Thần Ma Hệ Thống

Chương 666 : Âm thầm đau buồn

Ngày đăng: 05:10 22/04/20


Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:

- Nghe nói Băng Tuyết cung là một thế lực do nữ nhân tạo thành. Dùng thực lực của cô đi vào đó cũng có chỗ cắm dùi. Tại sao cô không đầu nhập vào đó?

Thực lực của Tiết Trữ không kém, có được kỹ năng cấp hai và là người tiến hóa nhanh nhẹn thì thế lực nào cũng hoan nghênh nàng gia nhập. Nhạc Trọng có chút tò mò vì sao nàng không nương tựa vào Băng Tuyết cung.

Âm thanh của Tiết Trữ thoáng cái đánh tan không khí nặng nề:

- Bên kia không được! Nếu tôi dẫn người gia nhập vào Băng Tuyết cung, trừ những nữ nhân chúng tôi ra, các nam nhân còn lại sẽ biến thành nô lệ.

Tiết Trữ cũng không phải muốn làm thủ lĩnh thế lực toàn nữ nhân, cũng không phải thủ lĩnh hợp cách. Thế nhưng mà nàng lại không muốn đám bộ hạ đi theo nàng lại bị giáng làm nô lệ.

Thông qua Tiết Trữ giảng thuật, Nhạc Trọng biết rõ Băng Tuyết cung là dạng thế lực gì. Băng Tuyết cung là một tổ chức lớn do nữ nhân tạo thành, trong đó nhân vật trọng yếu chính là cung chủ Băng Tuyết cung là một nữ nhân đáng sợ và xinh đẹp tuyệt luân, trừ cung chủ ra, trong Băng Tuyết cung cao tầng còn lại là do nữ nhân tạo thành.

Trong Băng Tuyết cung có ba ngàn nữ nhân, các nàng là môn đồ của Băng Tuyết cung, cũng là người của Băng Tuyết cung. Trừ chuyện đó ra, Băng Tuyết cung còn có một vạn hai ngàn nam nhân. Những nam nhân này bị gọi là tiện nô, tất nhiên là nô lệ đê tiện nhất, làm trâu làm ngựa cho Băng Tuyết cung nhưng mà chỉ ăn được đồ rác rưởi nhất, làm những chuyện khổ nhất, ở nơi kém nhất, mỗi một ngày đều có nam nhân chết vì đói và lạnh, Băng Tuyết cung cũng không thèm quan tâm chuyện này.

Nhạc Trọng nghe Tiết Trữ giảng thuật thì trong nội tâm yên lặng.

- Thật sự là thế giới biến đổi, dạng đầu trâu mặt ngựa nào cũng có! Thật không biết cung chủ của Băng Tuyết cung bị dạng nam nhân gì kích thích mà biến thành cực đoan thế này.

Hiển nhiên cung chủ Băng Tuyết cung là một nữ nhân theo chủ nghĩa nữ quyền cực đoan, xem nam nhân như con sâu cái kiến.

Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:

- Cuồng Bạo Chi Hạt các người có bao nhiêu bộ đội?

Tiết Trữ cũng không có chút nào giấu diếm nói thẳng:

- Cuồng Bạo Chi Hạt chúng tôi vốn có ba bộ đội, Tử Hạt, Hoàng Hạt, Xích Hạt ba bộ đội. Nhưng mà Hoàng Hạt đã bị đội chấp pháp của Băng Tuyết cung tiêu diệt, hiện tại chỉ còn lại Tử Hạt của tôi và Xích Hạt của Mã Thông mà thôi.

Nhạc Trọng nói:
Trải qua tận thế tôi luyện, Tiết Trữ cũng trở nên coi thường nhân mạng, lãnh khốc vô tình. Nhưng mà nàng vô cùng trọng nghĩa khí, những tiểu đệ, tiểu muội đã đi theo nàng, nàng cũng chịu trách nhiệm cho bọn họ. Tuy nàng là người tiến hóa nhanh nhẹn và có kỹ năng cấp hai nhưng mà đẳng cấp cường hóa chỉ mới vượt qua cấp 30, đó là bởi vì nàng hao phí rất nhiều khí lực trợ giúp tiểu đệ, tiểu muội trở thành người cường hóa.

Chính là vì hao phú nhiều thời gian nên Tiết Trữ hao phí nhiều khí lực bảo hộ tiểu đệ, tiểu muội, những nam nữ thiếu niên này chính là người ủng hộ cho nàng.

- Trong trấn có đồ ăn sung túc đủ duy trì qua một tuần, Ngụy Khiết, tới đây!

Nhạc Trọng nhìn qua Ngụy Khiết đứng không xa và nói ra.

Ngụy Khiết đi tới bên người Nhạc Trọng có chút sợ hãi hỏi:

- Nhạc lão đại, chuyện gì?

Nhạc Trọng ra tay tàn nhẫn, đối địch không lưu tình chút nào cũng chấn nhiếp giáo viên tiểu học vẫn còn bào trì tâm tính thiện lương này. Nàng đứng bên người của Nhạc Trọng và hô hấp có chút khó khăn.

Nhạc Trọng nhìn mọi người chung quanh một vòng, sau đó nhìn qua bạch cốt và chỉ một ngón tay, nói:

- Người này tạm thời là thủ lĩnh của trấn nhỏ này. Trương Ân, các ngươi nghe đây, từ giờ trở đi trưởng trấn Đinh Trấn chính là Ngụy Khiết. Ngụy Khiết, nó sẽ giúp cô. Nếu như ai không nghe lệnh của cô, nó sẽ trực tiếp giết kẻ đó! Cô nên quản lý tốt cái trấn này, chờ chúng tôi trở về. Trương Ân, các người nghe rõ chưa?

Trương Ân và vài tên người cường hóa nội tâm rùng binh, cung kính nói:

- Vâng! Thủ lĩnh!

Bọn người Trương Ân tuy không phải tâm phục khẩu phục Nhạc Trọng, nhưng mà cũng bị thủ đoạn máu tanh của Nhạc Trọng làm sợ hãi, chiến lực vô cùng cường đại làm nội tâm của bọn họ sợ hãi.

Tiết Trữ cũng gọi vài tên tiểu đội trưởng của nàng lại và răn dạy một phen, lúc này mới mang theo một thiếu nữ tuổi chừng mười ba, tóc nhuộm màu trà, trang điễm nhạt, dáng người có chút mong manh đi tới trước người Nhạc Trọng.