[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa

Chương 93 : Thay trang bị, cấp Huy Hoàng

Ngày đăng: 11:03 07/09/19

Trương Phóng Phóng không phải loại người mưu mô, thấy Long Hạo Thần vẻ mặt do dự, hào sảng nói. “Chuyện lần này tuy tạo thành mâu thuẫn sữa hai Liệp ma Đoàn chúng ta, nhưng cũng không hoàn toàn là chuyện xấu. Chẳng phải khiến ta quen biết thanh niên tài tuấn như Long đoàn trưởng sao? Nhiệm vụ chiến tranh sắp bắt đầu, chúng ta đều là Liệp ma Đoàn cấp hiệu, nói không chừng sẽ bị phân phối đến nhiệm vụ giống nhau, khi ấy hy vọng Long đoàn trưởng vứt bỏ hiềm khích lúc trước, mọi người cùng nhau sát cánh đối phó ma tộc.” Long Hạo Thần cười gật đầu nói. “Nhất định. ma tộc là kẻ thù chúng của chúng ta.” Trương Phóng Phóng lần nữa hướng Long Hạo Thần gật đầu, mang theo hai đồng bạn rời đi. Xem bóng lưng y rời đi, Long Hạo Thần thầm suy nghĩ. Tinh thần lực của hắn khác với người thường, quan sát cảm giác nhạy bén hơn người khác. Hắn có thể cảm giác ra vị Trương đoàn trưởng này không hề cố ý làm ra vẻ, là thật lòng xin lỗi. Người này không đơn giản! Tấm lòng bao la. Nhưng qua năm năm vẫn như cũ dừng lại ở cấp hiệu, xem ra thật sự không may mắn lắm. Nếu lần này trong nhiệm vụ chiến tranh có thể giúp y một phen, xem như giúp đỡ lẫn nhau. “Đại ca, sao chúng ta phải xin lỗi! Cho dù chúng ta làm không đúng, nhưng thằng nhóc đó cũng thắng mười vạn công huân rồi, thiếu nợ vừa mới trả không lâu.” Lão Ngũ không phục nói với Trương Phóng Phóng. Trương Phóng Phóng trầm sắc mặt. “Lão Ngũ, còn dám nói sao. Hai người khiến ta nên nói sao đây? Mười vạn công huân, các huynh đệ vất vả lắm mới kiếm được! Vị Long đoàn trưởng đó không đơn giản. Các người nhớ kỹ, ân oán lúc trước phải quên hết đi. Lập tức làm nhiệm vụ chiến tranh, tuy loại nhiệm vụ khẩn cấp này rất nguy hiểm, nhưng cũng có lợi khá lớn.” Lão Ngũ còn muốn nói cái gì đã bị lão Lục kéo lại. “Đại ca nói đúng, vị Long đoàn trưởng đó không đơn giản. Nhìn bề ngoài sợ rằng không tới hai mươi tuổi, lại có thể chính diện đánh bại ngươi. Hơn nữa ngươi đã dốc hết sức lực, hắn thắng cũng là quang minh chính đại. Đây tuyệt đối là thực lực cách biệt. Theo ta thấy, hắn ít nhất là tu vi đỉnh ngũ giai. Cho dù không đột phá lục giai, dựa vào Quang nguyên tố tinh linh, trong liệp ma giả lần này họ cũng đứng đầu. Kỵ sĩ như vậy, cho hắn đủ thời gian trưởng thành, sức mạnh nhất định tăng ào ào.” Trương Phóng Phóng khẽ thở dài nói. “Nếu các người sớm có ánh mắt, tìm hiểu lai lịch người ta, không tới mức thua thê thảm như vậy. Ta cố ý hỏi thăm tình hình Long đoàn trưởng này. Hắn chính là quán quân cá nhân đợt thi đấu tuyển chọn. Đội hắn dẫn dắt cũng đứng hàng đầu thi đấu đồng đội. Hơn nữa họ chưa hoàn thành bất cứ nhiệm vụ chính thức nào của Liệp ma Đoàn, đã có thể thăng lên cấp hiệu. Chỉ ba điều này, các người không nên khiêu khích người ta. Nên buông thì phải buông. Dù sao chúng ta xui xẻo không chỉ một, hai lần.” Lão Ngũ và lão Lục đều cúi đầu. Mắt lão Ngũ có chút đỏ. “Đại ca, ta sai rồi. Là lỗi tại ta mới khiến đoàn đội rơi vào tình cảnh khó khăn như vậy, ta thật xin lỗi mọi người. Ta…” Trương Phóng Phóng tuổi thật nhỏ hơn lão Ngũ một chút, nhưng y rất là đại ca vỗ bả vai lão Ngũ. “Sự việc đều đã xảy ra, chẳng lẽ trách móc ngươi thì công huân của chúng ta sẽ trở về? Ta chỉ hy vọng sau này ngươi làm việc đừng lỗ mãng nữa, coi như mua bài học đi. Chúng ta đi thôi.” Thải Nhi rốt cuộc vẫn không thể thuyết phục Long Hạo Thần. Hắn khó được cố chấp, cuối cùng Thải Nhi vẫn là mua áo giáp kiên cố, tiêu phí tám ngàn công huân. Tiếp đó lại vì Thải Nhi mua một trang bị cấp Huy Hoàng tên là vòng cổ có thể ẩn thân. Vòng cổ ẩn thân có thể hoàn mỹ che giấu hơi thở của người đeo, hơn nữa vặn vẹo không gian, sản sinh hiệu quả ẩn thân. Chính Thải Nhi không thể chân chính ẩn thân, nàng thường nhờ vào địa hình che giấu thân thể mình. Ẩn Thân Thuật có thể chân chính núp trong không gian, thậm chí xuyên qua không gian, cần phải có tu vi thất giai mới học được. Vòng cổ ẩn thân này không cần nói, tăng rất lớn năng lực sinh tồn trên chiến trường cho nàng, phối hợp với năng lực của nàng, hoàn mỹ ẩn giấu. Vòng cổ là trang bị trang sức, so với nội giáp càng thêm hiếm có, tiêu phí khoảng một vạn hai ngàn công huân mới mua được. Đến tận đây, một mình Thải Nhi dùng hai vạn công huân tăng cường thực lực. Long Hạo Thần không có mua đồ gì nhiều cho mình. Hắn là đoàn trưởng, nhất định phải biết nghĩ cho đội. Bởi vậy sau khi giúp Thải Nhi mua hai cái trang bị, mang theo nàng đi dạo quanh trung tâm giao dịch, tuyệt không ý định mua cái gì. Tựa như Long Hạo Thần đã đoán, trong trung tâm giao dịch ngày càng nhiều liệp ma giả. Đồ bên chính phủ không thay đổi giá, nhưng giá giao dịch giữa liệp ma giả bởi vì nhân số tăng nhiều mà nâng cao giá hàng. Lâm Hâm không biết mua cái gì, lúc này lại thành người bán. Hơn nữa người mua đồ của y nhiều nhất trong tầng hai trung tâm giao dịch. Long Hạo Thần không định mua cái gì, mang theo Thải Nhi đi qua xem y. Lâm Hâm vẫn làm nghề cũ, bán dược, hơn nữa bán không rẻ chút nào. Dược phẩm chủ lực có vài loại, Bích Ngọc Hộ Thể Hoàn, cũng chính là tên y tạm gọi: thuốc tăng lực, có thể tăng năm trăm ngoại linh lực. Còn có hai loại Bạo Linh Đan và Hồi Linh Đan. Bởi vì có Đại Hồi Linh Đan và Đại Lực Đan, những đan dược khác đều bị đám Long Hạo Thần bỏ qua. Còn về Bạo Linh Đan, có hai mươi viên đủ dùng rồi. Lâm Hâm nhạy bén cỡ nào, lấy ra hàng tồn chạy tới đây buôn bán. Lâm Hâm luyện chế đan dược hiển nhiên không thể so sánh với phía chính phủ. Nhưng chính phủ bán dược giá bao nhiêu? Thánh Linh Đan một viên một vạn công huân đã tính rẻ rồi. Ma Dược Sư số lượng cực hiếm hoi, buôn bán đan dược trong trung tâm giao dịch rất ít. Hơn nữa lập tức tiến hành khẩn cấp nhiệm vụ chiến tranh, một viên đan dược hữu dụng có khả năng gia tăng sống sót! Cho nên khiến giá Lâm Hâm bán ra đan dược nước lên thì thuyền lên. Trong hàng tồn của y, Bích Ngọc Hộ Thể Đan khá nhiều, không ngờ đã lên tới bốn trăm công huân một viên. Công huân thứ này không thể dùng kim tiền đến so sánh. Nên biết, đánh chết một Bích Lục Song Đao Ma chỉ được mười công huân mà thôi. Bốn trăm công huân không phải con số nhỏ. Nhưng lần này trong đội Liệp ma Đoàn chấp hành nhiệm vụ, đa số là cấp hiệu, người mua nhiều, tuy giá rất cao nhưng bán đắt như tôm tươi. Còn về Bạo Linh Đan, trực tiếp bán tới một ngàn công huân một viên. Hồi Linh Đan thì sáu trăm công huân, đây là chưa ổn định giá cả. Theo lời Lâm Hâm nói thì: ca không có làm hội đấu giá đã xem mặt mũi cùng là thân phận liệp ma giả rồi. Long Hạo Thần dĩ nhiên sẽ không cản y. Tuy Lâm Hâm có điểm lợi dụng người ta gặp khó khăn, nhưng đem đan dược không cần bán cho đồng chí, có thể khiến mọi người trên chiến trường thêm khả năng sống sót, coi như là chuyện tốt. Dù sao công huân là vật chết, dược phẩm gia tăng chiến lực và hồi phục đem đến tác dụng cứu mạng. Cả một buổi chiều lăn qua lăn lại, mọi người đã chọn mua xong hết. “Đoàn trưởng, giải quyết xong. Chúng ta trở thôi.” Đám bạn tụ tập bên người Long Hạo Thần, đều là cười híp mắt nhìn hắn và Thải Nhi. Xem bộ dáng của họ, Long Hạo Thần cảm giác có gì lạ, nhưng không nghĩ ra lạ ở chỗ nào. Bên Lâm Hâm đã bán hết đan dược, mọi người cùng nhau trở lại tòa nhà. Về nhà rồi, Long Hạo Thần nói. “Mọi người trước tiên đừng đi, đem trang bị mua được lấy ra xem thử, mọi người cũng tiện quen thuộc.” Lần này mục tiêu là mua trang bị cấp Huy Hoàng, mỗi cái đều có thể tăng cường tu vi, năng lực mỗi người đương nhiên sẽ có biến hóa. Sau khi quen thuộc rồi có thể duy trì ăn ý như trước. Lâm Hâm nói. “Ta nói trước. Ta mua là tiêu hao phẩm. Ca không biết công kích, nhưng ca có dược. Tiền bán dược ta đều đổi thành quyển trục ma pháp, đến lúc mấu chốt, chỉ quăng ra quyển trục cũng đủ chống đỡ một lúc. Trong đó có mười quyển trục ngũ giai, năm quyển trục lục giai, còn có một quyển trục thất giai ta dùng giá tới một vạn công huân mới mua được. Cụ thể thì sau này lúc lên tiền tuyến, ta sẽ lấy ra cho mọi người xem. Còn về phương diện trang bị, ta không mua cái gì hết. Có pháp trượng Hỏa Vân Tinh, ta tạm thời không cần trang bị khác, đợi đột phá lục giai rồi nói sau.” Long Hạo Thần nói. “Tốt, Nguyên Nguyên, nàng thì sao?” Vương Nguyên Nguyên nói. “Cự Linh Thần Thuẫn của ta chính là vũ khí, phương diện vũ khí không cần gia tăng, hơn nữa ta không hiểu phòng ngự, vẫn là thích dùng hai tay lá chắn. Cho nên vũ khí không thay đổi. Có mua một áo giáp thuộc tính không gian cấp Huy Hoàng, tên là Không Gian Thủ Hộ, hao phí ba vạn công huân.” Nói đến đây mặt nàng hơi đỏ. Lần này cả đám mua trang bị, giáp của nàng giá khá đắt. Long Hạo Thần mỉm cười nói. “Kèm theo kỹ năng là gì?” Vương Nguyên Nguyên nói. “Kèm theo là Không Gian Hộ Thuẫn ngũ giai, chỉ cần ta phóng thích một phần năm linh lực tương đương khi Không gian ma pháp sư sử dụng kỹ năng này, là có thể kích phát ra. Đồng thời còn có tác dụng tăng ba phần tụ linh. Tài liệu có thêm bí ngân, toàn diện đề cao thực lực của ta.” Long Hạo Thần giơ ngón cái lên. “Đáng giá. Áo giáp này nếu mua bên ngoài chỉ sợ là kim tiền con số thiên văn. Nguyên Nguyên ánh mắt không sai.” Vương Nguyên Nguyên cười nói. “Ít nhất có thể dùng đến thất giai, trước khi tới thất giai thì ta sẽ không đổi áo giáp.” Hiển nhiên nàng rất vừa lòng bộ giáp Không Gian Thủ Hộ. Long Hạo Thần nói. “Nàng còn mua cái khác không?’ Vương Nguyên Nguyên thè lưỡi, nói. “Đã xài tới ba vạn công huân, còn mua thêm chắc ta chết quá.” Long Hạo Thần nói. “Người khác đâu? Ai nói trước?” Trần Anh Nhi giơ tay. “Tới ta, tới ta. Ta cũng không mua thứ gì mắc, chỉ là chút đan dược chuyên môn cho ma thú ăn. Thứ này hữu dược ca không luyện chế, ta cảm thấy Mạch Đâu sắp thăng cấp. Tổng cộng xài bốn ngàn công huân.” Hàn Vũ nói. “Ta đổi một Thuẫn Bài cấp Huy Hoàng, tên là Quang Chi Phản Xạ, kèm theo ba quang nguyên tố gia vào hộ thuẫn. Lực phòng ngự có thể so với Thần Ngự Thuẫn. Đồng thời còn có tác dụng phản đạn ma pháp công kích. Cái khác không đổi, tiêu phí một vạn một ngàn công huân.” Đến phiên Tư Mã Tiên. “Đại ca, ta mua đồ hơi nhiều, đừng trách ta! Cậu nói đúng, ta không thể cứ mặc áo choàng ma pháp. Ta mua áo giáp nửa người, thuộc tính quang minh, có thể tăng một ngàn ngoại linh lực, đồng thời kèm kỹ năng kéo dài, có thể kéo đến thi triển tất cả kỹ năng, có trợ giúp rất lớn cho ta cuồng hóa. Áo giáp này mất tám ngàn công huân. Còn có, ta đã đổi vũ khí, để cho các người xem. Vũ khí này gần như chật nhẫn trữ vật, hì hì.” Nói xong gã vô cùng đắc ý cười lên. Chỉ thấy trong tay gã chợt lóe luồng sáng vàng, bỗng khuếch tán nồng đậm kim quang. Một thứ to lớn xuất hiện trong ngực gã. Thứ này thật sự có chút khoa trương, lúc thấy nó, ngay cả Long Hạo Thần cũng trợn tròn mắt, thì thào. “Cái này cũng quá bạo lực.” Tư Mã Tiên cười ha hả nói. “Lão đại, ta chính là đi đường bạo lực! Ngoại linh lực bẩm sinh của ta mạnh hơn người thường, hơn nữa có tăng phúc của quang minh thêm một ngàn ngoại linh lực, không dùng loại vũ khí này đều thật xin lỗi chính mình.” Vũ khí trong tay gã rất đặc biệt. Nói đơn giản thì đó là viên cầu sắt khổng lồ. Thứ này không có chút hoa mỹ nào, đường kính khoảng một mét. Cầu sắt bóng loáng tản ra quang nguyên tố nồng đậm. Cho dù lấy hình thể như Tư Mã Tiên, ôm nó đều có chút vất vả. Tuy không biết làm bằng tài liệu gì, chỉ sợ ít nhất nặng hơn ngàn cân. Tư Mã Tiên đắc ý giới thiệu đồng bạn của mình. “Vũ khí của ta tên là Quang Chi Đại Lực Hoàn, lại nói thật là may mắn. Bởi vì thứ này không ai thèm lấy, cho nên ta lấy giá rẻ mua trở về, chỉ tốn một vạn sáu ngàn công huân. Nên biết thứ này bên trên trát một tầng kim tinh. Trong đẳng cấp Huy Hoàng, tuyệt đối là cấp đỉnh. Trang bị nào ở cấp độ như vậy, ít nhất khởi đầu phải ba vạn công huân. Kỹ năng kèm theo của Quang Chi Đại Lực Hoàn là Phấn Toái. Chỉ có một kỹ năng này, ta chưa thử uy lực. Nghe nói bên trong Quang Chi Đại Lực Hoàn là một ma tinh của quang ma thú thất giai. Ta từ phía chính phủ mua nó, nghe nói nếu có thể đổi thành ma tinh của ma thú bát giai, Quang Chi Đại Lực Hoàn của ta sẽ thăng tới trang bị truyền kỳ. Nếu có đầy đủ kim tinh dung nhập vào trong, có khả năng đạt tới trang bị cấp đỉnh truyền kỳ.” Cẩn thận xem xét viên cầu sắt này có thể phát hiện, phía mé bên có một tay nắm, trừ tay nắm ra còn có dây xích vàng dài hơn ba mét, to cỡ cánh tay Tư Mã Tiên. Long Hạo Thần nhịn không được nói. “Đây là bản phóng đại của Lưu Tinh Chùy à?” Tư Mã Tiên cười hì hì nói. “Coi như đi. Ta còn thấy xiềng xích hơi ngắn chút, nhưng lấy lực lượng hiện tại của ta cũng đủ rồi. Chờ sau này tu vi tăng cường, nhất định sẽ chế tạo lại nó. Lúc mới thấy thứ này, ta đã yêu nó tha thiết. Ta quyết định, đem nó trở thành trang bị cả đời của ta. Sau này ta nhất định tìm cách tăng cấp cho nó.” Hàn Vũ vỗ trán. “Tư Mã, sau này ra đường tuyệt đối đừng nói với người ta ngươi đi ra từ Mục Sư Thánh Điện, nếu không Mục Sư Thánh Điện sẽ kiếm ngươi tính sổ cho coi. Còn nữa, lúc ngươi đi Mục Sư Thánh Điện học tập ma pháp, đừng bao giờ mang theo thứ này….” Tư Mã Tiên hừ một tiếng, nói. “Ta đâu có làm Mục Sư Thánh Điện mất mặt, sợ cái gì? Nói không chừng Mục Sư Thánh Điện còn lấy ta làm quang vinh.” Nói xong gã quăng viên cầu sắt to bự lên hai lần. Tuy chỉ rời khỏi tay gã khoảng một mét, nhưng khi gã chụp được, đất dưới chân có chút rạn nứt. Long Hạo Thần nói. “Hết rồi? Các người chỉ mua trang bị nhiêu đây thôi?” Năm người bí hiểm liếc nhau, trên mặt đều hiện nét cười. Lâm Hâm đắc ý nói. “Đại ca, biết ngay cậu sẽ nói thế mà. Chúng ta đương nhiên biết không cần giữ lại nhiều công huân. Mới nãy là trang bị chúng ta mua cho mình, tiếp đến là mua cho cậu.” “Ta?” Long Hạo Thần ngẩn ra, nhìn mọi người vẻ mặt cười xấu xa. “Các người…” Hàn Vũ nói. “Đoàn trưởng, chúng ta đều thấy cậu đi dạo trong trung tâm giao dịch. Cậu từ chỗ Lâm Hâm chỉ tiêu phí công huân cho phó đoàn trưởng mua hai bộ trang bị mà thôi. Nhưng chính cậu đâu? Chúng ta hiểu rõ, cậu hy vọng tiết kiệm công huân cho mọi người dùng. Nhưng cậu có từng nghĩ, cậu là trung tâm đội chúng ta, là trụ cột vững vàng. Chỉ có cậu tăng thực lực, mới có thể bảo đảm an toàn trong chiến tranh cho cả đội. Đây tuyệt đối không phải ích kỷ, mà là nhất định phải làm. Cho nên mọi người cùng nhau tự tiện mua ba bộ trang bị cho cậu.” Nói xong trong tay Hàn Vũ chợt lóe luồng sáng vàng, xuất hiện một thanh kiếm hình dáng cổ xưa. Thanh kiếm này chiều dài gần như Thánh Linh kiếm, đều khoảng bốn mét. Nhưng rộng hơn Thánh Linh kiếm mấy phần. Trên thân kiếm có hai khe rãnh, từ mũi kiếm đến chuôi kiếm. Trong hai khe này đều có ma văn hình long. Không có chỗ khảm bảo thạch, nhưng khi lấy ra thanh trọng kiếm này, không khí cả nhà dường như thấp vài phần. Sát khí nồng đậm ập vào mặt. Bị trọng kiếm có khe rãnh to vậy đâm vào người, chỉ mất máu thôi đủ chết rồi. Hàn Vũ nghiêm túc nói. “Trọng kiếm này tên là Quang Phạt, một vạn sáu ngàn công huân. Tựa như Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã, chúng ta dùng giá rẻ mua nó. Bởi vì yêu cầu sử dụng nó khá đặc biệt, người thường dùng không được. Nó yêu cầu người sử dụng phải có thuộc tính quang minh, hơn nữa nội linh lực bẩm sinh phải vượt qua bảy mươi.” “Thanh Quang Phạt này nghe nói là tiền bối Trừng Giới kỵ sĩ lưu truyền lại, luôn cất trong kho trung tâm giao dịch. Dù sao kỵ sĩ có nội linh lực bẩm sinh vượt bảy mươi quá ít gặp. Có kỹ năng phóng thuấn phát thánh kiếm, dùng nó phóng ra thánh kiếm, linh lực tiêu hao so với bình thường không khác, nhưng kỹ năng là thuất phát. Kèm theo kỹ năng hút linh lực. Một khi đâm trúng kẻ địch, nhất định sẽ hấp thu vài chục điểm linh lực chuyển hóa thành quang minh linh lực trở về người kẻ sử dụng.” “Hảo kiếm!” Long Hạo Thần bật thốt. Có lẽ thanh Quang Phạt không thể so sánh với Lam Vũ, Quang Phù Dung của hắn, nhưng phẩm chất cũng đã rất tốt, hơn nữa kèm theo hai kỹ năng rất thực dụng. Thuấn phát thánh kiếm, tuy tiêu hao linh lực giống nhau, nhưng bỗng nhiên bộc phát kỹ năng ngũ giai, ở trong chiến đấu đem đến tác dụng có thể nghĩ. Còn về năng lực hút linh lực cực kỳ thích hợp quần chiến, đặc biệt là đối phó ma tộc cấp thấp. Đâm trúng một cái có thể thu mười điểm linh lực, nếu đối mặt Bích Lục Song Đao Ma, Long Hạo Thần một cái Diệt Ma Thiểm hoặc Thiểm Điện Thứ bình thường đâm ra, bao phủ mười kẻ địch còn có thể! Không cần nghi ngờ, sẽ tăng mạnh năng lực kéo dài chiến đấu trên chiến trường của hắn. Một vạn sáu ngàn công huân thật sự không mắc. Hàn Vũ mỉm cười nói. “Đợi sau này Long Hạo Thần có tuyển chọn tốt hơn, thanh kiếm này có thể cho ta sử dụng, xem như nhất cử lưỡng tiện.” Long Hạo Thần mới muốn cảm ơn thì trong tay Vương Nguyên Nguyên cũng chợt lóe luồng sáng vàng. Một Thuẫn Bài cao khoảng hai mét xuất hiện bên trên tay cô. “Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài, kèm theo kỹ năng Thánh Thuẫn Thuật. Tuy chỉ có một kỹ năng, nhưng Thánh Thuẫn Thuật là kỹ năng lục giai của Thủ Hộ kỵ sĩ các người. Giống như Quang Phạt, Thánh Thuẫn Thuật trên tấm chắn chỉ cần tiêu hao linh lực, nhưng là thuấn phát. Tuy nhiên, Thánh Thuẫn Thuật tiêu hao khá lớn, sử dụng một lần dường như cần tiêu hao ba trăm linh lực, có hiệu quả kéo dài mười giây.” Lâm Hâm vươn tay phải ra, một luồng sáng vàng trực tiếp rơi trên mặt đất, bỗng chốc biến lớn. Một bộ giáp có cả mũ xuất hiện trước mắt Long Hạo Thần. Bộ giáp này toàn thân màu ám kim, bên trên có hoa văn sâu cổ kính. Tuy không chói mắt nhưng chỉ cần giáp trụ đứng đó, đủ khiến người ta có cảm giác uy nghi. “Huy Hoàng Thánh giáp, cùng với Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài là hai bộ sáo trang, kèm kỹ năng Thánh Linh Thủ Hộ của Thủ Hộ kỵ sĩ lục giai. Giống như Thánh Thuẫn Thuật, thi triển Thánh Linh Thủ Hộ cũng là thuấn phát, mỗi lần tiêu hao ba trăm điểm linh lực. Hơn nữa hai cái này là sáo trang, đồng thời sử dụng thì sẽ thêm kỹ năng sáo trang, gọi là Huy Hoàng. Giảm bớt tiêu hao một phần ba linh lực khi phát động hai trang bị này, đồng thời uy lực kỹ năng cũng tăng một phần ba.” Cực phẩm! Có thể nói ba bộ cấp Huy Hoàng đều có thể dùng cực phẩm để hình dung. Hai bộ sáo trang Huy Hoàng này đều kèm kỹ năng phòng ngự lục giai, coi như là Huy Diệu kỵ sĩ có được chúng nó, đều tuyệt đối là trang bị cấp đỉnh. Lại còn có kỹ năng sáo trang thực dụng. Ba trang bị đều đưa cho Long Hạo Thần, hầu như là vũ trang cho hắn đến tận răng. Khi làm Thủ Hộ kỵ sĩ thì tổng thể lực phòng ngự tăng một bậc, cho dù còn chưa hắn không đột phá, cũng có thể xem như là Thủ Hộ kỵ sĩ cấp Huy Diệu. “Các người…” Long Hạo Thần hốc mắt nóng ran. Mặc kệ hắn có thiên phú giỏi cỡ nào, trời sinh năng lực phòng ngự tăng tiến nhiều ít, dù sao hắn chỉ là thiếu niên mười lăm tuổi mà thôi. Đối diện đám bạn vì mình suy nghĩ, sao hắn không cảm động cho được? Vương Nguyên Nguyên nói. “Đoàn trưởng, lời khách sáo không cần nói. Chúng ta là đồng bạn trong một đội, cậu là trung tâm của chúng ta. Không có cậu, chúng ta không có khả năng từ ma tộc sống sót trở về. Cậu mạnh, thì đoàn đội cũng mạnh. Chỉ khi cậu đủ mạnh, thì chúng ta đối mặt kẻ địch mới có cơ hội sống sót.” Bọn họ vì Long Hạo Thần chọn bộ trang bị, hoàn toàn là thật lòng. Sự thật thì họ thậm chí trước tiên lựa trang bị cho Long Hạo Thần xong, mới dùng còn dư công huân lấy trang bị cho mình. Mỗi khi gặp cường địch, Long Hạo Thần vĩnh viễn là Thủ Hộ kỵ sĩ chắn trước mặt họ. Thánh Dẫn Linh Lô của hắn vĩnh viễn kéo lấy đối thủ cường đại, mặc kệ đối thủ kia hắn có thể ngăn được hay không. Tất cả việc hắn làm, các đồng bạn đều nhìn thấy. Lâm Hâm cười hì hì nói. “Đại ca, mau nhận đi. Ta phải đi ngủ đây. Ngày mai nắm chắc thời gian lại luyện thêm đan dược. Trước mắt danh ngạch công huân gần mười vạn, nhưng tin tưởng lần này chấp hành nhiệm vụ trở về, có thể bù lại điểm thiếu hụt này.” Hắn ửng đỏ hai mắt lướt qua từng người. “Ta sẽ không nói cảm ơn, như vậy quá đạo đức giả. Mọi người nghỉ sớm đi, trước khi xuất phát cố gắng điều chỉnh trạng thái đến cao nhất.” Nói xong, Long Hạo Thần đem ba bộ trang bị trước mặt từng cái thu vào, ôm Thải Nhi trở về phòng. Năm người nhìn nhau cười, cũng vui vẻ cầm trang bị của mình về lại phòng. Trải qua cuộc mua sắm hôm nay, tuy không thể nói mỗi người vũ trang đến tận răng, nhưng đủ cho thực lực toàn đội tăng một cấp. Nên biết coi như là trong Liệp ma Đoàn cấp suất, kỵ sĩ có thể giống như Long Hạo Thần được nguyên bộ trang bị cấp Huy Hoàng là rất ít ỏi. Huống chi đội họ mới chỉ là cấp hiệu. Đem toàn bộ công huân đổi thành chiến lực nhất định có thể tăng cao sinh tồn trên chiến trường. Ba ngày trôi vụt qua, sáng sớm, bên ngoài khu nhà Liệp ma Đoàn, bốn mươi hai chiếc xe ngựa yên lặng đứng đó. Trên thùng xe đều có đánh dấu dãy số. Trong đó có bốn cấp sĩ, chín cấp hiệu, hai mươi hai cấp suất, bốn cấp vương, còn có ba chiếc xe không có đánh số, chúng nó đứng phía trước đoàn xe. Bốn mươi hai đội Liệp ma Đoàn cùng nhau xuất phát chấp hành nhiệm vụ, trong liên minh thánh điện thì tình huống này rất hiếm thấy. Hơn hai trăm tinh nhuệ của liên minh. Hơn nữa là các cường giả chiến đấu với ma tộc xuất sinh nhập tử, dựa theo số thứ tự lên xe, mãi đến hiện tại, họ còn không biết nhiệm vụ của mình là gì. Chỉ biết mục tiêu là Trấn Nam quan đóng đô Mục Sư Thánh Điện. Cùng bốn mươi hai đội Liệp ma Đoàn hành động, còn có một đám tinh nhuệ trực thuộc liên minh thánh điện, tổng sổ chỉ khoảng năm ngàn, thuộc Lục Đại Thánh Điện, nhưng thực lực của họ là không thể nghi ngờ. Trong đó viện quân Kỵ Sĩ Thánh Điện phái ra là mạnh nhất, do thánh kỵ sĩ trưởng Hàn Khiếm trực tiếp thống soái đội kỵ sĩ một trăm người, toàn bộ do Kỵ Sĩ Thánh Điện thất giai tổ thành. Càng đáng sợ là, Kỵ Sĩ Thánh Điện trong đội này toàn bộ đều là Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ. Bọn họ là tinh ngươi trụ cột chân chính của Kỵ Sĩ Thánh Điện. Từ đó có thể thấy đến Trấn Nam quan nguy cơ lớn cỡ nào. Kỵ Sĩ Thánh Điện thánh kỵ sĩ trưởng Hàn Khiếm cũng là tổng chỉ huy lần hành động này. Bốn mươi hai đội Liệp ma Đoàn, năm ngàn viện quân tinh nhuệ từ Lục Đại Thánh Điện toàn bộ nghe ông điều khiển. Long Hạo Thần và đồng bạn lên xe có số hai mươi mốt cấp hiệu. Họ nhận được nhiệm vụ rất đơn giản, đi theo đại đội hướng Trấn Nam quan, cụ thể nhiệm vụ chiến tranh thì tới Trấn Nam quan rồi lại tiến hành phân phối. Bởi vì thánh thành ở trung bộ liên minh thánh điện, bởi vậy từ thánh thành tới các quan ải lớn khoảng cách không khác biệt mấy. Dưới tình huống hành quân gấp, không mấy ngày đại đội viện quân đã tới nơi cách Trấn Nam quan khoảng ngàn dặm. Nhưng chỉ tới đây thôi, toàn đội viện quân không khí bỗng biến trầm trọng. Bởi vì cho dù cách xa ngàn dặm, họ có thể nhìn đến phương xa dâng lên khói sương, hướng đó chính là Trấn Nam quan. Thánh kỵ sĩ trưởng Hàn Khiếm phản ứng rất nhanh, lấp tức ra lệnh hành quân mau lên. Cùng lúc đó, ông tự mình dẫn đoàn Kỵ Sĩ Thánh Điện, và bốn Liệp ma Đoàn cấp vương đi trước đội Liệp ma Đoàn, cùng với ba chiếc xe không biết là thành viên Liệp ma Đoàn cấp mấy xông hướng Trấn Nam quan. Đám Long Hạo Thần từ cửa sổ xe nhìn ra, phía trước trong bảy chiếc xe, phóng ra hai mươi bóng người. Tốc độ như điện xẹt, ít nhất tu vi trên thất giai. Trong đó sáu người bên trong xe ngựa, Long Hạo Thần chỉ thấy bóng dáng xanh. “Nếu phải đánh nhau, bóp chết lũ ma tộc nhãi con!” Tư Mã Tiên vẻ mặt hưng phấn vung nắm tay. Gã là tên hiếu chiến chính hiệu. Một đường đi tới, bởi vì hành quân vội vã, nên mọi người đa số ở trên xe ngựa, thật là ức chế không ít. Đặc biệt là Tư Mã Tiên mới có được Quang Chi Đại Lực Hoàn, sớm không thể kiềm chế. Gã có lấy ra Quang Chi Đại Lực Hoàn thử nghiệm uy lực một lần. Đối tượng thực nghiệm đương nhiên là Long Hạo Thần. Nên nói sao đây. Khi Tư Mã Tiên nắm xiềng xích, uy lực của Quang Chi Đại Lực Hoàn hoàn toàn phát huy ra thì, Long Hạo Thần dựa vào kỹ năng năng phụ Thánh Thuẫn Thuật của Huy Hoàng Thánh Thuẫn Bài, lại thêm vào Thần Ngự Thuẫn của mình, mới miễn cưỡng chặn lại được, nhưng cũng bị đẩy lui sáu bước, suýt nữa ngã quỵ, hai tay tê rần. Đương nhiên sau một kích kia, Tư Mã Tiên muốn phát ra công kích uy lực như thế cũng cần tích súc. Sở dĩ có thể phát huy ra uy lực lớn như vậy, thật sự là do Quang Chi Đại Lực Hoàn biến thái. Bản thân nó có kỹ năng phụ Phấn Toái sức bật siêu mạnh. Hơn nữa kỹ năng này vĩnh viễn khắc ở trên Quang Chi Đại Lực Hoàn, bên trong Quang Chi Đại Lực Hoàn thông qua ma tinh có thể tự hấp thu quang nguyên tố trong không khí. Cho nên kỹ năng Phấn Toái này thậm chí không cần tiêu hao linh lực của Tư Mã Tiên. Đáng sợ là, kỹ năng Phấn Toái và Quang Chi Đãng Dạng do Long Hạo Thần sáng chế ra lại có hiệu quả trùng điệp. Có thể nói là lửa nương gió thổi, uy lực trùng điệp, ngay cả Long Hạo Thần suýt nữa ngăn không nổi. Sau lần thí nghiệm đó, Tư Mã Tiên sớm nôn nao, muốn đem ma tộc đến thử vũ khí của mình. Gã thật là yêu chết Quang Chi Đại Lực Hoàn. Nếu không phải không gian trong xe có hạn, gã hận không thể ôm bảo bối sắt thép này. Hàn Vũ nói với Long Hạo Thần. “Đoàn trưởng, cậu nói xem ba chiếc xe ngựa phía trước là Liệp ma Đoàn cấp mấy?” Long Hạo Thần nói. “Chắc là cấp đế.” Hàn Vũ có chút hưng phấn nói. “Vậy có hay không cấp danh hiệu? Giống như lúc trước chúng ta ở Khu Ma quan gặp sáu vị nhân vật truyền kỳ kia?” Long Hạo Thần lắc đầu nói. “Khả năng không lớn.” Lâm Hâm ở một bên nói. “Hẳn là không có khả năng mới đúng. Liệp ma Đoàn cấp danh hiệu không tiếp bất cứ nhiệm vụ của liên minh. Bọn họ đều là ngươi hùng chân chính của liên minh, cũng sẽ không ở thánh thành. Các thành viên Liệp ma Đoàn cấp danh hiệu nhất định là tu vi cấp chín, nhưng tu vi cửu giai không nhất định trở thành Liệp ma Đoàn cấp danh hiệu. Theo ta thấy, trong ba chiếc xe ngựa chắc là Liệp ma Đoàn cấp đế, chằng qua thực lực khác nhau mà thôi. Chiếc xe ngựa đằng trước rất có thể là sáu vị cường giả cửu giai tổ thành Liệp ma Đoàn cường đại.” Vương Nguyên Nguyên gật đầu nói. “Có dược ca nói không sai. Lấy thực lực như chúng ta, chưa chắc làm được chủ lực, cùng lắm là đứng ngoài cổ vũ thôi. Có thể giết nhiều ít thì tốt rồi.” Nàng gái hiếu chiến này! Một chút cũng không thua Tư Mã Tiên. Hai tiếng đồng hồ sau, khi viện quân rốt cuộc đến Trấn Nam quan, đám Long Hạo Thần rốt cuộc hiểu vì sao liên minh khẩn cấp ra nhiệm vụ chiến tranh. Hỗn hợp khói đặc và mùi máu tươi trong tiếng chém giết ập vào mặt. Chỉ mới xuống xe ngựa, sắc mặt Long Hạo Thần biến trầm trọng. Bởi vì hắn kinh hãi nhìn đến, tổng cộng có mười hai quang trụ to phóng lên cao. Bảy mươi hai Trụ Ma Thần của ma tộc không ngờ tới mười hai vị? Khói đặc từ Trấn Nam quan dâng lên, tiếng chém giết đinh tai nhức óc. Không ngờ chiến trường ở trong Trấn Nam quan, xem ra tòa hùng quan này không thể thủ nổi. Quan chỉ huy tạm thay thế Hàn Khiếm chỉ huy viện quân lập tức ra lệnh, tất cả Liệp ma Đoàn tự do gia nhập chiến đấu. Viện quân Lục Đại Thánh Điện thì do quan chỉ huy mỗi thánh điện phụ trách, tiến nhập Trấn Nam quan. Có lẽ bởi vì lúc trước Hàn Khiếm mang một đám viện quan đuổi tới Trấn Nam quan, cho nên cửa thành mở rộng. Long Hạo Thần mới chuẩn bị mang đoàn đội vào thành đã bị gọi lại. “Hạo Thần!” Lục Hi, Lý Hinh và thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi hai cấp hiệu đều chạy tới, cùng đám Long Hạo Thần tụ hợp. Không chỉ có họ, Dương Văn Chiêu dẫn theo Liệp ma Đoàn số hai cấp sĩ, và Đoạn Ức dẫn Liệp ma Đoàn số ba cấp sĩ cũng vây quanh lại đây. Lục Hi mau chóng đi tới trước mặt Long Hạo Thần. “Hạo Thần, chúng ta lúc trước đã hợp tác quen thuộc, lần này cũng cùng đi chung thôi. Chúng ta đều nghe cậu chỉ huy, tuyệt đối làm theo mệnh lệnh của cậu.” Gã nói thanh âm không lớn, nhưng lời rất kiên định, chém đinh chặt sắt, thái độ ôm đùi cực rõ ràng. Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức cũng mau chóng đi tới. Dương Văn Chiêu nói. “Hạo Thần, bốn đội chúng ta đều là Tân Liệp ma Đoàn. Tình huống của Trấn Nam quan còn chưa biết, nhưng rất có thể sẽ gặp phải cường địch, cùng nhau hành động nhé?” Đoạn Ức gật đầu, biểu thị đồng ý lời Dương Văn Chiêu. Bọn họ đều là kỵ sĩ ưu tú của Kỵ Sĩ Thánh Điện, đương nhiên rất thông minh. Tuy họ không biết đám Long Hạo Thần lần đầu làm nhiệm vụ trải qua cái gì. Nhưng Dương Văn Chiêu lấy thân phận cháu của minh chủ liên minh thánh điện, hỏi thăm Liệp ma Đoàn đi theo đám Long Hạo Thần cùng hoàn thành nhiệm vụ, vấn đề này tuyệt không khó khăn. Khi họ thấy Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ leo lên xe ngựa đánh số hai mươi hai cấp hiệu thì, Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức cực kỳ rung động. Đây là có chuyện gì? Đám Long Hạo Thần lúc rèn luyện có số lớn công huân, nhưng nhóm Lục Hi? Dương Văn Chiêu thậm chí nghe được nhóm Lục Hi đặt mua một đám Thánh Linh Đan tăng thực lực. Dưới tình huống này, nếu Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức không phát hiện chuyện có liên quan đám Long Hạo Thần thì là đồ ngu rồi. Lại thêm lúc đầu nhiệm vụ rèn luyện, Long Hạo Thần hiện ra năng lực chỉ huy lưu tú, trước mắt tình hình Trấn Nam quan không rõ ràng, hai người tính kế mang theo đội viên đi tới.