Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 32 : Thái Thủy

Ngày đăng: 13:28 18/04/20


*Nói một chút về xưng hô. Lúc này Mạc Thiên Liêu đã phát hiện ra Thanh Đồng là mèo của ảnh nên mình sẽ để ảnh gọi Thanh Đồng là em, bỏ đi kính xưng, chỉ dùng lúc nào Thanh Đồng giận mà thôi.



Mạc Thiên Liêu dừng một lát, mới phát hiện tư thế của mình có chút không đúng, nào có chuyện đồ đệ ôm sư tôn vào lòng chứ, vội ho một tiếng nói:“Sư tôn lại té xỉu, để ta ôm người vào trước.”



Người trong lòng lại mảy may không rõ dụng tâm lương khổ của hắn, một tay đẩy hắn ra, thuận tiện còn đập đầu hắn một cái. Thanh Đồng vuốt tóc trắng bị làm rối một chút, đôi mắt đẹp trừng hắn, ý tứ rất rõ ràng, nghiệt đồ, lại làm loạn lông bổn tọa!



Mạc Thiên Liêu ngồi dưới đất giật giật khóe miệng, quay đầu nhìn tông chủ.



Tông chủ chẳng sửng sốt chút nào, ngược lại giật mình không thôi với hành động mới vừa rồi của hai người bọn họ:“Ngươi, hai người các ngươi……”



Thầm nói bản thân lại hồ đồ, Mạc Thiên Liêu từ mặt đất bò lên, thở dài, tông chủ nếu biết thần hồn Thanh Đồng có tổn hại, mà nhiều năm qua y vẫn sống tốt như vậy, tất nhiên biết y là yêu thú, quay đầu nhìn con hổ đang há hốc miệng, mày hơi nhíu.



“Các ngươi đều đi ra ngoài, bổn tọa muốn…… Á……” Thanh Đồng đứng lên, đột nhiên thét lớn một tiếng, một tay đỡ trán.



“Thanh Đồng!”



“Sư tôn!”



Hổ mập cùng tông chủ đồng thời tiến lên, Mạc Thiên Liêu cách gần nhất lại nhanh hơn một bước, một tay ôm lấy người vào trong lòng,  bất chấp cái gì lễ pháp, nôn nóng nói:“Làm sao, đau đầu sao?”



Gương mặt trắng nõn toát ra một tầng mồ hôi, Thanh Đồng nhắm chặt mắt, nói giọng khàn khàn:“Ôm ta về giường.”



Mạc Thiên Liêu nâng tay ôm ngang người, bước nhanh vào nội điện, nhẹ nhàng đặt người trong lòng nhân xuống giường lớn, sờ sờ khuôn mặt ướt mồ hôi kia, đau lòng không thôi:“Có đan dược.”



Thanh Đồng nâng tay, tay áo rộng trượt xuống theo cánh tay, lộ ra vòng tay xanh bạc.



Mạc Thiên Liêu nâng tay cầm lấy, vật Đoán Thiên làm ra nhất định không phải bình thường, vòng tay này ngoại trừ chứng minh đây là mèo hắn ra, còn là vòng tay chứa đồ yêu thú có thể dùng, không gian bên trong rất lớn, làm chủ nhân, đương nhiên hắn có thể tùy thời tiến vào, tiện lợi cung cấp món ăn vặt cùng đồ chơi cho mèo nhà mình.



Những thứ có trong vòng tay chứa đồ rất nhiều, Mạc Thiên Liêu liếc nhìn thấy đặt ở gần nhất là một bình ngọc nhỏ, mặt trên có khắc “Thiên cấp Ngưng Thần đan”, cuống quít lấy ra, đổ một hạt xuống lòng bàn tay, đặt ở chóp mũi khẽ ngửi, là Ngưng Thần đan không sai, nhanh chóng đút cho Thanh Đồng.



Một hạt đan dược đi xuống, sắc mặt Thanh Đồng tốt chút, chỉ là còn có chút ủ rũ, không muốn nói chuyện.



Hổ mập vịn giường đứng lên đến, lo lắng nhìn, thấy sư tôn khỏe rồi, liền đưa đầu lớn lại gần muốn giúp y liếm mồ hôi, lại bị Mạc Thiên Liêu nhéo lỗ tai:“Đại Béo, đừng quậy.”
Hổ mập nghe vậy, vịn chân Thanh Đồng lắc lư đầu, còn có ta sư tôn, để ta cùng sư đệ đi ra ngoài, cam đoan đưa hắn hoàn hoàn chỉnh chỉnh về nhà.



Nâng tay, một bàn tay đánh xuống đầu hổ, giọng nói Thanh Đồng lạnh lùng:“Bổn tọa đi theo ngươi.” Sau đó, mắt mang chút ghét bỏ trừng hắn, ý tứ rất rõ ràng, nếu không có bổn tọa, phỏng chừng ngươi lại bị đánh thành cặn.



Mạc Thiên Liêu sửng sốt một chút, chậm rãi khóe miệng cong lên:“Tốt.”



Tác giả có lời muốn nói: Vở kịch nhỏ:



[tuần san bát quái của tông môn ta- số đặc biệt — phỏng vấn Thanh Đồng chân nhân]



Phóng viên hổ vằn: Xin hỏi, lần đầu tiên ngài gặp được Thợ Mộc là ở nơi nào.



Khách quý Thanh Đồng: Bờ sông



Phóng viên hổ vằn: Có phải tự sát vì tình cảm không trôi chảy rồi được anh hùng cứu mỹ nhân hay không?



Khách quý Thanh Đồng: Mò cá mà thôi



Phóng viên hổ vằn:…… Nghe nói tông chủ đã đồng ý cho các ngươi ở cùng nhau đúng không?



Khách quý Thanh Đồng: Chó ngốc có đồng ý hay không đâu có liên quan gì tới ta?



Phóng viên hổ vằn:…… Tốt, như vậy chính là được gia trưởng chúc phúc!



Khách quý Thanh Đồng:[ vỗ bàn tay ] thật dễ nói chuyện!



Phóng viên hổ vằn: Trong lúc phỏng vấn không được ẩu đả phóng viên



Khách quý Thanh Đồng:[ mài móng vuốt ] nói lại lần nữa



Phóng viên hổ vằn: Trong lúc phỏng vấn có thể tùy ý ẩu đả phóng viên QAQ