[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn
Chương 869 : Cò kè mặc cả
Ngày đăng: 23:48 27/08/19
- Có điều, nếu Cung chủ đại nhân không diệt nó, vậy chúng ta cũng hạ thủ lưu tình đi.
Các nữ tướng khác dồn dập nói.
Lão ẩu thanh y ngẩng đầu nhìn trời, lạnh nhạt nói:
- Cút!
Thiên Đạo Chi Nhãn lập tức chớp một cái, các ngươi cho rằng mỗi người đều là nữ nhân kia sao, một đòn liền có thể đánh tổn thương nó? Nó nổi giận, dật động thiên địa oai, muốn bài xích những người này ra ngoài.
Tiểu Thế Giới không dung lực lượng Thần cấp!
- Bảo ngươi cút, không có nghe sao?
Lão ẩu thanh y liếc mắt, nhất thời tỏa ra uy thế vô cùng vô tận, đùng, vết thương của Thiên Đạo Chi Nhãn nứt ra, có lượng lớn máu tươi dâng lên.
Đệt!
Trong giây lát này, tất cả mọi người đều nói tục rồi.
Quá khó tiếp nhận, đường đường Thiên Đạo Chi Nhãn, hóa thân của thiên địa ý chí, lại không chịu được ánh mắt của một lão bà!
Ai mới là Thiên Đạo Chi Nhãn a?
Thiên Đạo Chi Nhãn run run, sợ hãi mãnh liệt, nó cảm giác được, sinh linh phía dưới nắm giữ năng lực hủy diệt nó.
Vài tên nữ tướng dồn dập xoay người, ra tay với những Ma phó kia, rầm rầm rầm, lực lượng Thần cấp tùy ý dật động, trong nháy mắt liền diệt sạch hết thảy Ma phó.
Lực lượng Thần cấp vốn nên cấm chỉ xuất hiện ở Tiểu Thế Giới, nhưng hiện tại tùy ý ra tay ở trước mặt Thiên Đạo Chi Nhãn, đây là ngưu bức nhất trên đời này a?
Tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm, chỉ cảm thấy chuyện ngày hôm nay bọn họ có thể thổi cả đời.
Nhìn thấy màn này, đời này đáng giá.
Thiên Đạo Chi Nhãn gào thét, vội lóe lên một cái rồi biến mất, các ngươi ầm ĩ đi, lão tử không quản nữa!
Ai có thể nghĩ tới, một nguy cơ vốn nên lan tràn, lại giải quyết dễ dàng như vậy? Đương nhiên, cũng cực kỳ chấn động, Thần linh hạ giới, ra tay, trấn đến Thiên Đạo Chi Nhãn không dám ho he, đây tuyệt đối là cảnh tượng hoành tráng, cũng coi như cho đủ đám Ma phó mặt mũi.
- Thiếu Cung chủ, chúng ta về nhà đi!
Lão ẩu thanh y dắt tay của Hổ Nữu, thần quang lưu chuyển, tổn thương trên người Hổ Nữu lập tức khỏi hẳn.
- Không muốn, Nữu muốn ở cùng Lăng Hàn!
Hổ Nữu vội giãy dụa, nhảy một cái trốn đến phía sau Lăng Hàn.
Lão ẩu thanh y lập tức nhìn Lăng Hàn, những nữ tướng kia cũng như thế, đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Đó là đương nhiên, dụ dỗ đứa nhỏ, hơn nữa còn là Thiếu Cung chủ của các nàng, người đàn ông này thật đáng chết!
Lão ẩu thanh y nhìn chằm chằm Lăng Hàn, áp lực kinh khủng lưu chuyển.
Phốc, Lăng Hàn phun máu, trên người phát ra tiếng vang rền thẻ thẻ thẻ, xương cốt rên rỉ, thậm chí gãy vỡ. Thể phách mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo lại chống không được ánh mắt của lão ẩu nhìn chăm chú!
Không hổ là Thần linh, ngay cả quy tắc của Tiểu Thế Giới cũng có thể không nhìn!
Vẻ mặt của Dực Song Song mất cảm giác, lẩm bẩm nói:
- Đây là nhân vật mạnh mẽ cỡ nào? Ngay cả quy tắc của Tiểu Thế Giới cũng có thể đánh vỡ, lẽ nào là đại năng Sáng Thế Cảnh sao? Trời, bổn cô nương lại may mắn nhìn thấy đại năng Sáng Thế Cảnh!
Đây mới thực là lực lượng vô địch, đừng nói Mã Đa Bảo tự thân tới, dù đại năng của Ngũ Tông có thể tập thể hạ giới, phát huy khả năng mạnh nhất, đối mặt bà lão này e cũng bị một chiêu đánh giết.
- Không cho ngươi thương tổn Lăng Hàn!
Hổ Nữu vội đứng ra, mở tay bảo hộ ở trước mặt Lăng Hàn. Nàng trợn mắt nhìn bà lão, toả ra sát khí kinh người, nơi lồng ngực lại có thần quang dật động, toả ra khí tức chí cường.
- Lực lượng truyền thừa!
Chúng nữ đều thành kính, dồn dập quỳ xuống, trong miệng nỉ non cái gì đó, ánh mắt nhìn về phía Hổ Nữu tràn ngập cuồng nhiệt.
Chỉ có lão ẩu thanh y ngoại lệ, cười nói:
- Quả nhiên, Ỷ Vân giao lực lượng truyền thừa cho ngươi! Nha đầu, ngươi là Thiếu Cung chủ của Côn Bằng Cung chúng ta, tương lai là chúa tể vô thượng, há có thể bị một nam nhân khống chế? Lão thân thay ngươi tiêu trừ hậu hoạn này!
- Ngươi dám!
Hổ Nữu vội vã quay người ôm lấy Lăng Hàn.
- Lăng Hàn là của Nữu, ngươi dám động một sợi tóc của hắn, Nữu liền tự sát!
Nàng tựa hồ cũng ý thức được đối phương mạnh mẽ làm cho nàng khó giải, bởi vậy chỉ có thể lấy tính mạng của mình uy hiếp.
Lăng Hàn hừ một tiếng, ôm Hổ Nữu xuống nói:
- Ta và tiền bối không cừu không oán, nhưng tiền bối cố ý muốn giết ta, đây là cái đạo lí gì?
- Ngươi điên rồi, sinh linh này quá mạnh mẽ, trừ khi ta khôi phục trạng thái toàn thịnh, nếu không căn bản không phải đối thủ của nàng!
Tiểu Tháp thì ở trong thức hải của hắn kêu lên, ngữ khí lần đầu trở nên cực kỳ kinh hoảng.
Có thể làm cho Tiểu Tháp thất thố, bà lão này mạnh có thể thấy được chút ít.
Lão ẩu thanh y cười gằn nói:
- Tiểu tử, ngươi thật to gan. Ngươi có biết, nếu lão thân thật muốn giết ngươi, ai cũng ngăn cản không được không?
- Không cho phép ngươi thương tổn Lăng Hàn!
Hổ Nữu khua tay múa chân, oán hận không ngớt.
- Thực lực của tiền bối xác thực vượt xa vãn bối, nhưng thực lực của vãn bối không bằng, cũng không có nghĩa là không có một luồng ngạo khí!
Lăng Hàn bất khuất.
- Tiền bối có thể giết ta, nhưng không thể lấp miệng của ta!
- Ha ha ha!
Lão ẩu thanh y cười to.
- Thái Thượng Trưởng lão, tiểu tử này có ảnh hưởng rất mạnh với Thiếu Cung chủ, vẫn là giết mới tốt.
Có nữ tướng đề nghị.
- Đúng, hiện tại Thiếu Cung chủ còn trẻ không hiểu chuyện, rất dễ bị người đầu độc!
- Người này lòng dạ đáng chém!
Lão ẩu thanh y khoát tay áo một cái nói:
- Cũng được, ngược lại sau khi chúng ta trở về, vĩnh viễn không thể gặp lại được tiểu tử này. Nể tình hắn còn có mấy phần ngông nghênh, liền tha cho hắn một mạng.
- Vâng, Thái Thượng Trưởng lão!
Chúng nữ đều lẫm liệt đáp.
Lão ẩu thanh y cười híp mắt nhìn Hổ Nữu nói:
- Nha đầu, theo lão thân trở về thôi.
- Không đi!
Hổ Nữu lắc đầu.
Lão ẩu thanh y thở dài nói:
- Vậy lão thân không thể làm gì khác hơn là giết Lăng Hàn này!
- Không được!
Hổ Nữu cuống lên, chỉ vào mũi đối phương nói.
- Ngươi không phải mới vừa nói không làm thương hại Lăng Hàn sao?
- Nhưng mà ngươi không nghe lời, lão thân cũng không có cách nào.
Lão ẩu thanh y cười nói.
Hổ Nữu chu cái miệng, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng gật gù nói:
- Được, Nữu đáp ứng ngươi!
- Lúc này mới nghe lời!
Lão ẩu thanh y cười nói, nàng sống bao nhiêu năm, chẳng lẽ còn không đối phó được một tiểu nha đầu?
Hổ Nữu xoay chuyển ánh mắt nói:
- Thế nhưng Nữu muốn dẫn Lăng Hàn cùng đi!
Phốc!
Lão ẩu thanh y trợn mắt, suýt chút nữa ho khan. Tại sao cô gái nhỏ này khó chơi như vậy? Nàng nghiêm mặt nói:
- Không được, người này tuyệt không thể theo chúng ta trở lại!
---------------