Thần Cố

Chương 64 : Trước lúc sóng gió (Bốn)

Ngày đăng: 03:20 19/04/20


Edit & Beta: Nguyệt Bạch



Từ khi sau khi Ningya tự nguyện trở thành thần phó, thái độ của Harvey đối với cậu đang dần dần chuyển biến tốt. Dù sao tách ra hơn trăm năm, Harvey cùng Ningya muốn cùng cùng đối phương đồng thời bù đắp những năm trống vắng này. Cho nên, dưới tuyệt đại đa số tình huống, Harvey đối Ningya đều rất dung túng.



Như vấn đề vừa nãy, chỉ cần Ningya đưa đáp án làm hắn cao hứng, hắn cũng không keo kiệt cũng cho cậu đáp án: “Rena hạ xuống Đông Côi Mạc ba lần phong ấn. Lần đầu tiên là dùng để phong ấn các thần, lần thứ hai dùng để phong ấn Siton, thế nhưng, lần đầu tiên phong ấn cũng chưa thành công hoàn toàn. Cho dù không có đám quỷ đáng ghét Dans kia, thần lực của các thần cũng không phải một Thần Vương có thể dùng thần lực phong ấn.”



Thần Sáng Thế sáng lập ra từng đó thần linh tuyệt không phải là vì thời điểm chơi du hí nhân số không đủ mới đem ra góp đủ số. Bọn họ tuy trách nhiệm không giống, nhưng lại có thể bổ sung.



Ningya nói: “Vậy Nữ thần đã làm như thế nào?”



Harvey nói: “Ta không thích em gọi chị ta là nữ thần.”



“… Nàng sau đó đã làm như thế nào?” Ningya thay đổi cách nói.



Harvey thật không có quá làm khó cậu: “Chị ta dùng một biện pháp vô cùng tàn nhẫn.”



Ningya trong đầu xuất hiện các loại cảnh tượng máu me be bét.



“Nàng sử dụng thân thể một Thần Vương cùng thần cách làm mắt trận.”



Ningya ngẩn ra, sắc mặt tái nhợt, lo lắng nhìn Harvey.



Harvey nói: “Cái này cũng chưa tính là gì, chị ta còn sử dụng một trận pháp vô cùng ác độc. Nếu như phong ấn Đông Côi Mạc có thể duy trì mười ngàn năm, sau 10,000 năm, các thần sắp trở thành lịch sử.” Rena dùng thân thể hắn lập ra hai trận pháp. Một là dùng thân thể nhốt bọn họ lại, một là dụng thần cách từ từ tiêu hao cùng hấp thu thần lực của bọn họ. Hắn hoàn toàn hiểu rõ dự định của Rena. Sớm nhận được nguyền rủa một ngày kia, nàng liền quyết định bỏ qua thần cách Quang Minh, dùng thần cách Hắc Ám để bổ sung. Đáng tiếc thực lực của các thần phá vỡ mong muốn của nàng, không để cho nàng không thể không dùng kế hoạch chậm trễ mười ngàn năm.



Sau mười ngàn năm, các thần biến mất, Thần cách Hắc Ám cũng mạnh mẽ chưa từng có. Đến lúc đó, nàng trở về trong buổi họp diễn vương giả, thu hồi Thần cách Hắc Ám, một lần nữa thần lâm thiên hạ.



Đáng tiếc, kế hoạch của nàng tươi đẹp đến đâu cũng không sánh bằng biến hóa càng tươi đẹp.



Hắn gặp Quang Chi Tử sau khi chuyển sinh, lấy được thần cách Quang Minh, phá bỏ phong ấn… Rena làm tất cả, nhất định là vì người khác làm áo cưới.



Ningya nói: “Anh đã đem thân thể cùng thần cách đều thu hồi lại, như vậy phong ấn…”



Harvey mỉm cười nói: “Em quên thời điểm đó động đất sao? Trận pháp đã giải trừ, không biết khi nào bọn họ sẽ phát hiện.” Hắn không biết Rena làm thế nào dao động đám thần ngu ngốc kia, khiến cho bọn họ dù trận pháp này mất đi thần cách của hắn, thậm chí trận pháp biến mất lâu như vậy cũng không dám vượt qua lôi trì nửa bước. Nhìn nhóm nhân loại như hỏa như đồ chuẩn bị đại chiến, hắn có chút không thể chờ đợi, thật muốn chạy tới nhắc nhở đám thần ngu ngốc kia ra tù.



… Ningya đại khái sẽ không vui vẻ.
Enoch là một người trong số đó.



Tại thời điểm Thần Hắc Ám tuyên bố hắn trở thành Tế tự, hắn cảm thấy mình dù cho lập tức chết đi cũng không sợ. Đương nhiên, kia chỉ là suy nghĩ một chút. Hắn càng hi vọng mình có thể sống sót ra sức vì Thần Hắc Ám. Mà hắn đích xác làm như vậy rồi, đồng thời chiếm được ưu ái của Thần Hắc Ám.



Thần Hắc Ám từng chính miệng đồng ý, chỉ cần hắn có thể đi ra khỏi con đường thí luyện, sẽ đề bạt hắn thành giáo hoàng.



Hắc Ám thần điện chưa từng có giáo hoàng, ngoại trừ Thần Hắc Ám, không có ai biết giáo hoàng sẽ làm gì, thế nhưng, Enoch cảm thấy được rồi. Coi như chỉ là vẽ ra một khối bánh mì lớn, cũng đủ để cho hắn thèm nhỏ dãi ba thước.



Đáng tiếc, hắn thử luyện con đường một năm rồi lại một năm, từ đầu đến cuối không tìm được biện pháp đi ra. Bởi vì rời đi truyền tống ma pháp thật chỉ có ma pháp trận không có thủy tinh khởi động. Cũng may, dựa vào suối trường sinh, hắn vẫn ngoan cường còn sống, đồng thời, rốt cục chờ đợi nguyên tố tinh tự mang tới Kleist.



Đi ra từ con đường thí luyện, hắn phát hiện thế giới bên ngoài sinh ra biến hóa long trời lở đất, thần không còn là thống trị cao cao tại thượng ở Mộng đại lục, hiện tại, chiếm cứ Mộng đại lục chính là người. Điểm này khiến tâm hắn rục rà rục rịch. Dù cho trước đó tiến vào con đường thí luyện, hắn là tín đồ thành kính của Thần Hắc Ám, nhưng mà tâm tư người, bị giam lâu đến thế, cũng sẽ có chút táo bạo, có chút bất an, có chút oán hận. Đặc biệt là thời điểm phát hiện nhân loại không cần dựa vào thần cũng có thể cẩn thận sống tiếp, hắn chỉ Thần Hắc Ám là từ ý nghĩ dao động.



Bị cầm giữ lâu như vậy, hắn sao không thể dựa theo tâm ý của mình mà cẩn thận sống sót, tự do mà sống sót?



Bất quá cái ý niệm này xuất hiện không bao lâu, hắn đã bị người của công hội mạo hiểm tìm tới, một đường dẫn tới Sangtu, gặp được Feta, sau đó bị đưa vào trong một toà cung điện hắc ám.



Hắn là tín đồ của Thần Hắc Ám, đương nhiên không sợ tối, thế nhưng hắn sợ không gian kín.



Bất kỳ cái gì có thể liên tưởng đến trường hợp giam cầm hắn đều không thích. Bất quá bây giờ không phải thời điểm hắn có thể lựa chọn, trong nháy mắt vào cửa, hắn đã biết ngồi ở phía trước chính là ai.



“Đại nhân.”



Hắn thành kính quỳ xuống, hành lễ.



Cái gì tự do, cái gì sống sót thật tốt, tại thời điểm nhìn thấy một vị trước mắt này, tự động biến thành tro bụi.



Harvey chậm rãi mở miệng: “Cực khổ rồi.”



Enoch lệ nóng doanh tròng! Cùng Thần Hắc Ám nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã được an ủi.



“Không, này không tính là gì.”



Harvey nói: “Ta muốn biết, Rena có đang ở con đường thí luyện không?”