Thần Ma Hệ Thống
Chương 1074 : Trốn chết
Ngày đăng: 05:14 22/04/20
- Vâng! Khủng Vị Tiên đại nhân, tôi nhất định sẽ bắt được bọn chúng, xin ngài hãy yên tâm. Tên Long tướng cấp thấp Khủng Hùng Phong cung kính trả lời, sau đó mang theo hai mươi người khủng long cưỡi thằn lằn có cánh bay về phương hướng đám người Nhạc Trọng xuất hiện. Khủng Hùng Phong rời đi, tầm nhìn của Khủng Vị Tiên dừng lại trong ngục giam Đặc Mỗ Long, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng:
- Ngục giam Đặc Mỗ Long phát sinh chuyện như vậy, phiền toái của ta sợ là không nhỏ rồi.
- Làm sao bây giờ? Nhạc Trọng nhìn Tiểu Thanh đang từ trên không trung rơi nhanh xuống, sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn có đôi cánh Ám Phong, có thể tự do bay lượn ở trong không trung, nhưng một khi Tiểu Thanh từ trên cao như vậy ngã xuống, tuyệt đối là sẽ ngã chết. Tiểu Thanh thân là thú biến dị cấp bốn, cơ thể cũng vô cùng mạnh mẽ. Nhưng thân thể của nó lại quá nặng, từ trên cao mấy trăm mét rơi thẳng xuống, đừng nói là thú biến dị cấp bốn, cho dù là thú biến dị cấp năm cũng sẽ ngã chết mất.
- Cứu mạng! Tôi không muốn chết!! Tôi còn chưa yêu ai qua, tôi tuyệt đối chưa muốn chết a!! Đúng lúc này, bên tay phải Nhạc Trọng truyền đến tiếng gào thét khóc lóc của Tôn Lan Lan. Tôn Lan Lan tuy rằng là thần tượng, nhưng cô vẫn là một cô gái bình thường có lòng hư vinh, có chút ích kỉ, cũng biết sợ hãi cái chết. Lúc này từ trên cao hơn mấy trăm mét rơi thẳng xuống dưới cũng khiến cho cô sợ hãi khóc lớn tiếng rồi. Sắc mặt của Hàn Sắc cũng trắng bệch, cắn chặt môi, cơ thể vì sợ hãi mà phát run. Cô là một cô gái kiên cường, nhưng khi đối mặt với cái chết, cô cũng như người bình thường sợ hãi không thôi. Trên thực tế, người không sợ cái chết có rất ít. Trong lòng Nhạc Trọng phiền muộn, tức giận quát:
- Câm miệng!! Im lặng một chút! Có tôi ở đây thì các cô không chết đâu mà lo!! Bị Nhạc Trọng quát lớn như vậy, Tôn Lan Lan lập tức lấy tay bịt chặt miệng mình, nhưng nước mắt sợ hãi vẫn như cũ không ngừng chảy xuống. Cô nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, hy vọng hắn lại lần nữa sáng tạo ra kỳ tích. Trong lòng Nhạc Trọng vừa động, đôi cánh Ám Phong sau lưng xuất hiện, từng cơn lốc thổi ngang qua, khiến cho bốn người bọn họ lướt đi trong không trung. Nhìn chính mình có thể trôi nổi ở trong không trung, vẻ sợ hãi trong mắt Tôn Lan Lan và Hàn Sắc mới biến mất, thay vào là vẻ vô cùng vui sướng, các cô rốt cuộc cũng có thể sống sót. Nhạc Trọng hóa thành một cơn gió nhanh chóng tiếp cận Tiểu Thanh. Hắn phát động kỹ năng điều khiển trọng lực, một luồng sóng trọng lực bao phủ quanh người Tiểu Thanh, khiến cho cân nặng của nó tạm thời giảm xuống năm lần. Nhưng cho dù là khiến cân nặng của Tiểu Thanh giảm xuống năm lần thì Nhạc Trọng cũng không dám chắc Tiểu Thanh có thể sống sót. Làm một thú biến dị loại cự thú, Tiểu Thanh có được quái lực khủng bố, tốc độ siêu nhân, nanh vuốt sắc bén, đồng thời còn có được cân nặng kinh người. Cho dù là có trọng lực giảm bớt cân nặng năm lần, nó từ trên cao mấy trăm mét ngã xuống vẫn như cũ dữ nhiều lành ít. Ngay trong chớp mắt Tiểu Thanh sắp rơi xuống, nó dùng hết toàn lực phát động căn nguyên lực lần nữa, từng cơn lốc thổi qua, triệt tiêu tốc độ rơi xuống của nó. Cơn lốc biến mất, Tiểu Thanh cũng đã rơi xuống mặt đất, đại lượng máu tươi nhuộm đỏ cây cối xung quanh. Nhạc Trọng cũng ôm Tôn Lan Lan và Hàn Sắc rơi xuống bên cạnh Tiểu Thanh. Tiểu Thanh thân là thú biến dị cấp bốn sẽ có được sức mạnh khôi phục khủng bố. Lúc này miệng vết thương thật lớn bị mũi tên nổ tung tạo nên kia đã khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy, vô số thịt, răng sinh trưởng, máu tươi cũng đã ngừng chảy rồi.
Cùng thời khắc đó, bom điều khiển từ xa giấu quanh đó trong nháy mắt bị kíp nổ, bạo tạc không ngừng, những đợt bạo tạc rất thôn phệ lấy toàn bộ đám người người khủng long kia.
Nhạc Trọng phát động kĩ năng ấn lấp cấp hai, giấu mình sau rừng cây, lẳng lặng nhìn về phía bạo tạc.