[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn

Chương 902 : Loạn Tinh Hoàng Triều (Thượng)

Ngày đăng: 23:48 27/08/19

Trải qua chiến dịch khai thiên, tất cả mọi người đều xem Lăng Hàn là Thần linh chân chính, đế vương vô địch! Đế vương há có thể chịu nhục? - Ha ha, Đông Hư Vương Triều cũng dám tranh với An Thủy Vương Triều ta sao? Xèo, lại một người bay tới, đứng ở trên hoàng cung, đối lập với Nghiêm Vĩnh Dật. - Ha ha ha, các ngươi đã quên Lôi Trung Vương Triều ta sao? Thần linh thứ ba bay tới. Lăng Hàn nghe Dực Song Song nói, quốc thổ, con dân, đây là tài nguyên vô cùng quý giá của Thần giới, bởi vì cái này liên lụy tới quốc thế. Hiện tại một tân đại lục từ Tiểu Thế Giới bay tới, thế lực nào không muốn chia một chén canh? Càng mấu chốt chính là, khai thiên sẽ được thiên địa ngợi khen, nếu như có thể nuốt chửng quốc thế của Đại Lăng Triều, như vậy quốc thế của mình sẽ được đại bổ. Lăng Hàn đứng trang nghiêm không nói gì, hắn đã có giác ngộ, nhưng có thể treo giá. Chí ít cũng phải bán cho một thế lực hung hăng nhất, như vậy sau khi hắn rời đi, Đại Lăng Triều mới có thể an toàn, không cần lo lắng bị người xâm lấn. Xèo, lưu quang lấp lóe, chỉ thấy một phi thuyền phá không mà tới. Nhất thời, những Thần linh kia đều lộ ra vẻ nghiêm nghị. Thần giới có quy tắc của Thần giới, thân thể phi hành là đại năng tuyệt đối, nhưng nắm giữ thần khí phi hành thì ý nghĩa gốc gác đáng sợ. Không nói những cái khác, mấy Thần linh tới trước đều dựa vào hai chân chạy, chỉ là bọn hắn khoảng cách gần, cho nên mới tới trước. Trên phi thuyền, đứng thẳng một nam tử bạch y nhẹ nhàng, nhìn qua chỉ hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, nhưng có thể trở thành Thần linh, tuổi thọ rất dài, đương nhiên không thể dùng tướng mạo để phán đoán tuổi tác. Sau lưng hắn vác lấy một thanh bảo kiếm, khí tức không hiện ra, cũng không cách nào từ bề ngoài phán đoán tu vi của hắn. - Loạn Tinh Hoàng Triều! Nhưng mọi người thấy tiêu chí trên phi thuyền, thì lập tức lộ ra ý cung kính. Lại như ở hạ giới, tông, môn, phái không thể dùng linh tinh, ở Thần giới cũng như thế, Đế Triều, Hoàng Triều, Vương Triều, này đại diện cho thực lực tuyệt nhiên không giống. Có Nhật Nguyệt Cảnh tọa trấn, này có thể lập quốc ở Thần giới, thành lập Vương Triều. Hoàng Triều thì yêu cầu có Tinh Thần Cảnh, Đế Triều là Hằng Hà cảnh, đây là tuyệt đối không thể xằng bậy. Đương nhiên, như Đại Lăng Triều, bởi vì từ Hạ giới đến, tự nhiên không thể tính. - Vị này chính là quốc chủ sao? Nam tử mặc áo trắng nhìn về phía Lăng Hàn, lộ ra nụ cười nói. - Tại hạ Hướng Thừa Duẫn, chính là môn hạ Tả Tướng đại nhân của Loạn Tinh Hoàng Triều. - Hướng đại nhân. Lăng Hàn chắp tay chào, đây là Thần giới, hắn nhất định phải thu hồi hết thảy ngạo khí. Nhưng ngạo khí dễ thu, ngông nghênh khó gãy, hắn vẫn hết sức hung hăng, có thể cúi đầu nịnh nọt. Ngoài ý muốn chính là, Hướng Thừa Duẫn này lại rất hiền hoà, cũng không có bày biện ra cái giá cường giả, điều này làm cho Lăng Hàn cảm khái, xuất thân càng Hào Môn, ngược lại càng bình dị gần gũi. Đương nhiên, Hướng Thừa Duẫn này ngạo ở trong xương, rõ ràng đứng ở chỗ đó, nhưng không để sứ giả của Vương Triều nào ở trong mắt. Hướng Thừa Duẫn là đại biểu Tả Tướng đại nhân đến, mục đích tự nhiên là thu phục Đại Lăng Triều, trở thành phụ thần của Loạn Tinh Hoàng Triều...nói trắng ra, là thế lực phụ thuộc của Tả Tướng đại nhân. Hoàng Triều quá mạnh mẽ, căn bản khinh thường một thế lực nhỏ vừa khai thiên tới. Lăng Hàn hỏi đối phương thế lực phân bố cơ bản ở nơi này, mà Hướng Thừa Duẫn cũng không ẩn giấu, có sao nói vậy. Tinh cầu này gọi Hợp Ninh Tinh, tổng cộng có ba thế lực Hoàng Triều, phân biệt là Loạn Tinh Hoàng Triều, Trụ Thiên Hoàng Triều và Bích Lạc Hoàng Triều, dưới tam đại Hoàng Triều, có hơn trăm Vương Triều. Tam đại Hoàng Triều thực lực tương đương, quanh năm chinh chiến, lẫn nhau đều muốn chiếm đoạt đối phương. Mà điều này cũng cho Vương Triều không gian sinh tồn, không ai không phải phụ thần dựa vào một Hoàng Triều, lẫn nhau tranh cướp nhân khẩu địa bàn, đánh cho vô cùng kịch liệt. Bởi vậy, Đại Lăng Triều khai thiên lên, Vương Triều phụ cận lập tức phái người lại, nhưng không nghĩ tới Loạn Tinh Hoàng Triều cũng phát động, dù cho chỉ là đại biểu Tả Tướng, nhưng này vẫn để những Vương Triều khác lựa chọn từ bỏ. Đấu với Hoàng Triều? Sống thiếu kiên nhẫn sao? Chỉ một hồi, Trụ Thiên Hoàng Triều và Bích Lạc Hoàng Triều cũng dồn dập phái sứ giả tới, muốn thu Đại Lăng Triều làm thế lực phụ thuộc. Này cũng không phải quốc thổ của Đại Lăng Triều lớn, nhân khẩu nhiều, mà là bởi vì khai thiên đến, quốc thế đại bổ. Lăng Hàn trải qua suy nghĩ, sau đó quyết định tạm thời nương nhờ vào Loạn Tinh Hoàng Triều. Đầu tiên, không chọn một nhà là không được, người ta như cười híp mắt rất dễ nói chuyện, nhưng nếu trở mặt tuyệt đối sẽ không chậm hơn lật sách. Như vậy, nếu phải tuyển chọn một cái, thì Loạn Tinh Hoàng Triều tốt nhất, bởi vì vị trí hiện tại của Đại Lăng Triều cách Loạn Tinh Hoàng Triều gần nhất. Đây là suy nghĩ vì quốc gia an toàn. Lăng Hàn lập quốc thư, trình về phía Hướng Thừa Duẫn, từ nay về sau, Đại Lăng Triều chính là nước phụ thuộc của Loạn Tinh Hoàng Triều, có nghĩa vụ tiến cống, nghe lệnh, mà Loạn Tinh Hoàng Triều thì có nghĩa vụ bảo vệ Đại Lăng Triều. Trong nháy mắt trình hàng thư, trong cơ thể Hướng Thừa Duẫn bay ra một hư ảnh của Cửu Vĩ Thần Hồ, cắn Đồ Đằng Hắc Tháp trên Hoàng Triều một cái, nhất thời, Đồ Đằng Hắc Tháp như bị trọng thương, trở nên mơ hồ, mà tất cả mọi người của Đại Lăng Triều đều cảm giác được một luồng tâm ý bi ai. Đây là quốc gia sỉ nhục, bị ép xưng thần! Mặc dù mọi người đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn để cho rất nhiều người tức giận không ngớt, hận không thể oanh oanh liệt liệt chiến một trận. Nhưng càng nhiều người còn lý trí, bọn họ vừa mới tiến vào Thần giới, có tư cách gì đấu với thế lực của Thần giới? - Nếu như không phục, vậy thì liều mạng khổ tu! - Không có thực lực, chỉ có thể nhịn! - Ngẫm lại bệ hạ xem, hắn cũng nhịn! - Nếu không vì quốc gia này, bệ hạ hoàn toàn có thể buông tay rời đi, thiên hạ quá lớn, nơi nào không dung được bệ hạ? Lấy thiên tư của bệ hạ, khẳng định chẳng mấy chốc sẽ quật khởi ở Thần giới! - Nếu bệ hạ vì chúng ta mà lựa chọn ẩn nhẫn, chúng ta lại há có thể để bệ hạ thất vọng! - Ta muốn trở nên mạnh hơn! - Ta nên phân nạn giải ưu cho bệ hạ! Quốc dân cũng không có bởi vì khuất nhục này mà ngã xuống, trái lại biết sỉ sau đó dũng, mỗi người đều kìm nén một luồng ngạo khí, muốn liều mạng tu luyện, để sau này Đại Lăng Triều có thể khinh thường thiên hạ, không cần bị bất kỳ thế lực nào ép khom lưng. - Quốc chủ đại nhân, mời theo tại hạ đi Hoàng Đô bái kiến Tả Tướng đại nhân! ---------------