Thần Ma Hệ Thống
Chương 1239 : Trở mặt! (1)
Ngày đăng: 05:16 22/04/20
Đứng trên lưng tiểu Thanh, hai mắt Nhạc Trọng như đao đảo xuống bên dưới, liếc mắt liền nhìn thấy đoàn người Đậu Hoa đang đứng chỉ huy trên tháp cao.
Không dùng điện não, những quan chỉ huy như Đậu Hoa cũng chỉ có thể đứng trên tháp cao quan sát tình huống.
Nhạc Trọng vỗ nhẹ lên lưng tiểu Thanh, tiểu Thanh liền hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang bay về hướng đám người Đậu Hoa.
Đậu Hoa nhìn thấy Nhạc Trọng cưỡi trên lưng tiểu Thanh, trong lòng sản sinh hàn ý lớn tiếng gầm rú:
- Công kích! Tiêu diệt hắn!
Từng tên chiến sĩ thủ hộ bên người Đậu Hoa liền giơ súng bắn lên bầu trời.
Từng đạo la
-de, điện từ pháo phóng lên cao, hóa thành màn đạn thổi quét về hướng tiểu Thanh.
Uy lực của tia la
-de cùng điện từ pháo thật mạnh mẽ, cho dù là tiểu Thanh cũng có thể bắn thủng. Nhưng tuy rằng thân thể tiểu Thanh thật lớn, tốc độ lại cực nhanh, chỉ trong vòng một giây đã bay qua 680m, trực tiếp làm màn đạn bắn hụt vào khoảng không.
Nếu như có được điện não trung ương tính toán cùng điều tiết chuẩn xác, may ra họ còn bắn trúng được tiểu Thanh, nhưng hiện tại chỉ dựa vào chính sức người, đương nhiên họ không cách nào nắm giữ được quỹ tích di chuyển của nó.
Không đầy bốn giây ngắn ngủi, tiểu Thanh mang theo một cỗ cơn lốc cuồng bạo xuất hiện trên phòng chỉ huy của đám người Đậu Hoa, nó mở đôi cánh thật lớn, từng đạo phong nhận như cơn mưa rơi thẳng xuống đám chiến sĩ phản quân bên dưới.
Dưới cơn mưa phong nhận khủng bố chém giết, thật nhiều phản quân liền bị chém thành nát bấy, chân tay bị cụt vẩy ra, mặt đất như biến thành địa ngục.
Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi lưng tiểu Thanh, xuất hiện trước người Đậu Hoa đang mang vẻ mặt chua chát, vẻ mặt âm trầm hỏi:
- Vì sao phải hạ độc thủ với ta?
Sắc mặt Đậu Hoa biến đổi liên tục, cắn răng nói:
- Chúng ta đi ngoại thành!
Tiểu Thanh vỗ cánh hóa thành một đạo thanh sắc thân ảnh bay ra bên ngoài.
Không bao lâu Nhạc Trọng đã đi tới trên bầu trời ngoại thành, hắn nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy chiến sĩ của tứ đại gia tộc đang quét dọn chiến trường, hàng trăm hàng ngàn tù binh hai tay ôm đầu chậm rãi đi ra.
Nhưng trong một góc tại ngoại thành vẫn còn có một nhóm ánh sáng không ngừng bắn phá lẫn nhau, vẫn đang tiếp tục chiến đấu.
Nhạc Trọng vỗ vỗ lưng tiểu Thanh:
- Đi xuống!
Tiểu Thanh vỗ cánh bay thẳng xuống bên dưới.
- Là nó! Nổ súng! Xử lý nó!
Một gã quan quân của tứ đại gia tộc nhìn thấy tiểu Thanh từ trên trời giáng xuống sắc mặt đại biến lớn tiếng gầm rú.
Nhưng mà đã muộn, Nhạc Trọng từ trên lưng tiểu Thanh nhảy xuống, hàn quang chớp động, cầm Hắc Nha đao nhanh như quỷ mị xông vào trong đội ngũ chừng bốn mươi người kia.
Trường đao thật lớn không ngừng bay lên, máu tươi phóng lên tận trời, chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi hơn bốn mươi chiến sĩ phản quân đã bị Nhạc Trọng dễ dàng chém giết.
- Thật mạnh!
Những thành vệ quân ôm đầu ngồi dưới đất đầu hàng nhìn thấy Nhạc Trọng trong mắt đều toát ra vẻ kinh hãi.