Thần Ma Hệ Thống
Chương 898 : Sứ đồ cường hoành! (1)
Ngày đăng: 05:12 22/04/20
Cáp Nhĩ Mạn nhìn năm mỹ nữ tranh đoạt rượu đỏ hắn đổ ra hưng phấn cười to một hồi, sau đó cầm lên một cái hộp bên cạnh lấy ra một ống thuốc chích thoáng cái đầm vào người mình, sau đó dụng lực tiêm vào.
- Chúng ta đi! !
Lị Na thấy ống thuốc chích kia liền biến sắc, nhanh chóng rời khỏi phòng
Cáp Nhĩ Mạn tiêm vào chính là độc phẩm. Sau khi Cáp Nhĩ Mạn trở thành sứ đồ thì hưởng thụ nhân gian hắn đều đã tử qua. Sau đó hắn lại lựa chọn độc phẩm, rất nhanh hắn liền trở thành một tên nghiện. Một khi tiêm độc phẩm vào thì sau đó Cáp Nhĩ Mạn sẽ lâm vào trạng thái hưng phấn. Lị Na cũng không muốn liên hệ với Cáp Nhĩ Mạn dưới trạng thái kia.
Lị Na mang theo bốn gã thần sứ lệ thuộc nàng rời khỏi gian phong kia. Đi tới một phòng khác trong xe/
Chỉ chốc lát trong phòng của Cáp Nhĩ Mạn đã truyền đến trận trận tiếng gào gú giống như dã thú và tiếng rên rỉ của nữ nhân.
Trong một rừng cách cách đại doanh quân đội Ngoại Mông Cổ hơn mười dặm, trên người Nhạc Trọng phủ lên một tầng thảm cỏ lẳng lặng quan sát phương xa. Ở phía sau hắn nằm sấp lấy gần ngàn tên chiến sĩ tinh nhuệ và 3000 đầu Thụ Quái.
Chuyện Thiên Đường Thần Quốc có được vệ tinh điều tra Nhạc Trọng sớm đã biết rõ. Nhạc quân có hành động gì đều rất khó dấu diếm được vệ tinh điều tra trên bầu trời.
Bất quá sinh vật biến dị hành quân vào ban đêm lại có thể dấu diếm được vệ tinh điều tra trên bầu trời. Hơn nữa một ngàn tên chiến sĩ tinh nhuệ cũng thông qua mệnh lệnh của Nhạc Trọng phân tán theo phương hướng bất đồng hội tụ đến mai phục trong phiến rừng cây này.
Nếu hành quân đại quy mô thì tuyệt đối không cách nào giấu diếm được vệ tinh mà Thiên Đường Thần Quốc khống chế. Chẳng qua nếu như không vận dụng các vũ khí hạng nặng như xe tăng, xe bọc thép, phi cơ trực thăng thì có thể giấu diếm được.
Lúc này trời đã hoàn toàn bị hắc ám bao phủ, một đạo thân ảnh từ trong bóng tối đột nhiên hiện ra đi tới bên người Nhạc Trọng hiển lộ ra hình dáng, đúng là Thiên Cung Anh có được khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân, lại thường xuyên không có chút biểu cảm kia.
Thiên Cung Anh lạnh như băng nói:
Nương theo từng tiếng nổ tung cực lớn, phòng xa cực lớn kia trực tiếp bị bắn cho chia năm xẻ bảy, Lị Na và bốn gã thần sứ chung quanh người nàng cũng bị bụi mù nuốt hết.
Sau khi mười quả đạn hỏa tiễn bắn tới, từng đạo laser bắn vào phòng xa cực lớn và đám người Lị Na, khiến cả khu vực này như bị bao phủ trong tử vọng.
Nhạc Trọng tuy rằng không biết thân phận đám Lị Na thế nào nhưng ở trong phòng xa xa hoa kia cũng đủ để chứng minh người ở trong không phú thì quý. Hắn vừa động thủ đã là thủ đoạn tuyệt sát, tuyệt đối không cho phép người bên trong sống sót.
- Gục xuống! !
Ngay khi Nhạc Trọng chuẩn bị rời đi thì trong lòng của hắn rùng mình, một cổ dự cảm cực độ nguy hiểm xông lên trong lòng, hắn lớn tiếng gầm thét, thoáng cái liền nằm sập lên đất.
Thanh âm Nhạc Trọng vừa mới rơi xuống, bốn đạo phọng nhận thoáng cái từ trong bụi mù bắn ra, trảm lên trên người bốn gã chiến sĩ cầm trong tay súng Laser, thoáng cái chặt đứt thân thể các chiến sĩ có giáp da biến dị cấp hai thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.
Chứng kiến một màn kinh khủng kia, tất cả chiến sĩ thoáng cái đều nằm sấp trên mặt đất.
- Đau quá! ! Đau quá! ! Là ai! ! Lại dám ra tay đối với ta, ta muốn xé hắn! ! Ta muốn xé hắn! !
Từ trong bụi mù thoáng cái truyền đến một thanh âm tràn ngập bạo ngược, thống khổ. Sau một khắc, một đầu quái vật mọc ra một đôi gsừng dê, trên người dài khắp lân phiến đen kịt, trên mặt khắc lấy đồ văn, sau lưng mọc ra một đôi ác ma chi dực, thân thể khắp nơi là vết thương phảng phất như Ác Ma trong truyền thuyết gầm thét từ bên trong bay ra. Hai mắt chớp động lên hào quang bạo ngược lao đến bên này.