Thần Ma Hệ Thống
Chương 774 : Hoa kiều Indonesia
Ngày đăng: 05:11 22/04/20
- Đây là có chuyện gì?
Lý Tiến Nhân cười khổ một tiếng, nói:
- Những người này đều là con mồi sống. Người bản địa đem người sống sót Hoa kiều bắt lấy làm mồi dẫn dụ, cột lên thuốc nổ, chuyên dùng tạc nổ hải thú biến dị trong biển. Bọn hắn thông qua thủ đoạn như vậy săn bắt hải thú!
Trong hải dương có thật nhiều hải thú biến dị hung mãnh, những người bản địa Indo dùng Hoa kiều làm mồi dẫn dụ hải thú đến cắn nuốt, sau đó dùng thuốc nổ tạc chết bọn chúng, phương pháp này thật tàn nhẫn nhưng hữu hiệu.
Nhạc Trọng nhướng mày nói:
- Bọn hắn làm sao lại nghĩ ra chủ ý này?
Lý Tiến Nhân cười khổ giải thích:
- Chủ ý này là do một Hoa kiều tên Ngô Lương đưa ra!
Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên sát ý:
- Ngô Lương sao? Ta nhất định phải giết hắn!
Một kẻ lại tán tận lương tâm đưa ra ý kiến cho người bản địa giết hại tộc dân của mình, Nhạc Trọng vừa nghe đã giận dữ, hắn gặp một người liền giết một người.
- Đại nhân, không cần ngài giết, hắn đã chết!
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc trong mắt Nhạc Trọng, Lý Tiến Nhân tiếp tục nói:
- Sau khi Ngô Lương đưa ra chủ ý này cho người bản địa, không bao lâu hắn đã bị người bản địa bắt lại đem làm con mồi nổ chết săn thú. Vợ cùng con gái của hắn lại bị đám người bản địa kia cưỡng bức tập thể, sau đó còn bị nướng làm thịt!
Nhạc Trọng nghe vậy liền trầm mặc, nhân tính cuối thời biến thành hung ác biến thái như vậy thật viễn siêu sự tưởng tượng của hắn.
Nhạc Trọng lại hỏi:
- Lực lượng võ trang ở chỗ các anh tụ tập mạnh bao nhiêu?
Lý Tiến Nhân nói:
- Chính là chỗ đó!
Nhạc Trọng nhìn về hướng kia, chỉ thấy chỗ tụ tập nằm trên một mảnh đất bằng, do một tầng hàng rào gỗ sơ sài vây quanh, chung quanh đồng ruộng khô nứt không có chút thảm thực vật.
Trên hàng rào gỗ có mấy chục thi thể nam nhân, trẻ con, nữ nhân tử trạng cực thảm, ở cửa vào còn có mấy trăm đầu lâu người chất cao, nhìn qua cực kỳ tàn nhẫn khủng bố.
Nhạc Trọng nhìn nhóm người Lý Tiến Nhân lãnh đạm nói:
- Các người ở lại chỗ này đi!
Mười mấy Hoa kiều phế vật này căn bản không hề có chút sức chiến đấu, chỉ sợ đi theo còn liên lụy tới hắn.
- Đa tạ đại nhân! Đa tạ đại nhân!
Nhóm người Lý Tiến Nhân quỳ trên mặt đất phục lạy Nhạc Trọng cám ơn.
Ngay lối vào chỗ tụ tập, có bốn gã bản địa thủ vệ, đang cưỡi trên người một nữ nhân bộ dáng có chút xinh đẹp cười ha ha.
Nữ nhân kia hai tay bị vặn gãy, thân thể bị rạch nát, đầu lưỡi bị cắt đứt, một con mắt bị khoét đi, một gã bản địa còn dùng dao thỉnh thoảng đâm lên người nàng, đâm đến máu tươi đầm đìa, khiến nàng không ngừng ú ớ thảm thiết.
Ba gã còn lại vừa cưỡi trên người nàng vừa biến thái cười, vừa làm mà miệng còn đang cắn trên người nữ nhân kia uống máu tươi của nàng.
Nhạc Trọng vừa tới gần liền nhìn thấy cảnh tượng dã man còn hơn thời Trung Cổ như thế.
Nhạc Trọng nhìn bốn gã bản địa tàn nhẫn biến thái kia, trong mắt dày đặc hàn ý. Trong cuối thời hắn đã nhìn thấy thật nhiều thảm sự, nhưng kiểu biến thái như vậy thật sự không thấy nhiều.
Sát ý chớp động trong mắt, hắn đi tới trước người một tên bản địa vươn tay chộp lên cổ họng tên kia dùng sức siết chặt, lập tức bóp vỡ cổ họng hắn.
Cổ họng bị bóp vỡ, tên bản địa hung tàn trong khoảnh khắc vẫn chưa chết, trong hai mắt tràn ngập thống khổ, tròng mắt lòi ra, hai tay ôm cổ họng há hốc như cá thiếu nước giãy dụa vài cái mới thống khổ tử vong.