Thần Ma Hệ Thống

Chương 1245 : Nội các

Ngày đăng: 05:16 22/04/20


Trong đám người có một cô gái xinh đẹp đáng yêu, mặc váy màu trắng đang nhìn về phía Nhạc Trọng.



Ánh mắt của Nhạc Trọng đảo qua trên người cô gái kia, cô gái hốt hoảng cúi đầu, gương mặt đột nhiên đỏ ửng.



Nhạc Trọng cười nhẹ, đi nhanh vào trong Chu gia.



Chu Vọng đứng một bên cẩn thận quan sát Nhạc Trọng, hai mắt thoáng nheo lại, đem mờ ám giữa Nhạc Trọng lẫn cô gái kia thu vào trong mắt.



Bên trong phòng khách, Nhạc Trọng ngồi trên chủ vị, Chu Vọng ngồi một bên.



Nhạc Trọng dứt khoát nói thẳng:



- Chu gia chủ, lần này tôi đến Chu gia là hi vọng ông có thể gia nhập vào nội các, dốc sức cho tôi!



Chu Vọng nhướng mày hỏi:



- Nội các như thế nào?



Nhạc Trọng cười đem việc hình thành cùng quyền lực của nội các giải thích với Chu Vọng.



Chu Vọng nghe xong trong lòng mừng như điên càng thêm cung kính nói:



- Đa tạ bệ hạ, Chu Vọng nhất định sẽ không cô phụ lòng chờ mong của bệ hạ!



Nội các nắm giữ đại bộ phận quyền lực dân chính, mỗi một thành viên nội các đều tương đương như tể tướng, trong tay có được quyền lực thật lớn.



Chế độ trước kia của Vân Châu là chế độ vương triều phong kiến, toàn bộ quyền lực đều nắm giữ trong tay Ngụy Minh Thanh, đại bộ phận binh quyền đều nằm trong tay Ngụy gia. Hiện tại Nhạc Trọng lại đem quyền lực dân chính phóng cho nội các, tự nhiên làm trong lòng Chu Vọng mừng như điên.



Trong lòng Chu Vọng lấy lại bình tĩnh liền hỏi:
Không lâu trước đó các quý tộc trong hoàng thành bên ngoài quy thuận Nhạc Trọng, nhưng trong lòng vẫn ôm tâm tư xem chừng. Muốn xem rốt cục Nhạc Trọng là người như thế nào, người có được vũ lực cường đại chưa chắc là một thượng vị giả đủ tư cách, nếu Nhạc Trọng bất tài, bọn hắn cũng không cần đặt hắn lên bảo vị.



Một khi thấy rõ ràng Nhạc Trọng là người có thể làm đại sự, các quý tộc sẽ liên tục dâng lên nữ nhân xuất sắc, cùng đám hỏi với hắn đổi lấy vinh hoa phú quý. Tuy rằng Chu Huyên thật thanh thuần đáng yêu, nhưng chưa chắc tranh thủ được tình cảm của Nhạc Trọng hơn những cô gái khác. Nếu nàng có thể lập tức lưu được chút dấu vết trong lòng Nhạc Trọng, như vậy sẽ thập phần có lợi cho cuộc sống ngày sau của nàng.



Chu Tân cung kính đáp:



- Dạ!



Rời khỏi Chu gia, Nhạc Trọng ngồi xe quay về Thiên Nhai cung.



Thiên Nhai cung trải qua loạn lạc thật nhiều kiến trúc bị hủy diệt, nơi nơi đều nhìn thấy những hầm hố bị năng lượng đạn đạo oanh phá. Nhưng cho dù là như thế kiến trúc vẫn xa hoa, hùng vĩ tráng lệ.



Nhạc Trọng không hề lưu ý tới những kiến trúc sụp đổ, vẫn lựa chọn Thiên Nhai cung ở lại. Dù sao nơi này suốt mấy trăm năm đều là trung xu hoàng thành, cũng không còn địa phương nào khí phái hơn nơi này.



Xuyên qua những hành lang trùng điệp, Nhạc Trọng đi tới Bích Ba hồ nằm trong Thiên Nhai cung.



Bích Ba hồ chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, so với Tây Hồ ở Hoa Hạ quốc còn lớn gấp đôi. Mặt hồ màu xanh biếc, liếc mắt nhìn lại trong hồ như dựng dục mãnh thú thật khủng bố.



Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Bích Ba hồ khẽ cau mày, hắn mơ hồ cảm giác được bên dưới thật nguy hiểm.



Thoáng chút do dự, Nhạc Trọng đeo vào Hải Dương diện cụ, khởi động ám hắc đấu khí thả người nhảy vào trong hồ nước.



Hồ nước không biết sâu tới cỡ nào, hoàn toàn bị hắc ám bao phủ, không có chút ánh sáng, làm người nhìn thấy đã khiếp sợ.



Nhưng Nhạc Trọng có năng lực nhìn trong bóng tối, xuyên qua mặt nước hắn thấy được dưới đáy có một con mãnh thú hình dáng như con rắn dài chừng mười thước, toàn thân phủ lân giáp màu đen, lại không hề có mắt đang nằm bên dưới.