Thần Ma Hệ Thống

Chương 1410 : Dị hình ấu tử (2)

Ngày đăng: 05:18 22/04/20


Gần Nam Nguyên thành có một sào huyệt dị hình cỡ lớn, nhưng sào huyệt kia đã bị Nhạc Trọng hủy diệt, vì vậy số lượng dị hình trong Nam Nguyên thành mới ít như vậy. Nếu lúc trước Nhạc Trọng không tiêu diệt sào huyệt dị hình kia, chỉ sợ khi hắn quay trở lại Nam Nguyên thành dù muốn nhặt xác cho nhân loại bên trong thành cũng không làm được.



Một giờ sau, toàn bộ dị hình trưởng thành vây công Nam Nguyên thành đã bị lạp tử pháo trên bầu trời giết sạch.



Sau khi giết chết toàn bộ dị hình trưởng thành, nhóm võ giả Nam Nguyên thành được Nhạc Trọng cứu viện liền quay vào thành, bắt đầu tổ chức cư dân trong thành thối lui.



Thật nhiều cư dân Nam Nguyên thành được dẫn dắt tiến vào trong Thánh Địa Thủ Hộ Giả.



Ngay lối vào chiến hạm, rất nhanh đã xếp thành hàng dài.



Từng cư dân trong thành ngoan ngoãn đi tới lối vào chiến hạm.



Một cô gái có tướng mạo vô cùng xinh đẹp vừa bước tới lối vào chiến hạm, một đạo quang mang đảo qua thân thể nàng, tiếp theo vang lên thanh âm máy móc nhắc nhở:



- Cảnh cáo, cảnh cáo. Sinh mệnh thể này đã bị dị hình ký sinh! Sinh mệnh thể này đã bị dị hình ký sinh! Lập tức diệt sát!



Thanh âm cảnh báo vừa vang lên, từng khẩu lạp tử pháo lập tức vươn ra khỏi chiến hạm.



Một võ giả được Nhạc Trọng cứu vớt sắc mặt đại biến, phát điên chắn ngang trước mặt cô gái xinh đẹp kia, lớn tiếng rít gào:



- Cái gì? Bị dị hình ký sinh sao? Không có khả năng! Nàng là em gái của tôi, nàng không có khả năng bị dị hình ký sinh. Không cho các người giết chết nàng, muốn giết nàng trước hết giết tôi!




Sau khi tiêu diệt những nhân loại bị ký sinh, mười hai vạn nhân loại còn sống sót đều đi lên chiến hạm.



Tuy mỗi chiến hạm đều chứa đầy người nhưng vẫn đủ chuyên chở mười hai vạn người.



Sau khi cho mọi người lên chiến hạm, mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả lập tức khởi hành hướng Địa Ngục Môn bay đi.



Ngay lối vào Địa Ngục Môn, trên mặt đất tràn đầy thi thể dị hình cùng mãnh thú, một cô gái tóc bạc ngồi trên đầu một con cự viên màu đỏ khổng lồ như tòa nhà lầu nhàm chán nhìn ra phương xa.



Con Sí Liệt Viên lục giai khổng lồ như nhà lầu nhìn lên Ngân Sương nhỏ xinh ngồi trên đầu nó, trong mắt toát ra tia sợ hãi.



Một ngày trước con Sí Liệt Viên ý đồ lướt qua Địa Ngục Môn đi vào địa cầu. Gặp Ngân Sương, mặc dù thực lực nó lót đáy trong lục giai đẳng cấp nhưng dù sao cũng là một con mãnh thú lục giai, vô cùng cường đại, nhưng nó lại hoàn toàn bị Ngân Sương nghiền áp tàn phá, cuối cùng phải quỳ xuống đầu hàng, cam nguyện làm sủng vật cho Ngân Sương, nhờ vậy mới tránh được cái chết.



Con Sí Liệt Viên vừa nghĩ tới Ngân Sương cầm lấy ngón chân của nó, trực tiếp xem nó như búp bê vải tùy ý ném loạn, nhớ tới cỗ quái lực kinh khủng kia làm lòng nó run lên, tràn ngập sợ hãi, bàn chân xinh xắn trắng như tuyết của Ngân Sương nhẹ nhàng đong đưa trước đầu con cự thú, bĩu môi phồng má nói:



- Tiểu Hồng, ngươi nói xem, sao ba ba vẫn chưa trở lại? Ta ở trong này giết quái vật đều giết ngán!



Tiểu Hồng?



Nghe được tên này, khuôn mặt Sí Liệt Viên lục giai run rẩy một trận, thân thể nó khổng lồ, lại có thể đứng thẳng đi lại như nhân loại đương nhiên là trí tuệ không thấp. Nó có thể nghe hiểu được lời nói của Ngân Sương, thật sự không muốn bị gọi thành tiểu Hồng! Nhưng chủ nhân hung bạo đã lên tiếng, nó lại liếc mắt nhìn thi thể dị hình nằm đầy bên cạnh, trong lòng rét lạnh, há mồm rống lớn vài tiếng tỏ vẻ rất thích.