Thần Ma Hệ Thống
Chương 1293 : Căn cứ
Ngày đăng: 05:16 22/04/20
Nhạc Trọng nhìn qua Phác Thải Anh cùng Triệu Anh Ân hai nữ và tiện tay ném một bao mì gói cho Phác Thải Anh:
- Tôi không có hứng thú với các người, đây là cho cô. Trả lời mấy vấn đề của tôi, nếu như tôi thỏa mãn thì tôi còn cho các người thêm đồ ăn.
Nhìn thấy bao mì gói này, con mắt của Thôi Hiếu Kính xanh lên, yết hầu đều nuốt nước bọt nhiều lần, nếu không phải Nhạc Trọng là cường giả, chắc chắn bọn họ sẽ lao lên giật lấy gói mì ăn liền của Phác Thải Anh rồi.
- Đáng chết! ! Nếu mình biết tiếng Trung Quốc thì tốt rồi! Phác Thải Anh đê tiện này không có xinh đẹp như mình, bằng không đã nhận được ban thưởng rồi. Nếu như mình biết tiếng Trung Quốc thì đồ ăn sẽ là của mình!
Trong mắt Triệu Anh Ân hiện ra thần sắc điên cuồng và ghen ghét, giống như nhìn thấy đại gia trước tận thế tùy tiện ném một viên kim cười mười cara như rác rưởi cho Phác Thải Anh vậy.
Trong tận thế đồ ăn cực kỳ trân quý, một gói mì ăn liền có thể dẫn phát huyết án.
Phác Thải Anh hưng phấn cười cười, nàng cầm chặt gói mì ăn liền và nói với Nhạc Trọng:
- Cám ơn Nhạc Trọng đại nhân! ! Cám ơn Nhạc Trọng đại nhân! ! Tôi biết cái gì chăc chắn sẽ trả lời toàn bộ.
Nhạc Trọng hỏi:
- Nơi này là chỗ nào?
Phác Thải Anh cung kính nói:
- Nơi này chính là Điền Trấn gần Thủ Nhĩ. A, không! Nơi này là Điền Trấn gần Seoul, cách Seoul năm mươi cây số. Đi lên hướng bắc chính là Triều Tiên, hướng nam chính là Seoul.
Vì muốn chiếm được niềm vui của Nhạc Trọng nên Phác Thải Anh trực tiếp thay thế Thủ Nhĩ thành Seoul, đồng thời lời nói càng cung kính.
Trong tận thế vì sống sót cho dù bán đứng thân thể cũng không phải là chuyện gì, chỉ cần nịnh nọt lấy lòng có thể sống sót thì người hèn mọn hơn cả Phác Thải Anh cũng có vô số.
Nhạc Trọng tiện tay ném một bánh mì vào trong tay Phác Thải Anh:
- Seoul có thế lực gì cô biết không?
Mỗi một quốc gia có người xuất sắc khác nhau, Nhạc Trọng tại tun của mới tổ kiến chính phủ mới. Hàn Quốc bên này chắc chắn cũng có thế lực cường đại.
- Thật có lỗi, vấn đề này tôi không biết. Xin ngài chờ một chút, thủ lĩnh Thôi Hiếu Kính của chúng tôi có thể biết đấy.
- Nữ nhân, ở đây có hai nữ nhân không tệ.
Phác Thải Anh, Triệu Anh Ân hai nữ trước tận thế là người mẫu, sau tận thế nhận hết tra tấn nhưng vẫn xinh đẹp hơn không ít nữ nhân. Thoáng cái đã câu dẫn sắc tâm của đám người này.
Mọt tên phần tử vũ trang chỉ vào Phác Thải Anh và cười nói:
- Tao muốn con này!
Một tên phần tử vũ trang khác tò tay bắt lấy Triệu Anh Ân, cười nói:
- Tao muốn con này! Chờ tao chơi xong chúng ta lại đổi!
Hai tên phần tử vũ trang còn lại nhìn thấy màn này và cười to, giống như nhìn thấy đồ chơi lý thú vậy.
Phác Thải Anh, Triệu Anh Ân hai nữ kêu lên hoảng sợ.
Đám nam nhân Thôi Hiếu Kính thì im lặng không nói, lạnh lùng nhìn qua tất cả. Phác Thải Anh, Triệu Anh Ân đã bị bọn họ tặng cho Nhạc Trọng, bọn họ tự nhiên không quan tâm tới đồ vật không thuộc về mình.
Nhạc Trọng nhìn qua bốn tên phần tử vũ trang, nói:
- Thật phiền phức, giết sạch chúng đi, bạch cốt!
Bạch cốt bước lên như mũi tên, một búa chém xuống.
Trong một chớp mắt đầu của bốn tên phần tử vũ trang này bay lên cao, máu tươi văng khắp nơi, qua một hồi lâu thi thể của chúng mới ngã xuống.
- Thật đáng sợ, tuyệt đối không nên làm hắn tức giận!
Nhìn thấy một màn kinh khủng này, bọn người Thôi Hiếu Kính cảm thấy nội tâm phát lạnh, giờ mới hiểu được Nhạc Trọng nhìn như dễ nói chuyện đáng sợ như thế nào.