Thần Ma Hệ Thống

Chương 1127 : Thu phục Lưu Mị Nhi!

Ngày đăng: 05:15 22/04/20


Đối mặt với quanh dực đột nhiên bạo phát kia, hỏa diễm đao trong tay Nhạc Trọng biến thành từng tầng đao ảnh, dưới sự cường hóa của hắc sắc đấu khí, trực tiếp chém đứt từng đạo quang dực.



- Mạnh thật a! ngũ giai thần chiến sĩ quả nhiên không hề ở cùng một đẳng cấp với tứ giai thần chiến sĩ àm.



Khi Nhạc Trọng phá hủy được tầng tầng quang dực kỉa rồi thì bản thân hắn cũng đã lùi xa vài chục thước, thân thể cũng bị chém ra vài vết máu.



Trịnh Chấn tựa như một kẻ điên, không hề để cho Nhạc Trọng có thời gian mà thở dốc, thân hình hắn lóe lên ,trực tiếp hiện ra trước người Nhạc Trọng, mang theo vô số quang dực chém tới đối phương.



Nhạc Trọng cũng chỉ có thể chọn cách lui lại, huy động hỏa diễm đao trong tay, thân thể được hắc sắc đấu khí bao phủ dần dần, tựa như quỷ mị di động không ngừng đánh tan từng đạo quang dực hôi sắc kia.



Thân thể Trịnh Chấn xung quanh không ngừng hiện ra vô cùng vô tận quang dực, tựa như một cơn lốc cuốn về phía Nhạc Trọng, mỗi một quang dực kia đều có thể đủ chém chết tứ giai đỉnh phong cường giả rồi.



Nhạc Trọng tựa như một con thuyền trong gió bão, dùng hết năng lực bản thân mà đánh tan từng đạo quang dực bắn tới, chẳng qua vẫn có lúc bị đánh trúng, lưu lại một vết thương trên thân thể hắn.



- A!!



Chiến đấu kịch liệt được khoảng năm phút đồng hồ, thì thân thể Trịnh Chấn tựa như bị kìm hãm, hét lớn một tiếng huyết quản vỡ ra, vô số máu tươi bắn tứ tung, khiến cho hắn biến thành một người máu thê thảm không thôi.



Trịnh Chấn vốn chỉ có thực lực tứ giai sơ cấp, cho nên không thể dùng thời gian dài mà nhận lực lượng ngũ giai ,cưỡng ép đem bản thân đẩy lên ngũ giai, nếu như không thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn ngủi thì hắn sẽ mất sạch lực lượng, không còn một chút nào.



Nhân cơ hội này Nhạc Trọng lao tới, ,một đao chém lên đầu Trịnh Chấn ,trự c tiếp đánh bay đầu hắn.



Một đạo tiên huyết bay lên trời, thân thể không đầu của Trịnh Chấn trực tiếp té trên mặt đất, một đạo sinh mệnh chi nguyên cũng được thu nạp vào trong cơ thể Nhạc Trọng.


- Lạc Thanh Thanh, coi như hôm nay là ngươi thắng, chẳng qua thất chủng hỗn độn không có giải dược, một thân bản lĩnh của ngươi cũng không thể nào khôi phục được đâu. Sau này ngươi sẽ biến thành một nữ nhân không hề có một chút lực lượng nào, ta xem ngươi sẽ thống suất Bạo Phong cốc ra sao.



Lạc Thanh Than nghe thế thì sắc mặt biến thành trắng bệch, nhưng rất nhanh trong mắt hiện lên một tia kiên nghị:



- Mị Nhi, cho dù ta có bị lấy đi lực lượng thì cũng không sao. Cho dù không thể làm Bạo phong nữ vương thì ta vẫn có thế cống hiến sức lực của bản thân vì đám tỷ muội mà,



Lưu Mị Nhi nhìn về phía Lạc Thanh Thanh với khuôn mặt kiên nghị, không hề để chuyện lực lượng bị cướp đoạt trong lòng, mà cảm thấy xấu hổ, nhắm mắt lại, không nói gì nữa.



- Thất chủng hỗn độc sao?



Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười, quay về phía Lạc Thanh Thanh hỏi:



- Nếu như ta có thể cởi bỏ hỗn độc trên người ngươi thì ngươi có thể báo đáp gì cho ta?



Trong mắt nàng ta hiện lên một tia khát vọng rối chợt tắt, đối với một cường giả mà nói thì mất đi lực lượng đối với bọn họ tựa như là một hồi ác mộng vậy, nếu như có thể khôi phục lại lực lượng, nàng ta nguyện ý trả giả thực lớn cũng được.



Lạc Thanh Thanh trầm mặc một hồi rồi nói:



- Năm viên tứ giai tinh hạch biến dị thú! Mười bộ bạo phong chiến giáp