Thần Ma Hệ Thống

Chương 1459 : Buông lỏng (2)

Ngày đăng: 05:18 22/04/20


Nguyệt Liên thoáng ngẩng đầu lên lộ ra hai quả dưa nhỏ hồng hồng, nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười dịu dàng, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt của hắn sau đó giống như tiểu tinh linh vui sướng nhảy lên, chợt khẽ chau mày và vũ mị nhìn quét qua Nhạc Trọng, cầm lấy quần áo của mình mặc trước mặt Nhạc Trọng.



Bên cạnh Nhạc Trọng là Nguyệt Ảnh Nguyệt Tinh cũng cúi đầu hôn Nhạc Trọng, liền cầm lấy quần áo mặc trước mặt Nhạc Trọng.



Ba thiếu nữ có đặc điểm riêng, tướng mạo diễm lệ và xinh đẹp, các nàng thay đồ trước mặt Nhạc Trọng khiến hắn được mở rộng tầm mắt.



Nếu không phải đang làm chính sự, Nhạc Trọng đúng là muốn kéo ba thân ảnh mê người này vào trong người.



Sau khi ba nữ mặc xong quân áo thì tự giác đi vào trong cái thùng lớn, nếu như ở bên ngoài một khi bị người phát hiện bị phá "phá tờ



-rinh" thì thân phận hóa thân Ngưu Mãnh của Nhạc Trọng sẽ bất lợi.



Nhạc Trọng cũng không tự đại tới mức cho rằng bằng thực lực của mình có thể giết ra khỏi Cơ giới đế quốc như chỗ không người.



Kéo thùng hàng lớn lại, Nhạc Trọng bước ra khỏi chiến hạm cực lớn này.



- Này, Ngưu Mảnh! Tôi là Ôn Đế, anh vừa tới Cơ Giới hoàng thành cho nên có nhiều chỗ không quen thuộc, đi tới nhà của tôi nhé.



Sau khi Nhạc Trọng đi ra khỏi chiến hạm thì Ôn Đế gương mặt lãnh diễm đi tới bên cạnh hắn, mỉm cười nói:



Nhạc Trọng tâm niệm thay đổi thật nhanh và đáp lời.



- Tốt!
Nhạc Trọng cùng đi tới đây, mặc dù hắn vì sống sót mở rộng thế lực cho nên trong tay cũng nhiễm không ít máu tươi nhưng hắn lại không quen những chuyện vũ nhục người khác như vậy.



- Không thể ra tay, đây chính là hoàng thành của Cơ giới đế quốc, cao thủ nhiều như mây, thành thị này có lực lượng khủng bố đủ sức tiêu diệt mình cả trăm lần, còn có Cơ Giới hoàng đế là cường giả cửu giai nữa, mình ầm tùy ý lộn xộn là chết chắc rồi, chỉ có ẩn nấp sâu trong Cơ giới đế quốc và lấy được công nghệ và khoa học kỹ thuật của chúng, cuối cùng nhất tiêu diệt đám người máy Cơ giới đế quốc này mới là việc nên làm, phải nhịn.



Lý trí của Nhạc Trọng không ngừng nhắc nhở hắn lúc này nên quay người rời đi mới là thượng sách, nhưng khi hắn nhìn thấy đoàn huyết nhục nhân loại nổ tung trên đường và những nữ tử nhân loại quỳ trên đất như đám chó cái thì trong lòng hắn tức giận bùng lên, hắn không cách nào kiềm chế được.



Nhạc Trọng thập phần gian nan, chuẩn bị cất bước rời đi thì tên người máy trí tuệ kia cười lên âm trầm, chỉ vào chó biến dị và nói:



- Mang Bội Tư cưỡi nữ nhân kia đi!



Con chó biến dị này có dương v*t giống như cây gai nhọn hoắt, nó lúc này trực tiếp bổ nhào qua một nữ tử nhân loại.



Trong mắt mỹ nữ nhân loại này hiện ra nét tuyệt vọng, hai hàng nước mắt chảy xuống, không thể làm gì đành nhấc mông lên cao.



Nhìn thấy một màn này vài chục người máy trí tuệ chung quanh cười to lên.



Nô lệ nhân loại chính là món đồ chơi tìm niềm vui của đám người máy trí tuệ mà thôi, những mỹ nữ nhân loại phản ứng càng tuyệt vọng thì với đám người máy trí tuệ này mà nói càng khoái trá, cảnh này giống như nhân loại đang ngược đãi chó mèo, mà người máy trí tuệ thì đang ngược đãi nhân loại, nhân loại chính là chó mèo cho chúng tìm niềm vui sướng mà thôi.



Thời điểm con chó biến dị này đang sắp nhào lên người của nữ tử nhân loại thì một cơn gió mạnh thổi qua chỗ con chó biến dị kia, một đạo lực lượng khủng khiếp bộc phát đánh đầu của con chó biến dị này thành phấn vụn.



Đầu của con chó biến dị này nát vỡ tung tóe, huyết nhục bắn lên người của người máy trí tuệ đứng gần đấy.