Thần Ma Hệ Thống

Chương 1158 : Dực nhân nữ vương Tuyết Lai Na (2)

Ngày đăng: 05:15 22/04/20


Loại rêu phát quang này trong mắt Nhạc Trọng, thực là một bảo vật khó có thể có được.



Nhân loại trong ban đêm, phạm vi tầm nhìn bị hạn chế vô cùng lớn, chống lại dị tộc khác thì vô cùng có hại. Ở trên địa cầu, hắn cũng từng dùng dạ tập nhiều lần đánh bại địch nhân. Nhưng hắn cũng sợ địch nhân sẽ dùng dạ tập để đối phó với quân đội của hắn.



Nếu như có thể mang theo những rêu phát quang này thì bộ đội của Nhạc Trọng trong ban đêm cũng có thể phát huy ra được sức chiến đấu cường đại.



Đi qua từng tầng thủ vệ, qua thêm một sơn động khác, một đô thị xuất hiện trước mắt Nhạc Trọng.



Chỉ thấy một mảnh đại địa rộng lớn, trên đó có vô số kiến trúc như tổ ong, từng gã Dực Nhân tộc tựa như những con ong cần cù lao từ tổ ong này xuyên qua tổ ong khác.



Trên một nhai đạo, từ đám dực nhân tiểu hài tử đang chơi đùa, hoặc là đsam thành niên dực nhân đang tiến hành huấn luyện chiến đấu.



Tại trung tâm những kiến trúc tựa như tổ ong đó, trong đó có một nơi được tao nên từ các tổ ong thuần một sắc trắng nối liền với nhau, khí thế hùng vĩ vô cùng.



Đám người Nhạc Trọng đi theo đám Dực nhân tộc kia bay về phía những tổ ong trắng kia.



Ánh mắt Nhạc Trọng vô cùng nhạy cảm, hắn quan sát xung quanh, rất nhanh đã phát hiện ra được nền khoa học kỹ thuật của nơi này vô cùng lạc hậu, bởi trên thân đám người Dực nhân tộc kia chỉ có một đồ da thú. Thậm chí có kẻ chỉ vắt lên người một tấm da thú, còn mặc cho một đống cự nhũ lộ ra ngoài không khí, mà không có ai cảm thấy kinh ngạc, hay là cảm thấy xấu hổ gì hết. Thậm chí có Dực nhân tộc còn chẳng thèm mặc gì, cứ tồng ngồng như thế mà chơi đùa trên đường.



Hơn nữa quan niệm của đám Dực nhân tộc này rõ ràng khác xa so với nhân loại, chỉ tùy tiện liếc mắt thôi hắn cũng phát hiện ra được một vài chỗ. Bọn họ quang minh chính đại giao phối trên đường đi. Thông thường là một vài Dực nhân tộc nữ tính vây lấy một tên nam tính mà cầu hoan, một chút rụt rè cũng không có.



Cái rương lớn kia dừng lại phía trước những tổ ong trắng.



Đám người Nhạc Trọng từ trong rương bước xuống, một vị nữ nhân Dực tộc làn da trắng nõn, tướng mạo diễm lệ, vóc người gợi cảm, mỗi một cử động đều mang theo vẻ phong tình, mặc một bộ trang phục tơ lụa thuần một sắc trắng, dẫn theo bốn nữ chiến sĩ mặc Bạo Phong chiến giáp đi tới trước người bọn họ.



Vị thục nữ tướng mạo diễm lệ kia nhìn Lạc Thanh Thanh cười dịu dàng:
- Nữ vương bệ hạ, người hiện tại là đại diện cho Dực nhân bộ tộc chúng ta cho nên xin hãy tự trọng.



Tuyết Lai Na nhìn Lạc Thanh Thanh, khẽ cười khổ, nàng xoay người ngồi lên chủ vị, sắc mặt nghiêm trang, lặng lẽ nhìn đám người Lạc Thanh Thanh.



Sau khi mấy người khách ngồi xuống. thì vị thục nữ kia mới lên tiếng:



- Bạo Phong nữ vương, không biết lần này tới Dực nhân tộc chúng ta có chuyện gì?



Khuôn mặt Lạc Thanh Thanh nghiêm túc nói:



- Đào Nhạc Ti trưởng lão, ta lần này tới đây là hi vọng Dực nhân bộ tộc có thể cùng chúng ta rút khỏi Thanh Châu, Kiếm Long vương quốc đã đánh tới khối đại địa này rồi ,chỉ bằng lực lượng của chúng ta thì căn bản không thể nào chống lại được. Chỉ cần rút khỏi Thanh Châu, đi tới Vân Châu thì chúng ta mới có đường sống.



Hai vị thục nữ Đào Nhạc Ti và Đa Lâm bên người Tuyết Lai Na là hai vị đại trưởng lão của Dực nhân tộc, mỗi một người đều có sức chiến đấu của Tứ giai thần chiến sĩ đỉnh phong, chỉ kém một bước liền có thể đột phá bình cảnh tiến vào ngũ giai rồi. Hai người bọn họ bên tron Dực nhân tộc có quyền lực cực lớn, ngay cả Tuyết Lai Na là nữ vương nhưng nhiều lúc cũng phải nghe lời của hai nàng.



Nghe những lời này của Lạc Thanh Thanh, toàn bộ Dực nhân tộc ngồi đó đều biến sắc.



Một tên nam tính Dực nhân tộc đứng dậy cười lạnh lùng:



- Rời khỏi Thanh Châu? Đó là chuyện không thể nào, bộ tộc chúng ta kinh doanh ở Hôi Dịch sơn đã mấy trăm năm rồi, nơi này cũng đã là nơi ở của Dực nhân tộc chúng ta rồi.