Thâm Tình Không Đứng Đắn (Say Mê)

Chương 23 : Tôi chết rồi, vì hôn cô

Ngày đăng: 11:48 19/04/20


LY THỨ 23



Tác giả: Thất Bảo Tô



Biên tập: TBB



Một câu nói, lại giống như tạo nên lớp sương giá, không khí trong xe nhất thời rơi vào im lặng.



Vu Tri Nhạc không nhìn về phía Cảnh Thắng, vẫn nhìn thẳng phía trước, không nói lời nào tiếp tục lái xe.



Cảnh Thắng biết trước cô sẽ cự tuyệt như vậy, cũng không thấy bị đả kích. Nhưng đột nhiên anh nghiêm túc bày tỏ, lại khiến lòng Vu Tri Nhạc khẽ động.



Từ xưa tới nay, người phụ nữ nào cũng ưa những lời tỏ tình êm tai, Vu Tri Nhạc cũng không ngoại lệ. Còn Cảnh Thắng, chính anh cũng không biết vì sao mình lại bật ra một câu như thế.



Á khẩu mấy giây, Cảnh Thắng nhanh chóng chớp mắt, đôi mắt mở to, giả bộ không biết phải làm sao, hỏi: "Ơ? Tôi mới vừa nói gì?"



Vu Tri Nhạc: "..."



"Tôi chỉ là một người đàn ông thích cô, đúng không?" Anh hỏi lại, không đợi Vu Tri Nhạc trả lời đã rung đùi đắc ý dạt dào: "Tôi lại có thể nói ra lời tỏ tình kinh thiên động địa như vậy. Thật lợi hại, tôi yêu tôi quá."



Có giây phút nào anh không tự luyến không? Khóe mắt Vu Tri Nhạc không khỏi giật giật.



"Có điều..." Cảnh Thắng gãi cằm, như có điều suy nghĩ: "Lời nói vô thức, lại là lời trong lòng."



Anh nghiêng đầu nhìn người phụ nữ: "Xem ra tôi thực sự rất thích cô. Sao có thể thích đến mức đó nhỉ?"



Chính anh cũng không hiểu được.



Về vấn đề này, Vu Tri Nhạc cũng vừa thắc mắc vừa không hiểu được, nên cũng đáp lại: "Tôi cũng muốn hỏi điều đó."



"Hỏi cái gì?" Người đàn ông hơi bối rối, sau đó mới bừng tỉnh: "Hỏi vì sao tôi thích cô? Tôi cũng không biết nữa, có lẽ coi trọng dáng dấp xinh đẹp của cô."



Vu Tri Nhạc: "... Anh chưa từng thấy phụ nữ?"



Cảnh Thắng đáp như chuyện đương nhiên: "Thấy rồi."




Ăn hết một xiên...



Lại lấy thêm một xiên...



Cứ ăn một hồi như vậy, cũng không dám đề cử với Vu Tri Nhạc nữa.



Đột nhiên, Cảnh Thắng "a" một tiếng, đưa tay ôm bên má trai, mặt đầy đau đớn.



Vu Tri Nhạc nhìn về phía anh: "Cắn phải lưỡi à?"



"Không, không phải." Người đàn ông trẻ tuổi bỏ xiên thịt xuống, dịch người ra, đưa lưng về phía Vu Tri Nhạc. Cô chỉ thấy anh đưa tay lên che miệng, hình như nhả ra thứ gì đó.



Lại một lúc sau, Cảnh Thắng có chút buồn bực, tiếp đó dùng tay ôm một bên má, đầu lưỡi liếm liếm thử: "Hình như rụng một mảnh răng rồi..."



Anh tỏ vẻ nghi hoặc: "Vẫn không xác định được." Tiếp đó đưa bàn tay nắm thành quyền về phía cô: "Hay cô xem giúp tôi?"



Vu Tri Nhạc cũng không nghĩ nhiều, hơi nghiêng người về phía trước để nhìn kĩ hơn. Không ngờ lúc mở ra, lòng bàn tay anh trống trơn, không có gì cả. Ý thức mình bị đùa bỡn, Vu Tri Nhạc lập tức ngẩng đầu. Sau đó có thứ gì nhẹ nhàng chạm vào trán cô, mát lạnh, mềm mại, lại có lực.



Lúc này Vu Tri Nhạc giương mắt, tay người đàn ông lại nắm thành quyền, để gần miệng ho nhẹ, bộ dáng như chưa có chuyện gì xảy ra.



Anh đánh mắt đi, không dám nhìn thẳng vào Vu Tri Nhạc, chỉ có nụ cười nơi khóe mắt là tràn đầy, làm thế nào cũng không kiềm chế được.



Sắc mặt Vu Tri Nhạc khó coi, giọng nói cũng theo đó chuyển lạnh: "Anh muốn chết phải không?"



Cảnh Thắng vẫn không dám nhìn cô, chỉ tự vui trộm. Sau khi vui vẻ một hồi, mới giả vờ "hự" một tiếng, như người bị thương mà ngã nhoài người lên bàn, toàn bộ mặt đều chôn ở khuỷu tay, cũng không có ai nhìn thấy biểu cảm của anh. Cảnh nằm im, giả bộ mình là một thi thể.



Sau đó, Vu Tri Nhạc lại nghe anh rầu rĩ, mặt dày mà nói: "Tôi chết rồi."



"Vì hôn cô."



Hết chương 23.



Lời của B.: Mới như chuồn chuồn lướt nước mà Cảnh cún đã không chịu được nhiệt =)) Đã có chương mới Tâm Ngứa, cơ mà tớ chưa beta nên hẹn mn tối nha:D