Thần Ma Hệ Thống

Chương 980 : Phản kháng quân! (2)

Ngày đăng: 05:13 22/04/20




Bởi vì Lỗ Ni đi theo bên cạnh Nhạc Trọng cùng Lỵ Toa nên lần này mới tránh được kết cục bị đám thị vệ kia tàn sát.

Thủ lĩnh thị vệ nhìn hai tên bộ hạ bị Nhạc Trọng dễ dàng giết chết, gầm lên giận dữ, nhấc cơ quan pháo hướng Nhạc Trọng chỉ tới:

- Giết sạch bọn hắn! Không cần lưu người sống!

- Muốn chết!

Nhạc Trọng lạnh lùng cười, thân hình lóe lên, tốc độ khủng bố tiếp cận vận tốc âm thanh nháy mắt bộc phát, chỉ chớp mắt hắn đã xuất hiện bên trong bốn tên thị vệ kia, rút Hỏa Diễm đao vung ra, ánh đao sắc bén cuốn qua đầu ba tên thị vệ, ngay lập tức chém rơi, máu tươi cuồng phun lên cao.

Dễ dàng trảm sát ba tên thị vệ, Hỏa Diễm đao trong tay hắn đặt lên trên cổ họng tên thủ lĩnh thị vệ kia, lạnh lùng ra lệnh:

- Buông vũ khí trong tay ngươi xuống!

- Thật nhanh!

Tên thủ lĩnh thị vệ sắc mặt đại biến, hắn vừa nhấc cơ quan pháo lên thì đã bị lưỡi đao gác lên cổ họng, không còn đường chọn lựa đành buông cơ quan pháo xuống đất.

- Vị tiên sinh này, ta là tiểu đội trưởng thị vệ đội thứ tám của Hồng Nham thành tên Lôi Đức! Đội ngũ của chúng ta chỉ là đội ngũ yếu ớt nhất trong thành chủ phủ. Nếu ngươi giết ta, Hồng Nham thành tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nếu ngươi nguyện ý đầu hàng chúng ta, ta có thể tiến cử ngươi với thượng cấp. Với thực lực của ngươi, sẽ nhận được thượng tầng xem trọng. Gia nhập chúng ta, ở lại nội thành, ngươi sẽ có được nước tinh khiết, thực vật mỹ vị, nữ nhân xinh đẹp!

Lôi Đức chỉ vào Lỵ Toa nói:

- Nữ nhân tên Lỵ Toa kia là thành viên phản kháng quân, cũng là mục tiêu truy nã của chúng ta. Nếu ngươi giúp nàng, sẽ biến thành địch nhân của chúng ta. Các ngươi sẽ không có được nước uống, thực vật, vĩnh viễn lang thang dã ngoại, bị tia phóng xạ lây nhiễm, sống những ngày tháng kinh hoàng, cuối cùng sa đọa thành dân lưu lạc, thậm chí là bạo dân không lý trí, hay là biến dị nhân chỉ biết giết người. Cuộc sống như vậy ngươi cũng không muốn đi?

Trước khi Nhạc Trọng vào Hồng Nham thành từng lang thang dã ngoại một đoạn thời gian. Ở dã ngoại chỉ là một mảnh hoang vu, chỉ có bạo dân, dân lưu lạc, biến dị nhân, rất ít thực vật. Đồng thời đại bộ phận nguồn nước đều ô nhiễm tia phóng xạ, căn bản không thể sử dụng. Lang thang tại dã ngoại cực kỳ đáng sợ, dù cường đại như Nhạc Trọng cũng không nguyện ý ở lại lâu dài bên ngoài.

Lời nói của Lôi Đức đối với cư dân trên tinh cầu này thật sự rất có sức quyến rũ.
Lỵ Toa thoáng suy nghĩ một chút, trên mặt lộ tia mỉm cười:

- Được! Thành giao!

Với thực lực trong nháy mắt giết chết sáu gã thị vệ thành chủ phủ của Nhạc Trọng, bất luận xuất phát từ suy tính nào Lỵ Toa cũng sẽ không cự tuyệt đề nghị của Nhạc Trọng.

- Đó là cái gì?

Nhạc Trọng nhìn ra phương xa, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi.

Chỉ thấy ở phương xa một người máy cao chừng năm thước, toàn thân màu đen, thân thể dày rộng, lại có được tứ chi giống như nhân loại vừa xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Bên trong một con phố mà người máy đang đi tới, mấy trăm thị vệ thành chủ phủ trong tay cầm súng la

-de, đạn hỏa tiễn, súng phóng lựu đạn đang không ngừng phát động công kích người máy thật lớn kia.

Người máy cầm một khẩu pháo la

-de lớn trong tay, trên thân trang bị thật nhiều pháo tia la

-de 25mm, đang điên cuồng hướng xung quanh phun ra hỏa lực hung mãnh tuyệt luân.