Thần Ma Hệ Thống
Chương 1297 : Thiếu nữ Trịnh Lỵ Tú kiều diễm (2)
Ngày đăng: 05:16 22/04/20
Trong nháy mắt con gái Lưu Mẫn Tập bị bắn thành cái sàng, nằm trong vũng máy không ngừng giãy dụa.
Triệu Hi, Trịnh Tú Lệ các nàng phát ra âm thanh thê lương, thoáng cái nằm rạp trên đất run rẩy.
- Nếu bọn mày đã muốn chết thì tao không ngại tiễn một đoạn đường đâu.
Nhạc Trọng bước đi trong làn đạn, rút Hắc Xỉ Đao ra chém giết, trực tiếp đánh bay viên đạn ra bốn phía.
- Quái vật! ! Hắn là quái vật!
Thấy một màn này đám phần tử vũ trang hoảng sợ. Tốc độ của nhân loại không thể bằng tốc độ của viên đạn, đánh bay viên đạn, chuyện này đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
- Không phải sợ, lựu đạn, nổ chết nó đi!
Một tên tiểu đầu mục moc lưu đạn ra
Chỉ thấy ánh đao lóe lên, tên tiểu đầu mục đang hét to kia bị chém bay đầu, máu tươi bắn lên trời.
Thân ảnh Nhạc Trọng như quỷ mị xuất hiện gần đám phần tử vũ trang.
- Lui lại!
- Cứu mạng!
"..."
Những tên phần tử vũ trang này còn chưa nhìn thấy Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra thần sắc tuyệt vọng, tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhiều người đã bỏ chạy.
Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng, vừa sải bước đã biến mất tại chỗ.
Trong một chớp mắt, những phần tử vũ trang bỏ chạy thân thể đứt lìa, máu tươi văng khắp nơi, vung vãi trên mặt đất. Hơn hai mươi tên phần tử vũ trang chết trong tay Nhạc Trọng.
Sau khi rời môi trên mặt Trịnh Lỵ Tú đỏ ửng, làn da tuyết trắng phiếm hồng.
Trịnh Lỵ Tú nói tiếng Trung Quốc vô cùng câu dẫn Nhạc Trọng:
- Đại thúc, em biết rõ người Trung Quốc ưa thích xử nữ. Em vẫn còn là xử nữ, còn nữa, trong trường học em là hoa hậu học đường đấy, rất nhiều nam nhân anh tuấn theo đuổi em, em không có quan tâm bọn họ. Em chỉ thích người như đại thúc thôi. Muốn em đi, em nguyện ý ngoan ngoãn trở thành tiểu ái nô, chó cái nhỏ của ngài.
Nhạc Trọng có chút khinh bạc vuốt ve gương mặt Trịnh Lỵ Tú, cười nói:
- Em chính là tiểu yêu tinh đang câu dẫn anh. Vậy thì phải xem mị lực của em thế nào rồi!
Trịnh Lỵ Tú nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười, chui vào trong chăn, bàn tay nhỏ vuốt mái tóc của mình, cúi đầu xuống BJ.
Trong phòng có xuân tình nhộn nhạo, từng âm thanh tràn ngập kiều mị vang lên.
- Đây là Lỵ Tú.
Bên ngoài gian phòng Triệu Hi nghe được âm thanh bên trong và đôi mắt hiện ra nét phức tạp:
- Lỵ Tú cho hắn là tốt rồi. Bởi như vậy an toàn của hai mẹ con mình mới an toàn. Nhìn hắn cũng không giống người cùng hung cực ác. Nhưng mà nếu hắn muốn mình và Lỵ Tú, vậy phải làm thế nào?
Không lâu Phác Thải Anh cũng tới bên ngoài gian phòng, hâm mộ nghe tiếng rên rỉ bên trong, nói thầm:
- Nếu như mình là người bên trong là tốt rồi. Có hắn bảo hộ mình thì mình sẽ sống sót thật tốt.
Sau khi ân ái xong, Trịnh Lỵ Tú giống như con chó nhỏ rúc vào trong lòng Nhạc Trọng, dùng sức ôm Nhạc Trọng, giống như ôm người thân mật nhất.
Trịnh Lỵ Tú quấn quít lấy Nhạc Trọng, vô cùng lười biếng nói nhỏ bên tai của hắn:
- Em biết anh là đại nhân, nếu anh mà vứt bỏ em thì em sẽ chết cho anh xem!