Thần Ma Hệ Thống

Chương 1299 : Tiến vào Seoul! (1)

Ngày đăng: 05:16 22/04/20


Nhạc Trọng nói:



- Em không cần quản, cường hóa nó đi!



- Tốt! Em cường hóa nó, thử xem năng lực của mình tới đây.



Đêm qua Trịnh Lỵ Tú phục dụng tiến hóa dược tề, lại ăn thêm huyết mật mà Nhạc Trọng mang từ thế giới thứ ba quay về, tuy đẳng cấp cường hóa của nàng vẫn là cấp 1, nhưng mà được thiên tài địa bảo, dược tề tẩm bổ cho nên thân thể của nàng cũng cường hóa thật lớn, hiện tại luận cường độ thân thể đã có thể so được với cường giả nhị giai, tinh thần lực sánh ngang với cường giả tam giai. Năng lực của nàng cũng tiến hóa thật lớn, còn mạnh mẽ hơn quá khứ nhiều lăm.



Đương nhiên do sử dụng nhiều thiên tài địa bảo xây dựng mà thành, Trịnh Lỵ Tú chỉ là ngụy cường giả tam giai, sức chiến đấu yếu tới đáng thương, một chiến sĩ bình thường cầm súng trường cũng đủ chém giết nàng.



Trịnh Lỵ Tú đi tới trước người thu cát giả, hai tay đặt lên cơ giáp này, từng đạo bạch quang bao phủ thu cát giả.



Được bạch quang này bao phủ, hai chân máy móc của thu cát giả không ngừng được cường hóa, trong tiếng nổ răng rắc đó vô số linh kiện phát sinh cải biến kỳ diệu, trở nên càng phù hợp vơi đạo lý khoa học, tràn ngập thần bí. Năng lượng truyền càng trở nên hợp lý hơn, càng rộng rãi, trước kia chỉ truyền động năng lượng được một, hiện tại đã biến thành mười. Cả cơ thể đều tiến hóa không ngừng.



Nhạc Trọng nhìn qua thu cát giả không ngừng tiến hóa, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực.



- Bảo bối thật tốt, quả nhiên là bảo bối tốt, lần này mình nhặt được bảo rồi. Đợi đến lúc thu cát giả này tiến hóa hoàn tất, khảm nạm hy vọng chi tâm vào trong đó điều khiển cơ giáp này, mình thậm chí có thể chiến với cường giả lục giai một trận. Ở trên trái đất này hoàn toàn vô địch rồi.



- Tiến vào cái gì?



Bỗng nhiên lúc này tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, quay đầu lại ánh mắt quét qua, nhìn thấy ba mươi tên nam tử mặc đồ đen cầm các loại vũ khí tiến qua bên này.



Một tên nam tử cầm khẩu PRG trực tiếp bóp cò, ánh lửa lóe lên, đạn hỏa tiễn lập tức bắn thẳng vào chỗ Trịnh Lỵ Tú.



Địch nhân tấn công không chỉ nhắm thẳng vào Nhạc Trọng.



An Nhân Biểu là cường giả chiến đấu từ trong gió tanh mưa máu đi ra, cực kỳ tâm ngoan thủ lạt.



Bạch cốt dùng một đoàn năng lượng hộ thuẫn tới bên người của Trịnh Lỵ Tú, vòng năng lượng trên thuẫn hiện ra ngoài, bao phủ nàng vào bên trong.




- Ba ngày thì ba ngày, em không sao là được rồi.



Trịnh Lỵ Tú cười cười ngọt ngào, ôm chặt cánh tay phải của Nhạc Trọng, dùng bộ ngực nhỏ của nàng cọ vào cánh tay của Nhạc Trọng. Nàng muốn lợi dụng toàn bộ những gì của nàng bắt lây trái tim của Nhạc Trọng.



Nhạc Trọng phất phất tay bảo An Nhân Biểu tới, sắc mặt trầm xuống hỏi:



- Là ai phái mày tới!



An Nhân Biểu cung kính không có khí khái cao thủ, nói:



- Chủ nhân, là Đại Hàn Dân Quốc Phục Hưng Hội Thôi Nguyên Vượng ra lệnh cho tôi làm. Tôi trước kia là phó đội trưởng hắc phong vệ, thống soái ba mươi sáu tên hắc phong vệ.



- Thôi Nguyên Vượng, hỗn đản đáng chết, nhưng muốn giết ta thì đừng trách ta hạ thủ vô ttình, diệt hắn!



Sát cơ trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, đột nhiên hỏi:



- Vì cái gì Thôi Nguyên Vượng muốn giết tôi?



Nhạc Trọng không nghĩ r hắn và Thôi Nguyên Vượng không oán không cừu, cả hai còn chưa gặp mặt, vì cái gì đối phương lại điều động cao thủ tới, phái cao thủ tới giết hắn.



Là một thủ lĩnh hợp cách thì khi gặp được cường giả thì ưu tiên đầu tiên chính là lôi kéo, kế tiếp là hợp tác, lôi kéo, hợp tác không thành mới dùng thủ đoạn cuối cùng là diệt sát đối thủ.



An Nhân Biểu nói:



- Cha của hội trưởng Thôi Nguyên Vượng chết trong chiến tranh Triều Tiên. Hắn là phần tử dân tộc cực đoan, tràn ngập cừu hận với Trung Quốc. Cho dù là người bình thường Trung Quốc bước vào địa bàn của hắn đều có kết cục thê thảm. Nam bị giết chết, nữ làm nô lệ. Sau khi hắn nghe nói ngài là cường giả Trung Quốc, đã hạ lệnh nhất định phải giết ngài.