Thần Ma Hệ Thống
Chương 958 : Thanh lý phản đồ
Ngày đăng: 05:13 22/04/20
Hốt Ngạch Nhiễm nhìn lên thiên không bảo lũy đại phát thần uy trên không trung, trong lòng chấn kinh:
- Binh khí chiến tranh thật khủng khiếp! Đây là viện binh theo lời hắn nói sao? Quả nhiên cường đại đến đáng sợ!
Chỉ cần một tòa thiên không bảo lũy thật dễ dàng xé nát đệ tam lữ của hắn, kiến thức sự khủng bố của thiên không bảo lũy, dã tâm của Hốt Ngạch Nhiễm lập tức chìm sâu tận đáy lòng.
- Thật mạnh! Thật lợi hại!
Trần Diễm đảm nhiệm quan chỉ huy đứng trên thiên không bảo lũy nhìn thi đàn bên dưới ngã rạp, trong lòng tràn đầy hưng phấn cũng chấn động.
Hôm nay thiên không bảo lũy lần đầu tiên gia nhập chiến đấu, bên trong chứa đầy đạn dược, bom cùng tạc đạn. Một đường bay qua, vô số hỏa tiễn từ trong thiên không bảo lũy rải xuống đem thi đàn tạc đến tan xương nát thịt.
Các chiến sĩ đứng trên thiên không bảo lũy nhìn xuống thi đàn bị tạc vỡ không ngừng phát ra tiếng hoan hô.
Thiên không bảo lũy vừa hiện thân, liền đem thi đàn tạm thời ngăn cách.
Sĩ khí chiến sĩ đệ tam lữ lập tức tăng lên tột đỉnh, gắt gao chống đỡ suốt một đêm.
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Trọng mệnh lệnh Liễu Nguyệt Mi điều khiển hai mươi lôi đình chiến cơ hướng thi hải phát động công kích.
Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, tang thi Z hình trong thi hải lập tức bị tiêu diệt, cả thi đàn liền sụp đổ.
Một gã chủ quán cơm hơn nữa là đồng hương của Tư Đồ Tận sắc mặt thảm trắng quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu lạy, dập đến máu thịt mơ hồ:
- Thủ lĩnh, không liên quan gì tới tôi ah! Đều là tên súc sinh Tư Đồ Tận cưỡng bức tôi! Van cầu ngài tha cho tôi một mạng đi! Cầu xin ngài, thủ lĩnh! Tôi còn một đứa con gái mười một tuổi cần chiếu cố đâu, tôi xin ngài mà thủ lĩnh…
Một gã quan quân trẻ tuổi sắc mặt thảm trắng quỳ xuống tận lực cầu xin:
- Thủ lĩnh, tên súc sinh Tư Đồ Tận bức ép tôi, tôi căn bản không hề có ý muốn phản bội ngài, là hắn dùng súng bức tôi! Van ngài tha cho tôi một mạng! Tôi nguyện ý đi cặn bã doanh liệp sát tang thi. Van ngài…
Ngoại trừ bảy tám phần tử ngoan cố biết rõ mình hẳn phải chết, những người còn lại đều lớn tiếng chửi bới Tư Đồ Tận, quỳ xuống tận lực cầu xin, bọn họ thật không muốn bị thi đàn phân thây.
Tư Đồ Tận quỳ xuống hướng Nhạc Trọng thống khổ nói:
- Nhạc Trọng, lần này là sai lầm của tôi! Toàn bộ đều là trách nhiệm của tôi, muốn giết muốn chém thì cứ hướng một mình tôi. Họa không liên lụy vợ con, van cầu anh đại phát từ bi bỏ qua cho gia đình bọn hắn đi…
Nhạc Trọng ghét bỏ nhìn Tư Đồ Tận lạnh lùng nói:
- Muốn tôi bỏ qua các người sao? Không có khả năng! Mấy vạn chiến sĩ ở tiền tuyến liều chết cùng tang thi thì thế nào? Còn không phải vì bảo hộ cho các người? Các người lại dám ở lúc gian nguy này thống dao chúng ta! Nếu cho các người thành công, mấy vạn huynh đệ đều phải chết không có chỗ chôn, gia quyến chúng ta cũng chết không chỗ chôn, các người còn muốn sống? Cả ngươi còn muốn ở chỗ nào làm anh hùng? Thật sự làm ta xem còn thấy buồn nôn! Kéo xuống!