạm vào cô một cái:
- Đừng nói với mình là cậu muốn đi xem đó nha, chuyện dọa người như vậy, nghe nói mấy ngày nay rất nhiều thân thích nhà bọn họ đều chạy ra nước ngoài, sợ người xui xẻo kế tiếp là mình.
- Sao mình có thể đi đến đó được, mình chỉ hỏi một chút mà thôi.
Buổi chiều cô lấy cớ không thoải mái xin phép nghỉ, sau đó một mình vụng trộm đi vào biệt thự ở vùng ngoại ô. Đứng từ xa cô liền thấy đường cảnh giới vây quanh, cô cũng không dám xông vào, chỉ ở bên ngoài nhìn một lát.
Lúc chuẩn bị rời đi đột nhiên phía sau truyền đến giọng nói:
- Cô là ai?
- Hả?
Bả vai bị người ta vỗ từ phía sau một cái, cô sợ tới mức lập tức nhảy dựng lên. Quay đầu liền thấy một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp đứng ở phía sau cô, cô ta mặc đồ công sở nhìn rất lão luyện.
Người phụ nữ nhíu mày lại:
- Cô lén lút ở đây làm gì thế?
- Tôi, tôi đi ngang qua…
Lúc cô nói chuyện cũng không chắc chắn lắm, đặc biệt là khi bị người ta dùng ánh mắt sắc bén nhìn mình như vậy.
- Tiểu Uyển, để cô ấy vào đi.
Lúc này cô mới phát hiện đằng sau cô gái này còn có một ông cụ tóc trắng xóa, ông ta ngồi trên xe lăn, tuy trên mặt vô cùng mệt mỏi nhưng đôi mắt lại giống như vực sâu, giống như ẩn giấu rất nhiều chuyện xưa.
- Ông nội?
Ông cụ tóc bạc không để ý người phụ nữ đó nữa, vẫy vẫy tay bảo người ta đẩy ông ta về biệt thự.
Mãi đến khi đi theo người phụ nữ đó và ông cụ tóc bạc vào trong biệt thự, cô cung không hiểu rõ lắm, sao cô lại vào được. Trong biệt thự rất rộng, đi qua hành lang dài phía trước, ở giữa là một vườn hoa rất to, bên trong mọc đầy hoa hoa cỏ cỏ cô không biết tên, sau đó là đến một phòng khách rất lớn rất lớn, tha thứ cho từ ngữ thiếu thốn của cô, tóm lại là rất lớn rất lớn.
- Cô bé, cháu bao nhiêu tuổi rồi?
Cô băn khoăn bất an ngồi ở trên ghế sofa, lần đầu tiên cô ngồi ở một nơi xa hoa như vậy, cảm thấy mình có chút không hợp với nơi này:
- Vợ nhớ anh rồi sao?
Bên tai truyền đến giọng nam trong veo mà lạnh lùng đã lâu rồi không nghe thấy:
- Nhớ anh cái quỷ ý, tốt nhất là anh đừng bao giờ xuất hiện nữa.
Cô nói trong lòng như vậy, nhưng vẫn không phát ra âm thanh nào, có phải cô sắp chết rồi không, cho nên mới nghe thấy tiếng nói của con rắn lớn.
- Ngu ngốc, có anh ở đây rồi.
Thật sự là con rắn lớn sao? Đau đớn trên người đã không còn nữa, ý thức của cô cũng rõ ràng hơn, cô liếc nhìn xung quanh nhưng không thấy tung tích của con rắn lớn, trái lại đạo sĩ Trương và ông Đổng quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu, cô nhìn theo hướng bọn họ dập đầu, quả nhiên là nữ quỷ mặc đồ màu đỏ.
- Uyển Thanh, chuyện lúc trước đều là anh có lỗi với em, cầu xin em buông tha cho anh cũng buông tha chính mình đi! Anh sẽ thờ cúng em chu đáo.
Xem ra ông Đổng đúng là Đổng lang của nữ quỷ mặc đồ màu đỏ.
- Một câu xin lỗi của anh có thể lau sạch mọi chuyện sao?
Nữ quỷ mặc đồ đỏ đi từng bước đến trước mặt ông Đổng, bóp chặt cổ ông ta:
- Tôi thích anh như vậy, vì anh chuyện gì tôi cũng dám làm, mà anh thì sao? Anh lại làm gì tôi? Anh giết tôi ngay trong ngày kết hôn, còn nhìn bọn chúng làm nhục tôi, tôi hận anh, tôi hận - -
Nữ quỷ mặc đồ màu đỏ đắm chìm trong bi thương, hoàn toàn không có nhìn thấy ông Đổng bị bóp chặt cổ đến đỏ bừng ra hiệu với đạo sĩ Trương, đạo sĩ Trương quỳ trên mặt đất lấy chuông ra lắc lắc vài cái, ném vài lá bùa màu vàng về phía nữ quỷ mặc đồ đỏ, khi lá bùa đụng vào nữ quỷ mặc đồ đỏ dấy lên ngọn lửa màu xanh, trong chớp mắt ngọn lửa bao bọc cô ta.
- A - -
Nữ quỷ mặc đồ đỏ phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế.
Ông Đổng và đạo sĩ Trương chuyên tâm đối phó với nữ quỷ mặc đồ đỏ, vẫn không phát hiện ra dây thừng trên người cô đã được cởi. Ngọc thạch như mực cũng ở trong tay cô, nhớ đến hình ảnh ở biệt thự cổ, cô hỏi con rắn lớn ở trong lòng:
- Anh muốn giúp nữ quỷ đó hay không?
- Những chuyện này đều do cô ta tự tạo nghiệt.
Cô không hiểu ý của con rắn lớn, dù sao anh cũng không giúp nữ quỷ!
Ngọn lửa đốt nữ quỷ thành tro bụi, cô lại có chút thương xót, không ngờ biến thành lệ quỷ mà cô ta cũng không thể báo thù cho mình, thật đáng thương.
-------------
Dịch: Hà My
Biên tập: BảoNhi
Team: Bảo My
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại ngày 30/09/2018