Thần Cố

Chương 20 : Langzan khủng hoảng (Mười)

Ngày đăng: 03:19 19/04/20


Edit & Beta: Nguyệt Bạch



Thấp thấp, nho nhỏ, nhìn như đứa bé năm, sáu tuổi, mà vừa mở miệng lại như như ông cụ non, vừa giống như một người trung niên ba mươi, bốn mươi tuổi. Chỉ dựa vào hai thứ này, khó có thể phán đoán tuổi tác của hắn. Nhưng hắn mặc áo choàng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều che đậy kín đáo, cự tuyệt ánh mắt dò xét diện mạo của người bên ngoài.



Gặp mặt hắn là Đại ma pháp sư Timothy vừa từ tiền tuyến trở về: “Cậu là ai?”



“Tôi đến từ Sangtu, là người hầu của Thần Hắc Ám. “



Timothy ngẩn ra, mọi người xung quanh ồ lên. Sau khi Quang Minh thần hội lớn mạnh, tín đồ của Thần khác bị ép đến đường cùng, đã rất lâu không hành tẩu dưới ánh mặt trời. Nếu không phải Langzan cùng Quang Minh thần hội quan hệ bình thường, đã sớm gọi người bắt hắn lại.



Timothy trầm mặt xuống nói: “Tại sao phải giấu diếm diện mạo vốn có của ngươi?”



“Chỉ là tăng thêm một chút cảm giác thần bí thôi.” Đối phương cười cười, nhấc mũ lên, lộ ra một khuôn mặt trung niên phổ thông.



Đây là một tên Người Lùn.



Timothy nhìn vào mắt hắn: “Cậu có cách khiến tiểu vương tử tỉnh lại?”



Người Lùn nói: “Đúng thế.”



“Nói bậy!” Timothy cười lạnh nói, “Cậu ngay cả tại sao tiểu vương tử hôn mê cũng không biết, biện pháp đâu ra?”



Người Lùn nói: “Không quan trọng tôi dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể khiến tiểu vương tử tỉnh lại, thì chính là biện pháp tốt. Ngài nếu không tin, thì dẫn tôi đi gặp tiểu vương tử, tôi sẽ làm ngài tin tưởng.”



Timothy nói: “Cậu muốn thấy tiểu vương tử?”



“Không gặp cậu ấy thì làm cho cậu tỉnh lại như thế nào?”



Timothy đứng lên, đột nhiên nói: “Bắt hắn lại.”



Người Lùn không hề động đậy nhìn ông.



Timothy nói: “Tiểu vương tử không có hôn mê, ta muốn kiểm tra yết bảng người mà bày cạm bẫy. Kỳ thực tiểu vương tử trên lưng chỉ bị nổi một vài mụn nước kỳ lạ. Tiếc là khôn vặt của cậu không phát huy được tác dụng.”



“Như vậy, là tôi sai rồi?”



“Cậu biết sai là tốt rồi.”
Ningya biết hắn nói đến chính là chuyện mình bị Dover bắt vào ngục giam Wipanz, mặt đỏ hồng.



Quốc vương nói: “Hai người quen nhau?”



Trực giác mách bảo Ningya Người Lùn có ý đồ gây rối Langzan, không muốn để cho hắn với phụ thân mình gặp nhau quá nhiều, có lệ vài câu. Mà lúc quốc vương nghe đến hắn là kỵ sĩ cấp bảy, đã lấy làm kinh hãi.”Cậu ta không phải là người hầu của Thần Hắc Ám sao?”



Ningya cũng hoảng sợ: “Anh thế mà thừa nhận?” Chuyện như vậy không phải nên là bí mật lớn phải cất giấu trong bụng hả, tại sao lại giống như người khác tùy ý giới thiệu tên mình há?



Người Lùn nói: “Bệ hạ nói, chỉ cần ta cứu ngài tỉnh, sẽ đáp ứng một yêu cầu của tôi.”



Quốc vương nhắc lại với hắn điều kiện tiên quyết: “Không nguy hại quốc gia, không trái với luân thường đạo lý.”



Người Lùn nói: “Ngài yên tâm, chuyện này rất đơn giản, cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy, tối đa coi như là… Việc trong gia đình thôi.”



Nghe hắn nói như vậy, quốc vương ngược lại càng thêm lo lắng đề phòng: “Rốt cuộc là yêu cầu gì?”



Người Lùn mỉm cười nói: “Tôi muốn với tiểu vương tử cùng một chỗ.”



Cùng một chỗ.



Cùng một chỗ?



Cùng một chỗ!



Mặt quốc vương lập tức đen thui. Mộng đại lục đối với việc hai bên cùng giới kết hôn không bài xích, cho dù là quý tộc, cũng có tiền lệ nam nhân cùng nhau thành hôn. Thế nhưng, dù tư tưởng Mộng đại lục có thoáng như thế nào đi chăng nữa, ví dụ các bậc đi trước nhiều hơn nữa, quốc vương cũng không thể nào chấp nhận được được đứa con mà mình thương yêu nhất lại với một người lùn cùng một chỗ.



Mặt ngài tối sầm lại nói: “Cậu suy nghĩ kỹ càng chưa? Chỉ cần cậu gật đầu, lập tức có thể nắm giữ nguồn tiền tài vô tận.”



Người Lùn nói: “Tiểu vương tử sẽ không để tôi đói bụng đâu.”



Quốc vương nói: “Nó không có tiền.” Đặc biệt nói ý với hắn, không thể phát tài làm giàu.



Người Lùn nói: “Nhưng mà ngài có.” Đương nhiên ông không thể nhìn con mình chết đói.



Quốc vương: “…”