Thần Cố
Chương 85 : Cuộc chiến cuối cùng (Năm)
Ngày đăng: 03:20 19/04/20
Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Jimmis chết cùng nước mắt của Pelaty ở bên trong các thần tạo thành sóng lớn mênh mông. Tiếng gầm gừ cùng tiếng gào thét cơ hồ muốn hất bay các cung điện, Ofi bị bọn họ làm cho đau đầu, dứt khoát tránh đi vọng lâu. Naya đuổi tới đây.
“Ofi đại nhân!” Naya hai mắt đỏ lên, bi thống nhìn nàng, “Jimmis tử trận.”
Ofi rũ mắt xuống, lạnh như băng nói: “Ta rất đáng tiếc.”
Naya nói: “Xin ngài báo thù cho hắn!”
Ofi nói: “Ngươi nên thỉnh cầu với Lorboto.”
Ánh mắt Naya lóe lên một cái, nói: “Ngài tức giận có đúng không? Bởi vì chúng ta đề nghị Lorboto đại nhân cùng ngài chung tay thống trị thần thành?”
Ofi từ từ xoay người, mỉm cười nói: “Ngươi hiểu lầm. Ta rất hài lòng với sắp xếp của các ngươi. Các ngươi nói đúng, ta cũng không phải Thần Vương, cũng không có tư cách ngồi một mình ở bên trên trên bảo tọa của các thần, với lại Lorboto là người có thể tin được, hợp tác với hắn ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Đề nghị của hắn ta đều tán thành vô điều kiện. Có lẽ, chuyện để cho Jimmis cùng Pelaty xuất chiến này hơi thiếu cân nhắc, thế nhưng, ta tin hắn sẽ rất nhanh cứu vãn sai lầm này, dẫn dắt các ngươi đạt được thắng lợi cuối cùng.”
Naya khẳng định nói: “Ngài tức giận, ban đầu ngài đã vô tình ám chỉ ghìm bác phái Jimmis cùng Pelaty xuất chiến, tất cả những kết quả này đều giống như ngài như đã đoán trước.”
Nghĩ thông suốt điểm này, tất cả vấn đề đều có thể giải thích.
Tại sao để cho mỹ thần huynh muội xuất chiến?
Bởi vì bọn họ sức chiến đấu yếu nhưng nhân khí lại cao. Phần lớn thần linh đều mơ ước khuôn mặt đẹp của bọn họ mà “giao tình không ít”, bọn họ tử vong có thể gây nên oán hận của các thần đối với Lorboto.
Ofi bước đi tới trước mặt nàng, cúi đầu nhìn nàng.
Naya hậu tri hậu giác sợ run lên.
Ofi nói: “Kia ngươi cũng nên biết phải làm sao?”
Naya mờ mịt nhấc mở mắt.
Ofi hạ thấp giọng: “Ngươi phải rất rõ ràng, ai mới là người có thể báo thù cho Jimmis.”
Ngay đêm đó, thần thành đã xảy ra nội loạn.
“Thật nghi ngờ ngươi ra tới chiến trường làm cái gì, chẳng lẽ nói chuyện cũ cho nhân loại nghe sao?”
“Ha ha ha…”
Thần Dối Trá quay đầu muốn đi, bị Xuân Thần cùng các nữ thần, phẫn nộ đi ở sát phía sau với các nàng.
Thần Đại lực cùng Thần Người Khổng Lồ chạy trốn rất nhanh, lại qua nửa ngày, Thần Dối Trá đã rời khỏi tầm mắt của bọn họ, chờ thời điểm bọn hắn đuổi tới, làm thế nào cũng không tìm được thân ảnh của đối phương.
Thần Dối Trá nói: “Ta cảm thấy vô cùng gay go, thật giống như có người ở trong bóng tối nhìn chằm chằm chúng ta.”
Xuân Thần, Phương Hương Thần chờ thần linh trước đây cũng rất ít ra chiến trường, cho dù thời điểm Tử Thần cùng Nữ thần Quang Minh đại chiến, các nàng cũng chỉ là theo ở phía sau làm bộ phất cờ hò reo, chưa bao giờ giống như bây giờ.
Xuân Thần nói: “Chúng ta trở về hỏi hỏi Ofi đại nhân xem phải làm gì đi?”
Thần Dối Trá bác bỏ. Hắn và Thần Qủy Kế xưa nay bất hòa, mà Thần Qủy Kế lại là thân tín của Ofi, bởi tầng quan hệ này, thời điểm sơn mạch chi thần Lorboto muốn cùng Ofi chia đều quyền lợi, hắn bỏ phiếu tán thành, rõ rõ ràng ràng đắc tội nàng, bây giờ đi về, không thể nghi ngờ là đưa mình vào miệng cọp.
Phương Hương Thần khóc thút thít nói: “Ta hoàn toàn không biết chúng ta tại sao phải ra chiến trường…”
Thần Dối Trá nói: “Bởi vì chúng ta bị ruồng bỏ.”
“Cái gì?”
“A!”
Nghi vấn cùng rít gào đồng thời vang lên.
Thần Dối Trá vừa quay đầu, đã thấy bốn phía quanh bọn hắn đứng một rừng rậm rạp chằng chịt xương khô, từng cái từng cái nghiêng đầu nghiêng sọ nhìn bọn họ. Mà dưới chân của Phương Hương Thần, một cái xương khô nhỏ đang nắm lấy mắt cá chân nàng, từ từ bò lên từ bên trong.
Xuân Thần bắn thần lực vào bên trong cát, từng cái từng cái dây leo lập tức phá cát mà ra, cuốn lấy xương khô, ném bọn họ văng ra ngoài.
Xương khô vung ra xương khô trên người, nát một chỗ, hai hộp xương đầu lăn trên đất hai vòng, thân mật dựa vào nhau, vị trí hắc động đôi mắt đối diện Xuân Thần bọn họ.
Phương Hương Thần vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, sốt sắng cầm lấy tay Xuân Thần nói: “Tử Thần đến sao?”