Thần Ma Hệ Thống

Chương 782 : Liên tục chiếm hai thành! (2)

Ngày đăng: 05:11 22/04/20




Một gã dân bản xứ chạy tới trước mặt Phổ La Tư lớn tiếng quát:

- Đại nhân, phía trước bị bại. Đại bại, tất cả mọi người đã bại. Hiện tại trong trấn lâm vào trong hỗn loạn rồi. Đại nhân, làm sao bây giờ?

Vẻ mặt Phổ La Tư không thể tin nổi nói:

- Cái gì? Nhanh như vậy? Trong tay Kiệt Bản Đốn không phải có ba ngàn quân đội sao? Vì sao bại nhanh như vậy?

Ngày đó bị chiến bại, Phổ La Tư dùng phương thức kéo tráng đinh nhanh chóng gầy dựng một đội ngũ ba ngàn người phòng thủ thị trấn. Hắn dự tính ba ngàn người dù sao cũng có thể ngăn cản được Nhạc Trọng một ngày, đợi sau khi Nhạc Trọng phải trả giá thật nhiều thương vong thì hắn lại cùng Nhạc Trọng đàm phán.

Phổ La Tư làm sao cũng không nghĩ tới đội quân của hắn không chống đỡ nổi một giờ đã bị hỏng mất.

Tên bản xứ kia lớn tiếng nói:

- Đại nhân, tướng quân Kiệt Bản Đốn đã bỏ chạy!

Chính bởi vì Kiệt Bản Đốn nắm binh quyền trong tay lại đột nhiên bỏ chạy mới làm đội ngũ của phục hưng hội Indo tan tác thật nhanh, đương nhiên do sức chiến đấu của bọn hắn quá kém cũng là một nguyên nhân trong đó.

Phổ La Tư mắng một câu xoay người chạy ra ngoài:

- Tên vương bát đản Kiệt Bản Đốn kia! Lôi Văn, đi theo ta!

Tên bản xứ hô:

- Dạ!

Phổ La Tư vừa trốn, phục hưng hội Indo không còn sức chống cự. Nhưng dân bản xứ trong trấn nghe tin nếu đầu hàng vẫn bị Nhạc Trọng xử lý những kẻ từng phạm tội ác tra tấn ăn thịt người, vì vậy hơn hai vạn dân bản xứ bị dọa đến khủng hoảng, bỏ chạy vào rừng.

Tại Indo không thiếu rừng rậm, trong rừng có thật nhiều biến dị thú hung mãnh, căn bản không phải hoàn cảnh mà nhân loại có thể sinh tồn. Hơn hai vạn dân bản xứ trốn vào trong rừng rất nhanh đã biến thành con mồi của biến dị thú, tử thương thảm trọng.
Lý Dĩnh không chút do dự lên tiếng sau đó mới hỏi:

- Thủ lĩnh, ngài phải về sao?

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Lý Dĩnh nói:

- Đúng vậy! Tôi phải quay về nước. Nơi đó mới là gốc rễ của tôi, tôi cần một người giúp tôi trông coi hết thảy nơi này. Cô có thể làm được không?

Lý Dĩnh đứng thẳng lên, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

- Có thể! Tôi dùng tính mạng của tôi hướng ngài cam đoan. Chỉ cần tôi còn sống tuyệt đối sẽ không làm cơ nghiệp mà ngài đánh xuống bị những người khác nhúng chàm. Toàn bộ đội ngũ nơi này vô luận là hiện tại, hay là tương lai đều chỉ thuần phục một mình ngài!

Lý Dĩnh cùng thanh niên cấm vệ quân đều là người sùng bái Nhạc Trọng cuồng nhiệt nhất, bọn hắn đều nguyện ý chiến đấu đến chết vì hắn. Thành viên thanh niên cấm vệ quân đều được Nhạc Trọng cứu sống từ trong miệng của người bản xứ, Nhạc Trọng không chỉ cứu sống bọn họ còn trợ giúp bọn họ trở thành cường hóa giả, hơn nữa dẫn dắt bọn họ đi giết kẻ thù, vì vậy những đứa trẻ kia đối với hắn một lòng kính ngưỡng.

- Ân!

Trên mặt Nhạc Trọng nở nụ cười, mở một thùng kim loại, lộ ra một trăm năm mươi tễ thuốc tiến hóa, nói:

- Những thứ này là một nhóm vật tư trợ giúp cuối cùng tôi đưa cho cô, bên trong là tễ thuốc tiến hóa. Người thường dùng một ống liền thức tỉnh trở thành tiến hóa giả. Ngoại trừ nhóm vật tư này trong thời gian ngắn tôi không thể cho cô thêm viện trợ gì. Cô nhất định phải bằng vào sự cố gắng của mình duy trì sự thống trị của chính mình. Một mặt khác tôi cần cô tận khả năng tiêu diệt thế lực đối địch tại Indo, phát triển thêm thế lực của mình!

- Dạ, thủ lĩnh!

Lý Dĩnh nhìn thùng tễ thuốc trong mắt hơi xao động, trong lòng mừng như điên. Hiện tại nàng đã hiểu rất rõ ràng tiến hóa giả là người như thế nào. Một trăm năm mươi tễ thuốc tương đương một trăm năm mươi tiến hóa giả, đây là một chi bộ đội đáng sợ như thế nào.