Thần Ma Hệ Thống

Chương 1069 : Long tướng!

Ngày đăng: 05:14 22/04/20


Cùng với tiếng vang thật lớn vang lên, đao Hắc Nha trong tay Nhạc Trọng cũng bị đánh bay trong chớp mắt, lực phản chấn chấn động đến tay phải của hắn đều run lên. Còn trên cánh cửa cứng rắn kia thì lại không để lại một dấu vết nào cả.



- Cánh cửa quá cứng rắn!! Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên nét kinh sợ. Một đao này của hắn ngay cả xe tăng cũng có thể chém nát, nhưng chém xuống cánh cửa cứng rắn lại lại không để lại bất kỳ dấu vết nào cả. Có thể thấy được cánh cửa này cứng rắn đến mức nào rồi. Ngưu Mông nhìn cánh cửa cứng rắn khổng lồ kia, cắn răng nói:



- Đáng chết! Nghe nói cánh cửa ngục băng này phải có được chìa khóa trong tay trưởng ngục Khủng Lý Thái Nhất mới mở được. Không ngờ đúng là như vậy thật!! Ngưu Mông cũng chỉ là nghe nói qua truyền thuyết của ngục băng này thôi, còn bản thân hắn thì chưa từng tới qua ngục băng này lần nào. Người gặp qua cửa ngục băng không phải là người bị đóng băng nhốt vào trong thì chính là người khủng long. Trong lòng Nhạc Trọng lóe qua thật nhiều suy nghĩ, sau đó lập tức rút thanh Hỏa Diễm đang được đấu khí hắc ám cường hóa ra, cầm trong tay chém mạnh một nhát lên trên cánh cửa cứng rắn kia. Đang! Cùng với tiếng nổ kia, thanh đao Hỏa Diễm rốt cuộc cũng chém dính lên trên cánh cửa cứng rắn trước mặt. Nhưng cho dù là Nhạc Trọng liều mạng thúc giục đấu khí hắc ám thì cũng chỉ di chuyển được đao Hỏa Diễm một chút thôi, vô cùng khó khăn gian nan. Nhạc Trọng rất nhanh thu tay lại, trên mặt âm tình bất định nói:



- Không được! Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chờ chúng ta mở cánh cửa này ra thì thể lực của hao phí sạch! Trên mặt Ngưu Mông hiện lên vẻ xin lỗi, nói:



- Nhạc Trọng huynh đệ, xin lỗi! Tôi thật sự không biết cửa ngục băng lại cứng rắn đến nhường này. Chúng ta lùi lại thôi! Nếu không Long tướng Khủng Lý Thái Nhất đến đây thì nguy.



- Tôi sẽ thử lại! Nhạc Trọng nhìn cánh cửa cứng rắn khổng lồ, đưa tay phải lên, một cột trụ lửa Ma Viêm khổng lồ từ trong lòng bàn tay phải của hắn phóng lên cao, ý nghĩ xẹt qua, cột trụ lửa Ma Viêm kia điên cuồng áp súc nhỏ lại, cuối cùng ngưng tụ lại thành một thanh kiếm Ma Viêm.
- Bất quá, năm phút cũng đã đủ rồi! Ánh mắt Nhạc Trọng lúc này mới dừng lại xung quanh ngục băng này. Trong ngục băng diện tích rất lớn này có phòng giam bằng băng lớn nhỏ tổng cộng ba trăm hai mươi phòng, trong đó ở trong ba trăm phòng giam băng nhỏ đóng băng ba trăm nhân loại. Mà trong hai mươi phòng giam băng lớn thì có sáu khối băng rất lớn. Trong sáu khối băng kia chỉ đóng băng sáu nhân loại.



- Ngục băng này có thể có được khí băng hàn mạnh mẽ như thế, nhất định là có bí mật gì đó! Nhạc Trọng liếc nhìn những nhân loại bị đóng băng ở trong băng lao một cái, sau đó hướng tầm mắt nhìn lại xung quanh ngục băng. Trong ngục băng này có một tế đàn loại nhỏ rất thần bí, từng luồng khí lạnh như mưa to rơi xuống xung quanh chính là từ tế đàn đó trào ra, bao phủ toàn bộ ngục băng này. Nhạc Trọng nhanh chóng đi đến tế đàn loại nhỏ kia, quan sát một chút. Chỉ thấy trên tế đàn kia có khắc vô số ký hiệu huyền ảo, ở giữa tế đàn thì được khảm một tinh hạch màu trắng.



- Đây là tinh hạch của thú biến dị cấp năm! Thật là một vốn lớn, lại dùng tinh hạch của thú biến dị cấp năm để tạo ra một ngục băng như vậy. Nhạc Trọng nhìn tinh hạch màu trắng kia, trong lòng hơi chấn động. Hắn nhận ra tinh hạch màu trắng kia chính là tinh hạch của thú biến dị cấp năm. Mỗi một con thú biến dị cấp năm đều có lực lượng cực kỳ khủng bố, tinh hạch của chúng nó đều cực kỳ trân quý. Nhạc Trọng một đường chinh chiến đến đây, trong tay cũng chỉ may mắn có một miếng mà thôi. Mà trong ngục băng dưới lòng đất này lại có một miếng tinh hạch cấp năm được đặt ở tế đàn làm năng nguyên của ngục băng. Hiển nhiên, tinh hạch thú biến dị cấp năm ở trong bộ tộc người khủng long cũng không phải là bảo vật trân quý nhất. Nhạc Trọng vươn tay chộp lấy miếng tinh hạch thú biến dị cấp năm, lấy nó ra khỏi tế đàn kia, sau đó thu vào trong nhẫn trữ vật. Miếng tinh hạch thú biến dị cấp năm vừa bị lấy đi thì toàn bộ nguồn suối khí hàn băng quẩn quanh trong ngục băng lập tức biến mất.