Thần Cố

Chương 56 : Di tích thần chiến (Sáu)

Ngày đăng: 03:20 19/04/20


Edit & Beta: Nguyệt Bạch



Giọng nam dường như căn bản không nghe thấy cậu, tự nhiên nói tiếp: “Nhắm mắt lại, thả lỏng toàn thân…”



Ningya một trận bất an, đang muốn bước ra khỏi vòng tròn, chân lại chạm phải một khối vô hình. Cậu đưa tay ra sờ sờ, phát hiện mình bị nhốt ở bên trong một tù lao trong suốt, trước sau trái phải đều bịt kín. Gọng nam trầm mạnh tiếp tục: “Từ từ tiến vào mộng đẹp nào.”



Không, không thể ngủ.



Ningya cũng không biết tại sao đột nhiên kiên trì như vậy, hai tay dùng sức chống đỡ mí mắt, muốn tỉnh táo, nhưng ủ rũ đột nhiên tới như nước thủy triều, vô thanh vô tức tràn qua đỉnh đầu của cậu, khiến cho cả người cậu đều lâm vào bên trong buồn ngủ vô biên.



Puka nghi ngờ nhìn Ningya sau khi tiến vào vòng tròn thì không nhúc nhích. Nó gọi mấy tiếng, trước sau không được đáp lại, rốt cục đánh bạo duỗi xúc tu ra chọc cậu, lại đụng phải một vật cưng cứng không nhìn thấy. Nó sờ sờ đồ vật, phát hiện là một cái hình trụ, vừa vặn nhốt Ningya ở bên trong.



May không phải là mình!



Đây là ý nghĩ đầu tiên của Puka.



Ningya không đi thì mình cũng không thể đi!



Đây là ý nghĩ thứ hai của Puka.



Nó hoàn toàn ý thức được cái suy nghĩ đầu tiên là sai lầm, đây căn bản không phải may mắn, mà là bất hạnh.



Nó xoay vòng quanh hình trụ, muốn tìm cách cứu người từ bên trong ra. Nhìn bộ dáng Ningya, giống như bị định thân, không trông cậy được, nói cách khác, có thể hi vọng chỉ có mình.



Chuyện này quả thật so với Thần Hắc Ám đột nhiên chạy vào còn đáng sợ hơn!



Puka hối hận rồi. Sớm biết có kết quả như thế, còn không bằng ngoan ngoãn ở lại bên người Harvey đại nhân. Cuộc đời nịnh hót tuy rằng gian khổ, nhưng tốt xấu gì cũng hi vọng. Nói không chừng Harvey đại nhân nhất thời não đánh, thiện tâm quá độ há? Dù sao cũng tốt hơn hiện tại, nó cùng Ningya, một tên đứng nhìn, một tên bị giam giữ, lẳng lặng biến thành hóa thạch…



“Không!” Nó ngửa đầu rít gào.



Xong gáy nó liền cố định.



Phía trên hang đá, viết một loạt hải dương văn Hải Thần Hoàng sáng chế.
“Đồng ý với ta, như nam nhân đối với nữ nhân hứa hẹn… Thôi, cái kia nghe qua rất không đáng tin. Như nam nhân đối nam nhân cam kết đồng ý với ta.” Puka nghiêm túc nhìn cậu.



Ningya nói: “Nếu như ngươi thật sự có thể làm được như ngươi nói, ta đồng ý ngươi.”



Puka nói: “Yên tâm, chỉ cần ta trở lại vòng tay của Hải Thần Hoàng đại nhân, ngài nhất định sẽ giải trừ nguyền rủa của Harvey, cho ngươi tự do. Được rồi, hiện tại ta sẽ nói cho ngươi chuyện xảy ra bên trong trận ác chiến của thần tộc. Bọn họ một phe là ngài mới vừa nói qua là Thần Công Chính Dans cùng Thần Báo Ứng Bonucci, một phe là Nữ thần Hy vọng Camilla cùng Nữ thần Quang Minh Rena. Chiến tranh giằng co hơn 100 năm, liên lụy tới nhiều quốc gia của Mộng đại lục, cuối cùng, hai bên vì để tránh cho đại lục chịu ảnh hưởng, lúc đó quyết định chọn đảo Pearl làm chiến trường cuối cùng.”



“Thần Báo Ứng đến trước một bước, đem Đảo Pearl đánh nát trở thành quần đảo, ở trên đảo bố trí rất nhiều cạm bẫy. Nữ thần Hy vọng vì đối phó với hắn, gọi ma thú đến làm làm quân tiên phong. Thần Báo Ứng dùng sức mạnh trừng phạt cưỡng ép ra lệnh cho ma thú tự giết lẫn nhau, đồng thời nhảy xuống biển tự sát. Nữ thần Hy vọng không cam lòng chịu yếu thế, dùng sức mạnh hồi sinh làm cho ma thú không ngừng sống lại…”



Ningya cuối cùng đã rõ ràng cảnh lúc trước bọn họ nhìn thấy ma thú xuyên qua rừng cây nhảy xuống biển là xảy ra chuyện gì.”Nhưng mà đã nhiều năm như vậy, đại chiến cũng đã kết thúc, tại sao ma thú vẫn còn sống lại rồi chết đi?”



Puka nói: “Tiếp theo ta phải nói là đoạn trọng điểm, đừng có ngắt lời ta. Giữa lúc Nữ thần Hy vọng cùng Thần Báo Ứng giằng co không xong, Thần Công Chính gia nhập cuộc chiến, Nữ thần Hy vọng bị hắn thẩm phán, suýt chút nữa mất đi thần cách, vào lúc này, Nữ thần Quang Minh xuất hiện, nàng dùng sức mạnh quang minh đem toàn bộ quần đảo gom vào bên trong lĩnh vực của mình, giam lại Thần Báo Ứng cùng Thần Công Chính.”



Ningya nói: “Thần Vương so với quản giáo chi thần còn mạnh hơn à?”



Puka nói: “Đó là đương nhiên!” Tuy rằng nó chỉ là muốn thổi phồng nữa nhân xấu xa kia làm hại mình phải trốn trong gương hơn trăm năm kia, thế nhưng Hải Thần Hoàng kính yêu nhất cũng là Thần Vương, kia liền không thể không nói khoác một phen.”Ngài có biết tại sao lại là tứ đại Thần Vương không?”



Ningya lắc đầu.



Puka giải thích: “Bởi vì tứ đại Thần Vương phân ra làm bốn lĩnh vực. Tử Thần chiếm cứ vong linh giới, Hải Thần Hoàng thống trị hải dương, mà nơi còn dư lại, đều là nơi quang minh cùng hắc ám đi tới. Thần Sáng Thế để cho Thần Vương thống trị thế giới, tam đại quản giáo chi thần quản giáo tất cả thần linh. Bọn họ là ràng buộc lẫn nhau.”



Ningya bừng tỉnh. Nói như vậy, Thần Sáng Thế suy tính rất chu đáo.



Puka nói: “Ta mới vừa mới vừa nói tới chỗ nào rồi?”



Ningya nói: “Nữ thần Quang Minh dùng sức mạnh quang minh giam Thần Báo Ứng cùng Thần Công Chính lại.”



Puka nói: “Vào lúc này, viện quân của Thần Công Chính cùng Thần Báo Ứng đến, ngài đoán là ai?”



“Tử Thần.” Cậu đã từng thấy trong sách.



Cậu đoán được chuẩn như vậy, làm cho Puka không thể thừa nước đục thả câu: “Không sai. Thế nhưng hắn đến quá muộn, Thần Công Chính cùng Thần Báo Ứng không kiên trì chờ cứu viện của hắn một khắc kia đã dùng thần cách làm vũ khí, đuổi Nữ thần Quang Minh từ trên đảo ra ngoài. Mà là bọn hắn cũng thoi thóp, không có năng lực chiến đấu tiếp nữa, với cả Tử Thần bỏ qua dự định liên thủ cùng bọn họ.”