[Thần Ma Hệ Liệt] – Bộ 1 – Trọng Quang

Chương 4 :

Ngày đăng: 20:40 21/04/20


Ma Hoàng sắc mặt khó coi. Nếu như không có Trọng Quang hỗ trợ, thai nhi không thể lớn lên, chẳng lẽ là muốn ở luôn trong bụng y thế này? Nhưng vừa nghĩ đến việc đi tìm Trọng Quang….Ma Hoàng liền hận không thể một kiếm tặng cho hắn một cái lỗ.



Y ở trong băng phủ suy nghĩ hồi lâu, cũng không có biện pháp nào tốt.



Luận về vũ lực, sức mạnh của Trọng Quang không hề ở dưới y, hơn nữa vì thai nhi này liên lụy, nói không chừng còn hơn mình vài phần. Luận quỷ kế, y ngược lại còn hơn vài phần, nhưng muốn bổ sung tinh lực cho thai nhi cần đối phương tự nguyện chủ động, nếu không khi truyền vào cũng không phải linh lực mà là loại khí tức khác, ví dụ như là băng hàn khí hoặc âm sát khí, chẳng phải là muốn chết?



Chẳng lẽ phải nói thật ra? Nói ta mang hài tử của ngươi, muốn ngươi bổ sung linh lực nguyên thần của ngươi cho nó?



Ma Hoàng vừa nghĩ mặt đã tái đi rồi. Với thân phận của y, địa vị, kiêu ngạo cùng tự tôn của y, làm sao có thể mở miệng ra được?



Nhất thời không có biện pháp nào tốt, y tính toán thời gian, kỳ hẹn sáu mươi năm đã đến gần, liền quyết định xem tình hình rồi thuận theo đó mà làm vậy.



Y thi pháp che bụng lại, bay ra khỏi động phủ, đi về hướng Huyền Thiên linh thụ.



Đến dưới tàng cây Huyền Thiên linh thụ rồi, Trọng Quang vẫn chưa tới, lại nhìn đại thụ chọc trời kia, đã thấy héo rũ đi rất nhiều, lá cây rơi xuống mặt đất, hóa thành dinh dưỡng tản ra thấm vào đất, chỉ còn lại thân cây trơ trọi.



Ma Hoàng ngồi khoanh chân dưới tàng cây, nhắm nhắt im lặng chờ.



Y đợi khoảng một năm, Trọng Quang mới từ đằng xa bay tới, thấy y liền hô lên:



“Ngại quá, để cho Ma Hoàng đợi lâu.”



Ma Hoàng trưng ra cái mặt lạnh, lạnh như băng nói:



“Không ngại. Nói vậy là ngươi ngủ quên, đã chờ nhiều năm như vậy rồi, không ngại để cho ngươi ngủ nhiều thêm một lát.”



Trọng Quang dường như không có nghe hiểu sự châm biếm của y, ngược lại còn cười nói:



“Ai nha, sớm biết Ma Hoàng sẽ nói như vậy, ta đây đã ngủ thêm một lát nữa.”



Nói xong che miệng ngáp một cái.



Ma Hoàng cố nén xúc động muốn triệu hồi Diệt Thế Trảm Linh Thiên Ma kiếm, nói:



“Có thể bắt đầu rồi chưa?”



Trọng Quang quan sát Huyền Thiên linh thụ một chút, gật đầu nói:




“Nếu đã đi cùng, vẫn là cùng nhau trở về thì tốt hơn.”



Trọng Quang nheo nheo mắt:



“Đường hầm không gian đã mở ra, lấy sức mạnh của Ma Hoàng tìm được đường quay về Ma giới cũng không khó khăn, cùng ta đi lên Thiên giới, không sợ bị Đông Hoa cùng Đại Chính vây đánh sao?”



Ma Hoàng mặt không đổi sắc nói:



“Ta có thể cảm nhận được tam tôn của Ma giới vẫn còn ở trên thiên giới.”



Sau đó không nói gì nữa.



Trọng Quang bất đắc dĩ, đành phải một bên đề phòng kẻ địch mạnh mẽ này, một bên bay về hướng Thiên giới.



Ma Hoàng theo sát bên cạnh hắn.



Đường hầm không gian dường như không có giới hạn, cho dù bọn họ là nhị thần hùng mạnh, cũng không biết phải mất bao lâu mới có thể nhìn thấy cửa vào Thiên giới. Cũng may Trọng Quang vốn là vị thần sinh ra từ vũ trụ, lại có chung huyết mạch với Đại Chính, Đông Hoa, dựa vào linh lực cảm ứng, không sợ lạc đường.



Hai vị thần bay như vậy hồi lâu, tránh thoát được vô số khe nứt không gian, lại thuận tay khiến cho mấy ngôi sao nhỏ bay trực diện đến hóa thành tro tàn.



Trọng Quang cảm giác có chút kỳ quái. Bởi vì vừa rồi khi mở ra đường hầm không gian hắn đã phát hiện Ma Hoàng chưa dùng hết toàn lực, lúc này đi theo bên cạnh mình, lại không hề ra tay, mấy lần gặp được sao băng đều là mình chắn ở phía trước. Hắn vốn đang cảnh giác Ma Hoàng sẽ lợi dụng lúc đó để đánh lén, ai ngờ Ma Hoàng vẫn luôn thành thành thật thật theo sát phía sau hắn.



Này có nghĩa là gì? Muốn lợi dụng hắn ngăn cản nguy hiểm ở trong đường hầm không gian, bản thân bảo tồn sức mạnh, hay là còn có âm mưu gì khác?



Hắn nghiêng đầu đánh giá Ma Hoàng vài lần, đột nhiên lùi về phía sau một bước.



Ma Hoàng dừng bước quay đầu lại nhìn hắn.



Trọng Quang nhẹ nhàng cười, nói:



“Bay lâu như vậy, linh lực tiêu hao quá lớn, ta muốn nghỉ một chút, sẽ không làm Ma Hoàng lỡ việc, ngươi có thể đi trước một bước.”



Ai ngờ Ma Hoàng dường như không có nghe hiểu lệnh đuổi khách của hắn, ngược lại còn chỉ vào một ngôi sao tròn tròn ở phía xa, thản nhiên nói:



“Vừa lúc bản tôn cũng hơi mệt mỏi, có thể cùng Thần đế nghỉ ngơi một chút. Bên kia có một ngôi sao nhìn tương đối ổn định, không bằng chúng ta đi vào trong đó nghỉ ngơi một lát đi.”