Thần Ma Hệ Thống

Chương 886 : Chỉnh biên bộ đội! (1)

Ngày đăng: 05:12 22/04/20




Hốt Ngạch Nhiễm nhìn Nhạc Trọng không chút do dự xử tử tám gã phần tử võ trang lông mày có chút nhảy dựng không dám có bất kỳ dị động gì, thành thành thật thật đứng ở sau lưng Nhạc Trọng.

Một tên phần tử võ trang tham dự đồ sát sứ giả Nhạc Trọng bị người chỉ điểm bị kéo ra khỏi đám người, sau đó bị chém thủ thủ cấp như một con chó chết. Nhìn một màn huyết tinh kia, đám phần tử võ trang còn sót lại sắc mặt đại biến, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi, kinh hồn táng đảm sợ mình cũng bị chém giết.

Trong căn cứ cỡ lớn này có được vượt qua một vạn người sống sót, bất quá dưới sự thống trị tàn bạo của Hô Duyên Hùng Nhị, đại bộ phận người sống sót đều như một bộ xương khô, không cách nào di chuyển đường dài, Nhạc Trọng liền phái binh lực một doanh tạm thời đồn trú ở Xương Minh huyện.

Tin tức Hô Duyên Hùng Nhị bị giết, tính cả Hốt Ngạch Nhiễm đã trở thành tay sai dưới trướng Nhạc Trọng rất nhanh liền truyền khắp đại thảo nguyên, rất nhiều thế lực nghe được tin tức này trong nội tâm đều vô cùng băng hàn. Bọn hắn trong tiểu thế lực của mình trôi qua vô cùng khoái hoạt, tự nhiên không muốn đến đầu nhập vào Nhạc Trọng bị người chỉ huy. Bất quá cũng có rất nhiều tiểu thế lực vật tư thiếu thốn đều nhao nhao dựa vào Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng ra mệnh lệnh, căn cứ trên đại thảo nguyên không thể không quy phụ hắn. Nếu không sẽ bị hắn phái binh trực tiếp công phạt, giết hết tất cả thủ lĩnh, chiến sĩ có can đảm chống cự hết thảy giáng chức vào trong Nhân tra doanh sung làm bia đỡ đạn.

Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm, Huyết Đồ Phu Liệt Minh Nhất, Thường Thắng Quân Lý Quảng ba người từng người thống lĩnh một chi quân đội trên thảo nguyên tung hoành bốn phía công phạt những thế lực lớn nhỏ không muốn phục tùng mệnh lệnh Nhạc Trọng. Nguyên một đám thế lực lớn nhỏ không ngừng bị hắn lấy diệt, đại lượng người sống sót nhập vào trong thế lực của hắn.

Dưới binh phong của Nhạc Trọng, thế lực nào không muốn đầu hàng chỉ có thể được di chuyển về hướng đông bắc. Ở hướng đông bắc có đại lượng thành thị nhân khẩu dày đặc, cũng là khu vực tang thi như biển. Binh phong Nhạc Trọng trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào chạm đến những nơi hẻo lánh kia.
Đệ tam lữ thì là có Diều Hâu lữ do Hốt Ngạch Nhiễm thống soái. Biên chế của Diều Hâu lữ cũng chỉ có 3000 người, tất cả đều là do nhân tài của Diều Hâu kỵ cấu thành. Phó lữ trưởng của đệ tam lữ Nhạc Trọng để cho Cảnh Đại Trung tới đảm nhiệm. Cảnh Đại Trung là một người nhát gan sợ chết, còn có chút hèn hạ vô sỉ, da mặt rất dày. Bất quá hắn làm người khéo léo, hợp tính với bất luận kẻ nào. Cũng kết giao không ít tướng lãnh Mông Cổ, tăng thêm công huân lúc trước của hắn, Nhạc Trọng liền bổ nhiệm hắn làm phó lữ trưởng của đệ tam lữ.

Trải qua chỉnh biên nghiêm như vậy, chiến sĩ mà Hốt Ngạch Nhiễm khống chế thoáng cái giảm mạnh thành 3000 người, hơn nữa 3000 người đại đa số cầm trong tay vẫn là các loại vũ khí lạnh, chỉ có 500 tên chiến sĩ trong tay cầm các loại súng rác rưởi như súng trường 81, súng trường 56 thời kỳ kháng Nhật. Đạn cũng bị áp chế ở 5000 phát, hơn nữa không có bất kỳ vũ khí hạng nặng nào. Dưới loại tình huống này, dệ tam lữ nếu phản loạn cũng chỉ có một con đường chết.

Hốt Ngạch Nhiễm sau khi tiếp quản bộ đội trông thấy những súng ống rác rưởi kia cũng cười khổ im lặng. Hắn thập phần rõ ràng, Nhạc Trọng tuy rằng dùng hắn nhưng cũng cực kỳ phòng bị. Hắn cũng không dám có câu oán hận nào, bởi vì hắn rất rõ,, một khi hắn có dị động gì, Nhạc Trọng sẽ lập tức động thủ thu thập bọn hắn.

Sau khi trải qua chỉnh biên, có gần một vạn tên Mông Cổ chiến sĩ tinh nhuệ bị lột xuống. Những Mông Cổ chiến sĩ này đều là kỵ binh tinh nhuệ. Nhạc Trọng cũng không bỏ được đưa toàn bộ bọn chúng vào nhà xưởng, hắn do dự một chút vẫn gom những Mông Cổ chiến sĩ này thành dự bị lữ giao cho Bạch Tiểu Thắng xử lý.

Bạch Tiểu Thắng đi theo Nhạc Trọng chinh chiến nhiều năm, đã trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc. Hắn chỉ là trời sinh tính lười nhác, cũng không phải năng lực chưa đủ, thống lĩnh dự bị lữ cũng không có chút vấn đề nào cả.