Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 34 : Đánh Vỡ

Ngày đăng: 13:28 18/04/20


Mạc Thiên Liêu ngượng ngùng nằm xuống lại, nghiêng đầu nhìn mèo nhỏ, mèo nhỏ cũng nghiêng đầu nhìn hắn.



Một một luồng sáng trắng lóe lên, mỹ nhân áo trắng đã xuất hiện, một tay chống đầu, nằm nghiêng ở trên giường:“ Mấy ngày nay ngươi bận bịu, là vì luyện cái này?”



Thanh âm buốt giá truyền đến bên tai, hơi thở nhàn nhạt trực tiếp thổi đến trên lỗ tai Mạc Thiên Liêu, tuấn nhan hoàn mỹ không tì vết đột nhiên dựa gần như vậy, Mạc Thiên Liêu nhất thời ngây ngẩn cả người.



“Sư tôn……” Trước gương mặt xinh đẹp nhường ấy, những vật xung quanh đều mất đi nhan sắc, cách càng gần, sức công phá lên người khác càng lớn, Mạc Thiên Liêu nhìn sư tôn gần trong gang tấc, cảm cổ họng có chút khô.



Ngón tay thon dài thò lại, lấy tiểu kiếm hồng ngọc giữa cái ổ gà xuống, Thanh Đồng kẹp nó giữa những ngón tay, xoay xoay:“Cái này dùng để làm gì?”



“Đi ra ngoài, dù sao cũng phải có vũ khí thuận tay,” Mạc Thiên Liêu nuốt nuốt nước miếng,“Không có trọng dụng gì.”



Nghe nói chỉ là kiếm chém người, không phải đồ chơi lạ gì, Thanh Đồng liền mất hứng thú, tùy tay ném qua một bên.



“Sư đệ!” Một giọng nói nhiệt tình từ xa lại gần, lời còn chưa dứt, nhân liền “Oành” một tiếng xông vào nhà,“Ta……”



Một câu chưa kịp nói ra, liền kẹt ở trong cổ họng, Mạnh Hổ trừng lớn mắt hổ, hắn hắn… hắn, nhìn thấy gì! Sư tôn nhà mình, không ngờ lại nằm trên giường sư đệ, một tay chống đầu, xinh đẹp trích tiên. Mà sư đệ tuấn mỹ của hắn, quần áo rộng mở, búi tóc hỗn độn, trên mặt hiện lên vài phần mỏi mệt.



Mạc Thiên Liêu nheo mắt, tối hôm qua trước khi hắn ngủ, rõ ràng đã mở cấm chế trong tiểu viện. Sư tôn có thể tùy ý xuất nhập thì có thể lý giải, chung quy người ta mới là chủ nhân nơi này, còn đại sư huynh thì sao?



Cấm chế trong viện này, là vì phòng ngừa người trong đồng môn đến quấy rầy người trong phòng tu luyện, nếu không thể phòng đại sư huynh, vậy thì chỉ có một giải thích, cấm chế này chỉ phòng người, chứ không phòng yêu thú, có cùng hiệu quả như trận pháp hộ sơn sau núi kia.



“Sư, sư tôn cũng ở đây sao.” Mạnh Hổ gãi gãi đầu, cười gượng hai tiếng, thầm nghĩ xong xong, mình phá vỡ bí mật khó lường, đoán chừng thật sự sẽ bị làm thành thảm da hổ!



Thanh Đồng lười để ý tới đồ đệ ngốc này, hóa thành mèo trắng nhỏ, nhảy đến trên ngực Mạc Thiên Liêu ngồi liếm liếm móng vuốt.



Mạc Thiên Liêu giật giật khóe miệng, mèo đại gia đang ngồi xổm trên ngực, sao hắn ngồi dậy được, dù thế nào cũng không thể nằm nói chuyện với sư huynh chứ? Một tay đỡ lấy cục lông trên ngực, Mạc Thiên Liêu ngồi dậy, đặt mèo nhỏ xuống đùi:“Sư huynh có chuyện gì?”




Mạc Thiên Liêu giữ chặt Mạnh Hổ lại, cửa hàng lớn có đủ mọi thứ như thế này, thứ gì cũng có nhưng giá lại cũng rất cao. Cái gọi là nghề kỹ nghệ chỉ chuyên một thứ, cửa hàng chuyên mua khoáng thạch, thường thường có thể tìm được loại đá tốn nhất, cửa hàng chuyên mua tinh thạch, mới có tinh thạch thượng đẳng nhất.



Cho nên, Mạc Thiên Liêu mang theo đại sư huynh quáng mắt, đi coi từng gian một, sau đó trong ánh mắt đau khổ của Mạnh Hổ, mua đá Thông Minh tốt nhất, Hiên Viên thiết, hai vạn linh thạch thượng phẩm cứ như vậy mà biến mất.



“Chủ quán, nơi này có đá Lạc Tinh không?” Mạc Thiên Liêu dừng trước một gian hàng chuyên bán những loại đá quý hiếm, hỏi chủ tiệm.



Chủ tiệm nhìn nhìn Mạc Thiên Liêu, chỉ là tu sĩ trúc cơ:“Người trẻ tuổi muốn luyện khí sao? Nếu là muốn luyện pháp khí có thể biến hóa, mua Như Ý tinh là được rồi.”



Mạc Thiên Liêu cười cười:“Gia sư muốn dùng.”



Nghe là sư phụ muốn dùng, lúc này chủ tiệm mới thu hồi thái độ khinh thị, có thể sử dụng “đá Lạc Tinh” để luyện chế, tất nhiên là muốn luyện linh khí, không phải là đại sư luyện khí dạng xoàng:“Đá Lạc Tinh quá mức quý giá, quán nhỏ này của ta không có bán, nhưng mà, nghe đâu mấy ngày này phòng đấu giá có một loại nguyên liệu trân quý muốn bán, anh bạn nhỏ có thể đi chỗ đó thử thời vận xem sao.”



_________________



Tác giả có lời muốn nói: Vở kịch nhỏ:



Ngực đại thấp: Rất phá sản, tiêu nhiều tiền như vậy để mua chút đá.



Thợ Mộc: Thực ra cũng không bao nhiêu tiền.



Ngực đại thấp: Thật?



Thợ Mộc: Ừ, cũng bằng tiền mua một núi chân dê nướng cao y như núi này vậy.



Ngực đại thấp:QAQ