[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa
Chương 100 : Tháp Vĩnh Hằng biến hóa
Ngày đăng: 11:03 07/09/19
Lần này tuy Trấn Nam quan tử thương hơn mười vạn, nhưng dù sao vẫn còn đầy đủ quân binh, có bình dân trợ giúp, trong thành dần hồi phục sinh khí.
Hơn bốn mươi đội Liệp ma Đoàn tiến đến, chỉ có số ít cư ngụ trong tổng điện Mục Sư Thánh Điện, còn lại đều được an bài ở chỗ khác. Đám Long Hạo Thần đương nhiên là số ít được ở lại.
Mục Sư Thánh Điện, tầng chót, trong phòng yên tĩnh. Long Hạo Thần triệu tập đồng bạn đến phòng mình.
Mục Sư Thánh Điện đối với bọn họ thật không tồi. Không chỉ cho họ phòng nghỉ yên tĩnh, còn chuyên môn cung cấp đấu trường nhỏ để tu luyện kỹ năng, khoảng ba trăm mét vuông.
“Đại ca, vì sao phải ở lại đây tu luyện? Không phải chúng ta tới đây chấp hành nhiệm vụ sao?” Tư Mã Tiên vẻ mặt nghi ngờ hỏi. Trận chiến hôm đó gã giết sướng tay, Quang Chi Đại Lực Hoàn lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường, sản sinh tác dụng ngay cả gã đều không nghĩ tới.
Vốn thực lực của Tư Mã Tiên trong đội xếp áp chót, Long Hạo Thần và Thải Nhi đừng nói, nhưng so với Vương Nguyên Nguyên và Hàn Vũ thì gã cũng không bằng. Nhưng khi đổi trang bị rồi, lần này trong đại chiến, Hàn Vũ và Vương Nguyên Nguyên thêm vào đều không giết nhiều ma tộc bằng gã. Quang Chi Đại Lực Hoàn đi tới đâu, có thể nói là đánh thắng tới đó. Đương nhiên gã hy vọng có thể ở trên chiến trường, tiếp tục ra tay.
Long Hạo Thần nói.
“Chúng ta và ma tộc chắc là tạm thời không đánh nhau. Không có chiến tranh, nhiệm vụ chiến tranh của chúng ta đương nhiên đã kết thúc. Nhưng, có một sự việc quan trọng cần chúng ta đến hoàn thành.”
Nói xong, hắn tường tận kể lại về Mộng Huyễn Thần Điện, liên minh và ma tộc đàm phán.
“Linh lô, không ngờ là nơi sản xuất số lớn linh lô tốt?” Đừng nói là Tư Mã Tiên ra câu hỏi nay vẻ mặt vui mừng, người khác đương nhiên càng không bình tĩnh.
Đây chính là linh lô!
Long Hạo Thần vì sao có thể trở thành trụ cột trong đội, hơn nữa liên tiếp thắng đối thủ cường đại hơn chính mình? Trừ sức mạnh của hắn ra, hai đại linh lô của hắn cũng đem đến tác dụng quan trọng. Có thể nói, không có Long Hạo Thần và Thải Nhi bốn cái linh lô, toàn bộ Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu sẽ giảm bớt một nửa sức mạnh. Mặc kệ là chức nghiệp giả của chức nghiệp nào, được đến tin tức linh lô có thể bình tĩnh mới là quái.
Lâm Hâm hất tóc dài, cười hì hì nói.
“Đại ca, cậu và phó đoàn trưởng phải cố lên nha! Đem mấy cái linh lô ra, ta không kén chọn, chỉ cần là hỏa hệ thì được hết.”
Trần Anh Nhi khinh thường hừ một tiếng.
“Thật không biết xấu hổ, còn được hết? Có dược ca, dược của ngươi suýt hại chết đoàn trưởng, còn dám nói cái gì?”
Lâm Hâm hừ một tiếng, nói.
“Dược ta ra sai lầm, ta chịu phạt, nhưng nếu cho ta một linh lô hỏa hệ, nhất định có thể gia tăng tinh thuần linh lực của ta. Sau này lúc tinh luyện dược vật, hiệu quả sẽ càng tốt. Ta đây là nghĩ cho đoàn trưởng.”
Tư Mã Tiên cười nói.
“Đừng trên mặt thiếp vàng, ai có linh lô không mang đến cống hiến lớn cho đội chứ? Chẳng qua, linh lô là thứ dễ dàng mang theo sao? Ông đừng nằm mơ nữa, chúng ta vẫn là mong đại ca và phó đoàn trưởng có thêm một linh lô thì tốt rồi.”
Nhìn đồng bạn có người không che giấu được khát vọng, Long Hạo Thần nói.
“Các người không phải không có cơ hội đạt được linh lô.”
“Gì?” Năm người, mười con mắt hầu như là đồng thời trợn to, quái lạ nhìn hắn.
Long Hạo Thần nói.
“Lần này tiến vào Mộng Huyễn Thần Điện, ta và Thải Nhi chiếm một vị trí. Lăng gia gia khi giảng về tình huống Mộng Huyễn Thần Điện thì có đề cập tới, có thể vào đó, linh lực không được vượt qua một vạn. Nếu không sẽ bị Mộng Huyễn Thần Điện phản phệ. Có nghĩa là nhân tuyển vào được thần điện hẳn đều là tu vi lục giai, cố gắng tìm người gần một vạn linh lực, ta nghĩ sẽ tuyển chọn từ Liệp ma Đoàn khác. Mà đoàn chúng ta đã có hai danh ngạch, xác suất bị tuyển trúng nữa sẽ rất nhỏ.”
“Nhưng lần này là cơ hội trăm năm có một, ta hy vọng mỗi người đều được đến. Cho nên ta muốn mang các người đi vào. Ta hướng sư tổ yêu cầu bế quan, một là vì trong tháng này tăng cường thực lực mọi người, đồng thời cũng là muốn thử nghiệm ý tưởng của ta có thành công hay không. Nếu như làm được, như vậy các người có thể theo ta và Thải Nhi cùng nhau tiến vào Mộng Huyễn Thần Điện.”
Nói xong Long Hạo Thần đã phóng ra Linh Quang Tráo đem đồng bạn bao phủ bên trong, ngăn cách thanh âm bên ngoài.
“Ý tưởng rất đơn giản, đó chính là Trường Miên Vĩnh Hằng.”
Lúc tu luyện trong thánh thành, bởi vì mọi người đều dùng Thánh Linh Đan, bởi vậy luôn tự đề thăng tu vi của mình, không đợi họ tiến vào tháp Vĩnh Hằng tu luyện thì bị cưỡng chế mộ binh vào nhiệm vụ chiến tranh. Lúc này lại nghe Long Hạo Thần nói lên tháp Vĩnh Hằng, sắc mặt mọi người biến đổi đủ kiểu. Khuôn mặt mỗi người đều lộ ra háo hức.
Vương Nguyên Nguyên nói.
“Đoàn trưởng, ý của cậu là, khi cậu và phó đoàn trưởng tiến vào Mộng Huyễn Thần Điện, để chúng ta lại trong tháp Vĩnh Hằng, đợi khi vào trong thần điện rồi, lại phóng chúng ta ra?”
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Đúng là vậy đó. Cho nên đầu tiên chúng ta phải thử xem có thể làm được không đã. Lăng gia gia có nói, nhân số một lần vào Mộng Huyễn Thần Điện không có hạn mức cao nhất, nhưng chủng loại sản xuất linh lô khoảng chừng hai mươi, mỗi loại chỉ có một. Người tiến vào quá nhiều sẽ mất đi cân bằng, thậm chí sẽ chỉ đối mặt nguy hiểm chứ không có thu hoạch gì. Mà lần này cùng ma tộc ước định, chính là hai bên phái ra mười người tiến vào thần điện. Cũng chính là nói, nếu ta muốn đem các người vào, chúng ta phải cố gắng từ miệng ma tộc cướp thực, đồng thời còn phải không để người mình phát hiện. Mà hiện tại vấn đề trước mắt là tập trung vào Mộng Huyễn Thần Điện và tháp Vĩnh Hằng.”
“Điều đầu tiên, các người ở tại tháp Vĩnh Hằng, mà ta mở ra tháp Vĩnh Hằng trở lại thế giới hiện thực có hay không ảnh hưởng các người. Thứ hai, tháp Vĩnh Hằng có thể thả ra các người trong Mộng Huyễn Thần Điện không. Điểm thứ ba chính là Mộng Huyễn Thần Điện có bài xích tháp Vĩnh Hằng không. Vấn đề thứ nhất chúng ta có thể thông qua thực nghiệm để giải quyết, nhưng nếu xử lý xong vấn đề này, hai vấn đề sau thì không thể dự đoán được. Bởi vậy ta không thể bảo đảm tuyệt đối mang các người vào Mộng Huyễn Thần Điện.”
Tư Mã Tiên cười to nói.
“Đại ca, có thể có một cơ hội, đối với chúng ta đã là hiếm hoi lắm rồi, cho dù đến lúc đó không thể hoàn thành cũng không sao. Dù gì có cậu và phó đoàn trưởng cường đại, chúng ta cũng phải biến cường.”
Gã nói lời này không hoàn toàn là khiêm tốn. Có thể nói, không có Long Hạo Thần và Thải Nhi dẫn dắt, bọn họ chỉ là Liệp ma Đoàn xây dựng không lâu, sao có thể được nhiều công huân như vậy tăng cao sức mạnh mỗi người? Nhìn qua thì Long Hạo Thần được đến điểm tốt rất nhiều, nhưng họ cũng đâu thiếu? Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi trước sau thăng lên ngũ giai, hơn nữa hiện giờ thực lực mỗi người đều từ ngũ giai bậc năm trở lên. Tốc độ tăng cao như vậy nếu nói ra sẽ khiến người kinh sợ.
Bên trung tâm nhiệm vụ Liệp ma Đoàn, chỉ cần ngươi có đủ công huân, đồ tốt hơn cả Thánh Linh Đan, thì ai có thể nói không có? Long Hạo Thần và Thải Nhi càng mạnh, thì có thể mang họ tiến hành nhiệm vụ càng khó khăn, đạt được công huân càng nhiều. Cho nên lời Tư Mã Tiên nói được mỗi người công nhận.
Long Hạo Thần nói.
“Vậy chúng ta phải nắm chặt thời gian tiến hành thí nghiệm. Dù lần này các người không thể cùng ta và Thải Nhi vào Mộng Huyễn Thần Điện trong Mộng Huyễn Thiên Đường, thì ở trong tháp Vĩnh Hằng cũng có thể tăng cao thực lực mỗi người, sớm phá tan lục giai, chúng ta sớm ngày tăng lên cấp suất. Mọi người hãy thu xếp đi, chúng ta lập tức tiến vào tháp Vĩnh Hằng.”
“Đợi chút.”
Hàn Vũ nãy giờ không nói chuyện đột nhiên lên tiếng.
“Đại ca, nơi này là tổng điện Mục Sư Thánh Điện, chúng ta ở đây tiến vào tháp Vĩnh Hằng, có hay không hơi thở tử vong phát ra, làm chúng ta bị người phát hiện?”
Hàn Vũ lúc đầu tuy rất kiêu ngạo, nhưng cũng là có lý do. Trừ sức mạnh bản thân ra, tâm tư y khá kín đáo. Chỉ tiếc lúc ấy gặp phải Long Hạo Thần, quang mang của y luôn bị che giấu đi. Mà hiện tại làm Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần, đương nhiên y phải lo lắng cho Long Hạo Thần, giúp hắn bù thiếu sót.
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
“Lúc ở thánh thành thì ta đã thử nghiệm rồi. Bởi vì Y Lai Khắc Tư là Tử Linh Thánh Thần, thuộc tính bản thân là quang minh, cho nên khi tiến vào tháp Vĩnh Hằng chỉ phát ra yếu ớt quang nguyên tố. Điểm này có thể là lúc ông ta xây dựng nên tháp Vĩnh Hằng thì nghĩ tới. Mọi người đứng vòng quanh ta, chờ khi chúng ta truyền tống đến tháp Vĩnh Hằng rồi, tất cả đừng hành động thiếu suy nghĩ, mọi chuyện phải nghe lệnh ta.”
Nói thật, lúc này tâm tình Long Hạo Thần có chút khẩn trương. Dù sao nó quan hệ đến an toàn đồng bạn, cho nên khi nói ra câu đó, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc.
Hàn Vũ năm người nắm tay nhau, mặc vào trang bị, quay quanh Long Hạo Thần vòng thành một vòng.
Long Hạo Thần chính mình cũng mặc xong Huy Hoàng Thánh giáp, tay trái nắm Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài, tay phải ôm Thải Nhi, chậm rãi khép lại đôi mắt.
Quang mang vàng tựa như sóng gợn từ ngực tràn ra, đó là quang mang thuộc về Giai Điệu Vĩnh Hằng .
Mấy ngày nay, mặc kệ là Long Hạo Thần ở trong hôn mê hay thanh tỉnh, Giai Điệu Vĩnh Hằng đều bảo trì độ nóng, may mắn Long Hạo Thần đã thói quen.
Đối với vòng cổ kỳ dị này, hắn ngày càng hiểu biết, hôm đó Nguyệt Ma bát giai bị hắn đánh trọng thương lúc gần đi kêu ra chữ ‘thần khí’ hắn có nghe thấy. Bởi vì trong khoảnh khắc hôn mê, dường như cả người hắn được linh lực đặc thù bao lại, cũng chính là linh lực này bảo vệ hắn.
Thực hiển nhiên, đó là Giai Điệu Vĩnh Hằng, hoặc là nói Trường Miên Vĩnh Hằng.
Thật sự là thần khí sao? Nhưng thần khí là Giai Điệu Vĩnh Hằng hay là tháp Vĩnh Hằng? Long Hạo Thần nghiêng về cái sau hơn, Không cần nghi ngờ, từ biểu hiện của tháp Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần cảm thấy gọi nó là thần khí thì hoàn toàn xứng đáng. Tại đó còn rất nhiều thần khí chờ đợi hắn đi tìm kiếm.
Hơn nữa, lần này ơn cứu mạng cũng khiến hắn bớt bài xích tháp Vĩnh Hằng vài phần. Có thể nói, nếu không có tháp Vĩnh Hằng, dù hắn không chết chỉ sợ cũng phải lột da.
Nhưng Giai Điệu Vĩnh Hằng có thể làm chìa khóa tháp Vĩnh Hằng, bản thân nó khá thần kỳ. Nguyên nhân nó kéo dài sức nóng dĩ nhiên chỉ có một, thì chắc là bởi vì nơi này chiến tranh dẫn đến thương vong quá nhiều. Giai Điệu Vĩnh Hằng là đang hấp thu linh hồn.
Khiến Long Hạo Thần giật mình là, nó luôn hấp thu linh hồn, hơn nữa ở trước ngực Long Hạo Thần tản ra nhiệt độ cao, nhưng cường giả như Lăng Tiếu trong lúc trị liệu cho hắn, lại không phát hiện cái gì, việc này khá kỳ quái.
Giai Điệu Vĩnh Hằng tản ra quang mang càng lúc càng mạnh, khi Long Hạo Thần dùng ý niệm khống chế, dưới chân hắn bắt đầu xuất hiện quang hoàn vàng.
Ngay sau đó, quang hoàn này khuếch tán xuất hiện ở dưới chân Thải Nhi, Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên, Lâm Hâm và Trần Anh Nhi.
Bảy quang hoàn vàng xuất hiện quang mang chói mắt, thần kỳ là từng tia kim văn mau chóng liên tiếp bảy cái quang hoàn cùng một chỗ.
Quang mang trắng chói mắt bỗng chốc bắn ra từ ngực Long Hạo Thần. Mỗi người đều vì ánh mắt quá chói mà bản năng nhắm mắt lại. Bọn họ ai cũng không nhìn thấy, một trận hình như hoa tuyết bay trên đỉnh đầu. Trong nháy mắt, quang mang bỗng hướng trung gian một điểm thu lại cho đến khi hoàn toàn biến mất, ngay cả bảy người Long Hạo Thần cũng biến mất.
Không ai biết Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đang bế quan bỗng tập thể mất tích.
Bao gồm cả Long Hạo Thần, mỗi người đều có cảm giác kỳ dị, dường như có cái gì đè ép thân thể, không động đậy được chút nào.
Xung quanh đều là màu trắng vặn vẹo, không thể mở mắt ra. Không gian áp lực cường đại khiến họ tạm thời mất đi năng lực hô hấp.
Trong bảy người, cảm giác sâu sắc nhất không phải Long Hạo Thần mà là Vương Nguyên Nguyên.
Bản thân Vương Nguyên Nguyên có thuộc tính hiếm thấy là không gian. Trong quá trình xuyên không gian, trong lòng nàng bỗng chốc sinh ra lĩnh ngộ siêu phàm.
Nên biết loại truyền tống không gian này không phải ai đều có thể trải qua. Bình thường mà nói, ma pháp sư hệ không gian ít nhất phải trên bát giai mới có thể nắm giữ khả năng truyền tống không gian, mà loại này cần chú ngữ cực kỳ phức tạp, cũng có hạn chế cự ly.
Long Hạo Thần là dựa vào Giai Điệu Vĩnh Hằng và tháp Vĩnh Hằng liên hệ tiến hành truyền tống. Vương Nguyên Nguyên không phải người phát động, cho nên nàng lấy thân phận người đứng xem cảm nhận sự kỳ dị không gian xuyên quá. Nếu lúc này có người nhìn thấy, sẽ phát hiện trên người nàng có tầng sáng bạc mỏng, nhẹ vặn vẹo dao động.
Thời gian truyền tống không dài lắm, khoảng mười giây thì quang mang bỗng thu lại. Mỗi người đều cảm thấy thân thể trầm xuống, quang mang trắng chói mắt biến mất, đồng thời họ có cảm giác chân đạp đất.
Bản năng hé mắt ra, trừ Long Hạo Thần, trong lòng mỗi người bỗng dâng lên sợ hãi khó kiềm chế.
Hơi thở tử vong khủng bố ào ạt ập tới. Hơi thở tử vong khiến người sản sinh vô tận lạnh lẽo, tịch mịch, tuyệt vọng khiến toàn thân sởn gai ốc, thân thể bản năng co rút, đồng thời nâng lên vũ khí trong tay.
Ngay lúc đó, một vòng sáng vàng từ người Long Hạo Thần khuếch tán ra. Là một kỹ năng đơn giản, Thánh Quang Tráo.
Thánh Quang Tráo có mang theo Quang Chi Đãng Dạng dễ như trở bản tay bao phủ hết bảy người vào trong, cũng ngăn cách hơi thở tử vong.
Hơi thở tử vong đánh vào Thánh Quang Tráo, Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực Long Hạo Thần bị phát động, một hơi thở tràn ngập uy nghiêm từ người Long Hạo Thần khuếch tán. Hơi thở tử vong bị bắn ra, không dám đụng vào Thánh Quang Tráo của hắn nữa.
Trong ký ức Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư cho Long Hạo Thần, có cả hướng dẫn hắn mang đồng bạn tới đây. Rất đơn giản, dùng kỹ năng phạm vi bao phủ đồng bạn hắn là được. Bất cứ kỹ năng phạm vi nào đều được hết, bởi vì chỉ cần dùng kỹ năng sẽ bị năng lượng tử vong tấn công, đương nhiên sẽ dẫn động hơi thở Giai Điệu Vĩnh Hằng.
Lúc này, bảy người đứng là trong một cái động, tình huống chung quanh giống hệt Sợ Hãi Bi Khiếu Động lúc ấy Long Hạo Thần tiến vào. Nhưng mọi người đều rõ ràng biết chỗ này không phải Sợ Hãi Bi Khiếu Động, thậm chí rất có thể họ không phải ở Thánh Ma đại lục.
Trên không trung, vô số oán linh chậm rãi bay lên, nguyên bản khi cảm nhận được hơi thở từ người họ, đám oán linh có dục vọng tấn công. Nhưng khi Giai Điệu Vĩnh Hằng tản ra uy nghiêm, oán linh tựa như bị kinh sợ trốn tứ tán ra xa, thậm chí tạm thời không dám tới gần tháp Vĩnh Hằng.
Người khác là lần đầu tiên thấy tháp Vĩnh Hằng, không hẹn mà cùng phát ra tiếng kinh hô. Đặc biệt là lúc họ nhìn thấy đám oán linh, sợ hãi trong lòng cũng tùy theo sâu thêm vài phần.
Chẳng qua họ đều là tinh ngươi của Liên Minh Thánh Điện, lại có Long Hạo Thần bảo hộ, cảm xúc ổn định lại.
Kỳ thật, kinh ngạc không chỉ có họ, Long Hạo Thần cũng chấn kinh cực kỳ. Bởi vì tháp Vĩnh Hằng ở trước mặt hắn phát sinh biến hóa, khác với lần trước hắn nhìn thấy.
Lúc trước nhìn đến tháp Vĩnh Hằng thì nó vẫn tản ra quang mang xám, đám oán linh cũng đều là màu xám. Nhưng lần này Long Hạo Thần giật mình phát hiện, tháp Vĩnh Hằng lại biến thành màu trắng. Không sai, mặc kệ là bản thể hay quang mang nó tản ra đều là màu trắng. Nhưng màu trắng này không phải quang thuộc tính, mà là năng lượng tử vong tinh thuần. Ngay cả đám oán linh đều biến thành trắng, hơn nữa số lượng rất nhiều, hơn gấp hai.
Chẳng lẽ tháp Vĩnh Hằng tiến hóa? Long Hạo Thần thầm nảy ra nghi ngờ. Đối mặt loại tình huống này, hắn không thể không tìm tòi trong ký ức bị mình niêm phong.
Bởi vì cho đến nay nội tâm bài xích, hắn cố ý không đi suy nghĩ trong tháp Vĩnh Hằng đã từng xảy ra việc gì, như vậy hắn sẽ không nghĩ tới hôm đó ký ức khắc vào trong đầu không thể trừ bỏ.
Lần này dưới tác dụng tâm lý, hắn thật sự tìm được đáp án. Đúng như hắn đã đoán, tháp Vĩnh Hằng biến hóa trên thực tế là do chiến tranh ở Trấn Nam quan.
Tháp Vĩnh Hằng tồn tại và vận chuyển cần số lượng oán linh khổng lồ làm năng lượng. Nguyên bản tháp Vĩnh Hằng không biết bị Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư dùng phương pháp gì củng cố năng lượng hàng ngàn linh hồn, có lẽ có cả linh hồn của chính ông. Mà bản thân năng lượng tháp Vĩnh Hằng cũng đủ mạnh. Nhưng trải qua hơn vạn năm thời gian ma luyện, tháp Vĩnh Hằng tuy cũng có thể tự hấp thu năng lượng linh hồn bên ngoài, nhưng hấp thu rất có hạn. Đặc biệt là từ khi bị Long Hạo Thần mở ra, năng lượng linh hồn của nó thậm chí thất thoát.
Nhưng khi Long Hạo Thần đến Trấn Nam quan rồi, vô số nhân loại và ma tộc chết, linh hồn thông qua Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực Long Hạo Thần di chuyển đến đây, từ đó triệt để thức tỉnh tòa tháp cao, cũng vì nó bổ sung năng lượng.
Trong ký ức, có một thứ rất khắc sâu mà Long Hạo Thần không cách nào hiểu được, thậm chí một số ký ức bị phong ấn, dường như là thực lực của hắn không đủ xem xét. Nhưng hắn như cũ bị rung động. Mặc dù hắn có tâm lý rất mâu thuẫn đối với Tử Linh pháp sư, nhưng không thể không thừa nhận, Tử Linh Thánh Thần Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư tuyệt đối là thiên tài.
Ký ức cho hắn biết, Y Lai Khắc Tư lúc còn sống sự việc đắc ý nhất là vận dụng năng lượng linh hồn, vận dụng này bị Y Lai Khắc Tư gọi là linh hồn tuần hoàn. Cũng chính là nói, cho ông có đủ năng lượng linh hồn, ông có thể thông qua cách đặc thù, khiến năng lượng linh hồn tự tuần hoàn, từ đó sinh ra tác dụng năng lượng linh hồn. Tựa như nam và nữ cùng một chỗ sinh ra tính mạng.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khi trải qua vạn năm lâu, tháp Vĩnh Hằng như cũ có uy lực khổng lồ. Lúc này được đến hàng ngàn năng lượng linh hồn rót vào, tháp Vĩnh Hằng xem như chân chính thức tỉnh, có được uy lực thực sự.
“Các người có cảm giác gì không?” Tư Mã Tiên nhỏ giọng hỏi người khác.
Vương Nguyên Nguyên lúc này vẫn chìm đắm trong lĩnh ngộ đối với quy tắc không gian, nên không mở miệng.
Hàn Vũ luôn trầm ổn lại là bật thốt.
“Nhỏ bé, ở trước mặt tháp Vĩnh Hằng, ta cảm thấy chính mình thật nhỏ bé.”
Lời y được mọi người đồng ý. Lâm Hâm không chút nghĩ ngợi nói.
“Ta cũng vậy. Từ cảm giác thì nơi này một oán linh, ta thậm chí không mạnh bằng oán linh. Thật quá đáng sợ. Có thể tưởng tượng Tử Linh Thánh Thần khi còn sống có bao nhiêu khủng bố.”
Long Hạo Thần lúc này đã hồi phục tinh thần, quay đầu nói với đồng bạn.
“Mọi người theo sát ta, tuyệt đối đừng rời khỏi phạm vi Thánh Quang Tráo. Chúng ta vào tháp.”
Mọi người gật đầu. Có thể nói, sau khi tới thế giới xa lạ này, Long Hạo Thần là trụ cột duy nhất của họ.
Long Hạo Thần ôm chặt Thải Nhi, kinh ngạc phát hiện nhiệt độ cơ thể nàng hơi thấp, vội vàng ở trong lòng bàn tay nàng viết chữ hỏi.
Khiến Long Hạo Thần bất ngờ là, Thải Nhi cho hắn đáp án lại là:
‘Ta rất thích nơi này. Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm của ta cũng thích chỗ này. Ở đây thì tốc độ tu luyện của ta sẽ tăng lớn.’
Đáp án này khiến Long Hạo Thần giật mình, nhưng dù gì hắn là người thông minh, đã mò ra chút ít manh mối.
Thuộc tính của Thải Nhi là gì? Trong lòng mọi người đều là dấu chấm hỏi, Long Hạo Thần cũng không hỏi nàng, nàng thì chưa bao giờ nói ra.
Nếu nàng ở đây cảm thấy thoải mái, thân thiết. Như vậy không cần hỏi, thuộc tính bản thân Thải Nhi thích hợp năng lượng tử vong, có khả năng thuộc tính của nàng là tử vong hoặc sát diệt. Đây chắc cũng là vì sao nàng không muốn nói ra.
Kinh ngạc rất nhanh qua đi, Long Hạo Thần mang theo mọi người chậm rãi đi hướng tháp Vĩnh Hằng.
Nhìn xung quanh đám oán linh mau chóng tránh né, thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu trong lòng sợ hãi rút đi, còn lại là hưng phấn và tò mò đối với chuyện lạ.
Cửa tháp Vĩnh Hằng mở rộng, đương nhiên là vì Long Hạo Thần mở ra.
Còn về họ đi tới thế giới này, có người theo đến đây hay không thì khỏi lo, oán linh bên ngoài là thủ vệ tốt nhất. Muốn chống đỡ công kích của nó tiến vào tháp Vĩnh Hằng, trừ phi có Hạo Nguyệt.
Một chân bước vào cửa tháp Vĩnh Hằng, năng lượng tử vong xung quanh bỗng chốc biến càng mạnh. Nhưng lúc này Long Hạo Thần lại từ bỏ Thánh Quang Tráo.
Tiến vào tháp Vĩnh Hằng, đã tiêu trừ uy hiếp sinh mệnh. Mà bọn họ nếu đã tới đây rèn luyện, vậy đồng bạn của hắn nhất định phải thích ứng tình huống trong tháp Vĩnh Hằng, nếu không thì sao chiến đấu được?
Thân thể mọi người run rẩy, cho dù là Thải Nhi cũng không khác biệt. Nhưng Long Hạo Thần ôm Thải Nhi có thể cảm giác được, nàng run rẩy là vì hưng phấn, hơn nữa là bản năng từ thân thể.
Thải Nhi thậm chí có chút xúc động kéo tay Long Hạo Thần, viết chữ trong tay hắn.
‘Tôi phải tu luyện chút, tôi có cảm giác hiểu ra cái gì.’
Nói xong câu đó, nàng trực tiếp ngồi xuống đất, hai tay đặt ở đầu gối, lòng bàn tay hướng lên trên, tay bấm pháp quyết kỳ dị.
“Thải Nhi không có việc gì, nàng phải ở đây tu luyện một chút. Mọi người đều đứng đó đừng cử động, cố gắng thích ứng hơi thở tử vong ở đây. Có một điều phải nhớ kỹ, tuyệt đối đừng bước tới trước. Chỉ cần tiến tới, chúng ta sẽ bắt đầu khảo nghiệm, sẽ rất khó chống đỡ.”
Năng lượng tử vong trong tháp Vĩnh Hằng kỳ thật không mạnh bằng bên ngoài, mà là tinh thuần. Năng lượng tử vong tinh thuần không chút tạp chất, bản thân không có tính công kích, nhưng rất dễ dàng mang đến cho mọi người cảm giác áp bách. Quan trọng là, chỗ này trừ Long Hạo Thần ra, người khác không cảm giác ra nguyên tố của mình, cũng chính là nói, họ không được linh lực hồi phục. Đương nhiên, trong đó không bao gồm Thải Nhi ngồi trên mặt đất. Tử mặt mày nhu hòa của nàng có thể thấy, nàng rất thích ứng hoàn cảnh nơi đây.
Long Hạo Thần nói với đồng bạn.
“Nơi này tình huống rất đặc biệt, chờ một chút tôi sẽ kể ra chúng ta rèn luyện thứ gì. Linh lực của các người không cách nào hồi phục, cho nên chúng ta đây luyện tập chút, sau đó quay lại thế giới của mình để mọi người hồi phục linh lực, sau đó trở về đây. Các người rõ ràng chưa?”
Nói xong hắn nâng lên tay phải, ánh sáng vàng xanh lấp lánh. Lam Vũ, Quang Phù Dung xuất hiện trong tay hắn.
Tay trái Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn chắn trước người, Long Hạo Thần vững bước tiến lên ba bước. Ba bước này vừa lúc đi tới vị trí lần đầu hắn rèn luyện.
Bỗng chốc hai luồng sáng trắng tựa như cơ quan bị phát động từ mặt đất chui lên. Như cũ là hai khô lâu to lớn, trái thuẫn phải đao, dưới chân đạp Dũng Khí, Tín Niệm, Cường Kích, ba đại quang hoàn, xông thẳng hướng Long Hạo Thần.
Lần này Long Hạo Thần không có Hạo Nguyệt trợ giúp, nhưng hắn không phải Long Hạo Thần lần đầu tiên đến nơi đây.
Cảm thụ được hơi thở mạnh mẽ từ khô lâu phát ra, Hàn Vũ, Tư Mã Tiên đám người sắc mặt biến đổi. Cấp sáu, đây rõ ràng là cấp sáu! Mới vào tháp rèn luyện đã là đối thủ cấp sáu, khó trách Long Hạo Thần dặn họ không thể hành động thiếu suy nghĩ. Hơi thở quang minh thuộc tính trên người khô lâu khiến họ kinh hãi.
Long Hạo Thần sớm có chuẩn bị, ánh sáng vàng đậm như chất lỏng nháy mắt dâng lên. Sau lưng đôi cánh lấp lánh ánh sáng mặt trời lại xuất hiện. linh lực hóa cánh, tượng trưng của cấp sáu.
Nhưng đây chỉ là linh lực hóa cánh tượng trưng, bởi vì khi Long Hạo Thần thử vỗ một cái, lại phát hiện mình không thể bay lên.
Tác dụng của linh cánh đương nhiên sẽ không chỉ đơn giản như bay, đồng thời còn có tác dụng tụ linh. Dựa vào trước ngực Giai Điệu Vĩnh Hằng và linh khiếu, hiện tại tốc độ hồi phục của hắn chỉ có thể dùng kinh khủng để hình dung.
Nhưng trong tháp Vĩnh Hằng này, Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình vẫn không thể xuất hiện, dường như là bị tháp Vĩnh Hằng áp chế.
Không có Hạo Nguyệt kiềm chế, hai khô lâu cùng lúc lao tới Long Hạo Thần, hơn nữa giữa chúng thậm chí có phối hợp. Trong đó một khô lâu mắt lấp lánh hai ngọn lửa vàng, cốt đao trong tay cũng sắp biến màu vàng. Mà một khô lâu khác thì thẳng đụng vào Long Hạo Thần, cốt đao nặng nề chém xuống.
Không ngờ bọn chúng biết phối hợp? Khô lâu có cốt đao biến màu vàng hiển nhiên định thi triển Tu La Trảm.
Dưới tình huống này, sao Long Hạo Thần để nó thực hiện được. Ánh sáng vàng và xanh chói mắt bùng lên trong tay phải, bỗng chốc vang lên hai tiếng rồng ngâm. Một tiếng cao vút, một tiếng thì trầm thấp, tản mát ra chấn động kỳ quái. Một vàng một xanh, hai con rồng nhỏ tia chớp phóng ra, va chạm vào người khô lâu đang súc thế để phát động Tu La Trảm.
Trong tiếng đinh tai nhức óc, khô lâu định dùng cốt thuẫn ngăn cản và cốt đao trong tay bị phá nát, xương ngực cũng vỡ một mảnh. Nhưng nó vẫn xông lên, đáng tiếc Lam Vũ, Quang Phù Dung đã tiến hóa không phải nó có thể đối kháng. Quang Long và Thủy Long áp lực trực tiếp dập nát thân thể nó, một đoàn sáng trắng cũng tùy theo nhập vào ngực Long Hạo Thần. Lại lần nữa sử dụng Quang Vũ Phù Dung Thứ, Long Hạo Thần phát hiện kỹ năng này sau khi tiến hóa, đặc điểm lớn nhất không phải là tăng cường công kích. Nói chính xác hơn thì nó chỉ tăng lực công kích đôi chút, đối diện khô lâu trạng thái đỉnh cao thì không cách nào trực tiếp đoạt mệnh. Quan trọng là nó tiến hóa cho ra năng lực kiềm chế. Đây là phương diện yếu điểm của Long Hạo Thần, bởi vậy việc này đối với hắn không thể nghi ngờ là trợ giúp lớn lao. Nhưng Long Hạo Thần không nghĩ đến sau khi khống chế kẻ địch, lực lượng thu súc của Quang Long và Thủy Long cũng mạnh như vậy. Dù sao, đây là lần thứ hai hắn sử dụng tiến hóa Quang Vũ Phù Dung Thứ.
Khi phát ra Quang Vũ Phù Dung Thứ, đồng thời một khô lâu khác tấn công đã tới trước mặt.,
Phát động Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn kèm theo Thánh Thuẫn Thuật, Thần Ngự Thuẫn.
*Đinh, oành!*
Một tiếng vang thật lớn, Long Hạo Thần không chút động đậy, ngược lại cốt đao của khô lâu bị chấn bay ra. Hiện tại Long Hạo Thần không dễ bị ăn hiếp, hắn đã là cấp sáu, huống chi còn đổi trang bị cấp Huy Hoàng, Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn.
Quang Vũ Phù Dung Thứ hợp thời trở về, tiếp đến chính là thời gian biểu diễn của Long Hạo Thần.
Diệt Ma Thiểm bộc phát, vô số điểm sáng biến thành vầng sáng huyễn lệ như mưa rơi xuống. Khô lâu tuy có cốt thuẫn, nhưng khuyết điểm lớn nhất của nó là trang bị yếu kém, lực phòng ngự bản thân không mạnh. Dưới sự công kích của Diệt Ma Thiểm, nó căn bản không thể phóng ra kỹ năng cường đại giống Tu La Trảm.
Sau Diệt Ma Thiểm, Long Hạo Thần lại phóng ra Thánh Quang Tráo đã qua Di Hoa Tiếp Mộc tích súc. Trong tiếng rồng ngâm, thánh kiếm bản Thăng Long Kích bạo phát.
Trực tiếp nghiền nát thân thể khô lâu.
Lần này, ánh sáng vàng đại biểu phương pháp tu luyện Tu La Trảm không xuất hiện nữa, nhưng đoàn sáng trắng vẫn vào trong người Long Hạo Thần. không cần nói, đây chính là hai mươi điểm linh lực. Chẳng qua Long Hạo Thần đương nhiên sẽ không hấp thu nó trong lúc này, lãng phí.
Trước sau xử lý hai khô lâu chỉ mấy lần hô hấp. Từ khi tu vi tiến đến cấp sáu, tổng thể thực lực của Long Hạo Thần rõ ràng tăng lớn. Đặc biệt là sức chiến đấu cá nhân, dù không có Hạo Nguyệt trợ giúp, hắn cũng thuận lợi xử lý hai khô lâu.
Nhưng cùng lúc đó, hắn tuyệt không dễ dàng. Bởi vì không có lo lắng điều gì, hắn có thể nói là toàn lực phát động công kích. Quang Vũ Phù Dung Thứ và Di Hoa Tiếp Mộc, hai lá bài tẩy đều lấy ra sử dụng. Thế này mới không để hai khô lâu bộc phát ra lực công kích mạnh mẽ.
Nhưng coi như là vậy, thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu vẫn là nhìn rõ thực lực mạnh mẽ của khô lâu.
Vấn đề hiện tại của Long Hạo Thần là kỹ năng cấp sáu. Tuy hắn có nhẫn truyền thừa của phụ thân, nhưng bởi vì mới đột phá cấp sáu, một số kỹ năng cấp sáu còn chưa kịp lĩnh ngộ. Kỹ năng Thủ Hộ kỵ sĩ càng đừng nói tới. Vậy phải trở về Kỵ Sĩ Thánh Điện học tập, đương nhiên, hắn không thể nòa chờ lâu như vậy. Hắn chuẩn bị mấy ngày nay kiếm Hàn Khiếm vị sư tổ này học tập kỹ năng. Bí kỹ không thể tùy tiện truyền dạy, nhưng kỹ năng cấp sáu bình thường chắc có thể.
“Mọi người đều nhìn rõ rồi chứ?” Long Hạo Thần chuyển hướng đồng bạn, hơn nữa giải thích tác dụng đoàn ánh sáng trắng.
Một đoàn sáng có thể tăng tới mười điểm linh lực! Đối với Long Hạo Thần mà nói, phải tu luyện thời gian không ngắn, người khác càng đừng nói. Bọn họ đâu có thể chất quang minh.
Thích ứng năng lượng tử vong tuyệt không khó, dù sao nó không có tính công kích. Chỉ là linh lực không thể hồi phục khiến mọi người hơi khó chịu mà thôi.
Sau khi đồng bạn đều biểu hiện không thành vấn đề, Long Hạo Thần gật đầu nói.
“Tiếp đến sắp sửa đối mặt khảo nghiệm mạnh cỡ nào chính tôi cũng không biết, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức bảo vệ mọi người. Nếu không thể nào đối kháng thì mau chóng lùi ra sau. Chỉ cần lùi ra phạm vi nhất định, khô lâu sẽ không tiếp tục phát động công kích. Hơn nữa mỗi lần chúng ta rời đi nơi này lại trở về, khảo nghiệm cũng sẽ bắt đầu từ hai khô lâu.”
Tư Mã Tiên đung đưa Quang Chi Đại Lực Hoàn của mình, nói.
“Đại ca, bắt đầu đi, tôi chờ không nổi nữa!”
Long Hạo Thần gật đầu, vừa nói vừa đi ở đằng trước, năm người giữ trận hình chiến đấu quen thuộc tiến lên trước.
Long Hạo Thần tốc độ rất chậm. Khảo nghiệm là từng cái phát động, nếu không một lần phát động quá nhiều, đối với mọi người đều quá khó khăn.
Tiếp tục tiến tới, đi rồi khoảng năm bước, trong lòng Long Hạo Thần đột nhiên phát ra cảnh báo. Bản năng giơ ngang tấm thuẫn trong tay. Chỉ nghe vang lên một tiếng nhỏ xíu *đinh*, một linh lực sắc bén suýt nữa xuyên qua phòng ngự của Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn. May mắn Thánh Thuẫn Thuật trên tấm thuẫn của Long Hạo Thần bị kích phát, mới chống đỡ được công kích.
Một cái bóng hư ảo vụt qua, Long Hạo Thần thầm kinh hãi. Hét lớn một tiếng, trong tay Lam Vũ, Quang Phù Dung phóng ra Diệt Ma Thiểm.
Cũng đúng lúc này, sau lưng Long Hạo Thần phát ra một tiếng rên rỉ. Vương Nguyên Nguyên ngã xuống, áo giáp xuất hiện vết trầy khá sâu.
Thích khách, không ngờ lại là thích khách. Không chỉ một cái.
Diệt Ma Thiểm chém hụt. Phạm vi bao phủ rộng lớn vậy mà không thể đánh trúng kẻ địch.