Thâm Hải

Chương 35 :

Ngày đăng: 03:50 19/04/20


Thấy Lý Nguyệt rưng rưng nước mắt, Tú Tú nhịn không được có chút mềm lòng, mà cô đúng là biết rõ, chuyện này nếu tới tai mẹ cô, bà chắc chắn tức giận cho coi, mà điều quan trọng nhất bây giờ, chính là show diễn thời trang kết thúc thuận lợi.



Nếu uy hiếp trước mắt đã giải trừ rồi, thì chuyện này cũng coi như xong, cô rời đi một chút cũng tốt.



“Trang phục đâu?” Cô mở miệng hỏi.



“Phòng hóa trang phía sau hậu đài.” Biết cô đồng ý rồi, Lý Nguyệt nín khóc mỉm cười. “Tú Tú, cảm ơn cô, đợi chuyện này kết thúc, tôi chắc chắn sẽ báo đáp cô.”



Tú Tú cười khổ, chỉ theo cô ra hậu trường.



Ở hậu trường người qua kẻ lại, mồ hôi, đồ trang điểm và cả mùi nước hoa đầy rẫy trong đó, có vài người đang vội làm kiểu tóc cho người mẫu, vài người mẫu lại trong tình trạng đứng thay quần áo lộ nửa thân trần, cô nghe được tiếng quát nạt của mẹ, thấy mọi người bận rộn chạy ngược chạy xuôi.



Cô lặng lẽ cầm mấy dụng cụ thêu vào, sau đó đến phòng hóa trang của Lý Nguyệt.



Cô vừa vào cửa, Lý Nguyệt đã đưa trang phục cho cô, rồi nhanh chóng đóng cửa lại.



Làn váy viền ren bị xé rách hơn 10cm, nửa màn sau còn 10p nữa Lý Nguyệt mới lên sân khấu, nên cô chỉ có chút thời gian khâu lại thôi, nhưng cô cần thêm ren hỗ trợ.



“Cái này tôi không có cách nào trực tiếp khâu được, tôi cần phải lấy một ít ren tới” – Tú Tú nói xong xoay người, lại thấy Lý Nguyệt cầm súng lục chỉa vào cô, hại cô đang nói phải dừng lại, cả người cứng đờ tại chỗ.



“Không cần.” Vẻ hoảng hốt của Lý Nguyệt đã hoàn toàn biến mất, chỉ lạnh lùng nhìn cô, nói: “Chị Chu nói cô không thông minh, tôi còn không tin, thật không ngờ cô thực sự ngu xuẩn đến vậy.”



“Sao cô…” Tú Tú ngây ngốc nhìn cô gái kia, và cây súng trên tay cô ta, nhất thời có chút hoảng loạn: “Cô làm gì vậy?”



“Tôi đang làm gì?” Lý Nguyệt khẽ cười thành tiếng, sau đó bỗng dưng khua tay: “Đương nhiên là phá hỏng show diễn thời trang rồi! Tôi vốn cho rằng Vương Triều Dương có thể dùng được, ai ngờ anh cũng ngu xuẩn như vậy, chỉ cho người đặt bom thôi cũng thất bại, tôi đành tự mình ra tay thôi.



Nói xong cô ta hất cằm lên, tiến lên phía trước dí súng vào người cô, lạnh lùng nói: “Hiện tại, cô phải ra ngoài chung với tôi, nếu cô dám cảnh báo cho bất kỳ kẻ nào biết, thì tôi sẽ đục một lỗ trên người cô, cô không muốn trên người cô có nhiều lỗ chứ?”



Cô không muốn nha.



“Mở cửa ra, đi về phía trước, sau khi rời khỏi đây rẽ trái lên lầu.”



Cô không thể không làm theo, chỉ có thể đi về phía trước, Lý Nguyệt dùng súng dí ngay lưng cô rồi theo sau.



Ngoài cửa chính là một mảng hỗn độn, cách nữa màn sau còn ba phút, tất cả mọi người đều bận túi bụi, chẳng ai chú ý đến tình hình bên này.



Cô trông thấy Đồ Hoan, nhưng Đồ Hoan đã thay đồ rồi, đứng ngay lối ra vào ở hậu đài sân khấu, cách nơi này thực sự quá xa, hơn nữa còn chuẩn bị ra sàn.



Tú Tú hết cách, chỉ có thể trèo lên cầu thang sắt.



Cầu thang này thông với phía trên sân khấu, là chỗ để nhân viên ánh sáng và kỹ thuật đi lại.
Tịnh Hà bước theo anh ra khỏi phòng hóa trang, mở di động, ấn phím tắt gọi ông xã, vừa nói với anh: “Em đừng vội, chị gọi Đồ Cần qua, anh ấy sẽ giúp em tìm.”



Anh không thể, không thể đợi Đồ Cần đến, quá chậm, trong lòng anh có cảm giác sợ hãi.



Chuyện này không đúng, anh biết chứ.



Lần trước, anh bỏ qua cảm giác này, A Quang chết.



Anh cảm thấy tim mình đập rất nhanh, anh nhìn hai bên, lối đi này chỉ thông ra hai nơi, một là sảnh Victoria, hai là hậu trường.



Nếu cô ấy trở lại sảnh Victoria, anh không thể không phát hiện ra cô.



“Em ra hậu trường xem xét.” Anh xoay người tới hậu trường, nói: “Anh Cần nếu có tung tích của cô ấy, điện thoại cho em ngay.”



Không đợi chị Tịnh Hà trả lời, anh đã bước nhanh hơn, chạy.



Lý Nguyệt là tình nhân của Đường Hạ, sao lại ở cùng Vương Triều Dương?



Chuyện này không đúng, anh biết mà.



Tú Tú không có khả năng rời khỏi anh, anh biết cô rất khó chịu, nhưng cô sẽ không ngu ngốc rời khỏi hiện trường, trừ phi Lý Nguyệt gọi cô ấy, cô ấy sẽ không đề phòng Lý Nguyệt, cô ấy sẽ không ngờ phía sau bức màn còn độc thủ nữa, ngay cả bọn họ cũng không nhìn ra.



Chết tiệt!



“Hắc, đây là hậu trường, những ai không phận sự miễn vào.”



Bảo an chặn anh lại, anh không có thời gian giải thích, chỉ có thể dùng võ trang với đối phương, đánh ngã bảo an.



Nửa màn sau của show diễn thời trang bắt đầu rồi, khi tiếng nhạc vang lên, anh mở cửa, luồn lách chen chúc ở hậu trường.



Anh thấy Đồ Hoan đứng ở hậu đài, đang chuẩn bị lên sân khấu, anh chen lên cầu thang, không nhìn mấy người mẫu hờn giận mắng chửi, lớn tiếng kêu cô.



“Đồ Hoan!”



“A Lỗi! Chuyện gì xảy ra vậy?” Đồ Hoan thấy anh, ngay ra một lúc. “Anh ở đây làm gì?”



“Vương Triều Dương cấu kết với Lý Nguyệt, Tú Tú không thấy đâu, cô có thấy cô ấy hay Lý Nguyệt không?” Nói xong, anh đứng ở nơi khá cao, quét qua đám người hỗn loạn ở hậu trường, nhưng những khuôn mặt này, không có cô ấy.



“Shit, không có!”