Thần Ma Hệ Thống

Chương 1359 : Đám người mạnh nhất địa cầu (2)

Ngày đăng: 05:17 22/04/20


Tuy lúc này Nhạc Trọng mang theo ít người nhưng về chất lượng lại vượt qua Thiên Đường Thần Quốc, nước Mỹ. Cho dù là Thiên Đường Thần Quốc, nước Mỹ liên thủ cũng không có khả năng có trang bị như Nhạc Trọng.



Được một trăm chiến sĩ hộ vệ, Nhạc Trọng dẫn Bạch Tiểu Thắng, Kỷ Thanh Vũ đi qua bên này.



Trên mặt Ái Đức Hoa mỉm cười, tiến lên chủ động bắt tay với Nhạc Trọng.



- Tôi là Ái Đức Hoa, thật cao hứng khi gặp anh, Nhạc Trọng.



- Ái Đức Hoa này chỉ sợ thực lực không dưới mình, hẳn là cường giả lục giai. Quả nhiên thế giới to lớn, thiên tài xuất hiện lớp lớp, người có được kỳ ngộ không chỉ mình ta. Đệ nhất sứ đồ của Thiên Đường Thần Quốc quả nhiên danh bất hư truyền, tư chất còn cao hơn mình quá nhiều.



Nhạc Trọng cẩn thận nhìn qua Ái Đức Hoa, một cảm giác nguy hiểm từ trên người Ái Đức Hoa tỏa ra ngoài, hắn có thể mơ hồ cảm ứng được người trước mặt không kém gì hắn.



Nhạc Trọng mirmn cười, nhẹ nhàng đi lên bắt tay Ái Đức Hoa:



- Xin chào, tôi là Nhạc Trọng, thật cao hứng khi gặp anh!



Lai Áo cũng chủ động đưa tay với Nhạc Trọng, nói:



- Tôi là Lai Áo, thật cao hứng khi gặp được anh!



- Lại là một gã cường giả lục giai.



Nhạc Trọng nhìn quét qua Lai Áo, chợt cảm ứng được trên người Lai Áo tỏa ra sức sống cường đại và sinh cơ bành trướng. Đây cũng là cường giả lục giai có được sức chiến đấu và sinh cơ hùng hậu.



Nhạc Trọng mỉm cười bắt tay với Lai Áo:



- Xin chào, tôi là Nhạc Trọng, thật cao hứng khi gặp anh!




Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua Ách Bản, lại nhìn Bạch Tiểu Thắng dặn dò:



- Cẩn thận, hắn là kình địch nên phải toàn lực ứng phó, không nên cho hắn cơ hội!



Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Nhạc Trọng cười cười tự tin:



- Ngài yên tâm! Những ngày này tôi đã mài luyện không ngừng nghỉ rồi.



Bạch Tiểu Thắng cầm loan đao trong tay lên, đi nhanh vào trận tuyến, trừng mắt nhìn qua Ách Bản và cười lạnh kiêu khích:



- Tôi là trung tướng Bạch Tiểu Thắng, thực lực chỉ hơn một trăm mà thôi, nhưng mà chỉ bằng tôi cũng đánh bại tên rêu rao như anh vậy!



Ách Bản hừ lạnh một tiếng:



- Đợi anh thắng rồi nói sau, đi ra ngoài!



Hai người nhanh chóng đi ra ngoài quảng trường, mọi người cũng di động theo, đi vào quảng trường lớn quan sát cuộc đấu.



Ách Bản lạnh lùng nói:



- Anh bây giờ đầu hàng còn kịp đấy, nếu không một khi tôi ra tay tuy anh sẽ không chết, thế nhưng mà ít nhất phải nằm trên giường mấy tháng đấy.



Ánh mắt Bạch Tiểu Thắng lạnh như băng:



- Hãy bớt sàm ngôn đi, tôi sẽ giáo huấn cuồng đồ như anh đấy!