Thần Ma Hệ Thống

Chương 1062 : Thập cấp bảo vật!

Ngày đăng: 05:14 22/04/20


Sáu con Tần Mãnh long há cái miệng tanh hôi, vừa đuổi theo Nhạc Trọng vừa cắn.



Nhạc Trọng khởi động đấu khí hắc sắc tam giai, kỹ năng ảnh bộ phát động, thân thể tạo thành một đường quỷ dị, hướng về một bên tránh dí.



Bốn cái miệng cắn vào khoảng không, còn hai con khác thì táp được cái miệng khổng lồ của mình lên trên người Nhạc Trọng.



Hai hàm răng bén nhọn kia cũng đủ để xé rách đại xà lân giáp, ngũ cấp phòng hộ y, đâm vào trong thân thể hắn, mạnh mẽ cắn đứt vài khớp xương, khiến cho một đống máu phun từ trong cơ thể hắn ra ngoài.



- Thật nhanh!



Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia sợ hãi, bốn con Tấn Mãnh Long này có thể bạo phát tốc độ ngàng với tứ giai thần chiến sĩ.



Đối với loại mãnh thú kinh khủng như này, Nhạc Trọng không dám đảm bảo chút nào, tâm niệm khẽ động, một cỗ ma viêm cường đại như một cơn lốc hiện ra trước người hắn cuốn lấy đám Tấn Mãnh Long.



Sáu con Tấn Mãnh Long nhanh chóng bị cơn lốc ma viêm kia cuốn vào trong đó/



Một đoàn bạch sắc quang mang từ trong người đám Tần Mãnh Long, ý đồ như muốn chống lại sự thiêu đốt của ma viêm.



Nhạc Trọng nhìn quang mang phóng ra trừ trong người sáu con Tấn Mãnh Long thì hơi kinh ngạc:



- Đây là sinh mệnh chi quang ư!



Chỉ trong có ba giây đồng hồ thì sáu con Tấn Mãnh Long đã bị ma viêm trực tiếp biến thành tro tàn, chỉ còn sáu viên tinh hạch rơi trên mặt đất. Từng đoàn sinh mệnh chi nguyên cũng thông qua Thần Ma hệ thống ấn ký mà đi vào trong lòng hắn.
Đúng lúc này ở phía xa truyền tới một tiếng thét choi tai, đại địa cũng bắt đầu rung động, trong lòng hắn cũng sinh ra một cỗ dự cảm không tốt. Hắn cấp tốc dùng ma viêm biến thành hỏa diễm đao chém thân thể của con cự ngạc kia làm hai, sau đó thu lấy một đoạn rồi bỏ chạy mất dép.



Không lâu sau từng con Kiếm Xỉ Hổ, Tiểu Đạo Long, Tấn Mãnh Long, một đám mãnh thú trong viễn cổ thời đại, cũng chậm rãi bừng tỉnh mà đi ra.



Nhac Trọng nhìn cái thú triều một đống mãnh thú kia mà phát hoảng, cũng không dám đứng lại thêm chút nào, chỉ là sáu con Tấn Mãnh Long đã đủ khiên hắn bị thương nặng. Cho dù là hắn thời kì toàn thịnh, gặp phải một thác lũ mãnh thú như vậy thì đúng là khó nói.



Ở phía sau đám mãnh thú đó, là một con hai chân trước ngắn tũn, hai chân sau thô to, thân cao hơn ba mươi mét, một con Bạo Long chân chính đã truy đuổi theo đám sinh vật cổ kia.



Con Bạo Long đó với một tốc độ cực kinh khủng đơn giản đuổi theo một con Tấn Mãnh Long, nó há cái mồm to lớn kia táp một miếng, liền cắn đứt người con Tấn Mãnh Long kia, cái miệng nó khép lại, vô số máu huyết từ hai bên mép phun ra.



Nhạc Trọng nhìn thấy con Bạo Long kia có thể một ngoạm mà làm thịt được một con Tấn Mãnh Long thì trong lòng phát lạnh. Nếu như đổi lại là hắn thì cũng khó có thể thoát được một lần cắn của nó.



Con Bạo Long kia chạy với tốc độ còn nhanh hơn cả Tấn Mãnh Long, một cắn kia của nó cũng cực kỳ kinh khủng, cho nên đám Tấn Mãnh Long kia căn bản không thể nào phản ứng được.



Con Bạo Long kia so với đám ở trên địa cầu còn nguy hiểm hơn nhiều, sức ăn tựa như không đáy, nó há miệng nuốt luôn một con Tấn Mãnh Long, sau đó lại đuổi tiếp, cái miệng lớn như bồn máu mở ra lại tiếp tục cắn lấy một con Đại Đạo Long, vô số tiên huyết phun ra, khiến cho cái mồm nó nhuộm đỏ một sắc tươi không gì bằng.



Hầu như không gì có thể ngăn được con Bạo Long kia, cho nên nó vọt tới trước thi thể con cự ngạc thú, há cái miệng lớn ra cắn xé thi thể con ngũ giai cự thú đó liên hồi.