Thần Mộc Cào Hoài Không Hết
Chương 58 : Khiêu Khích
Ngày đăng: 13:28 18/04/20
Đại hội sắp tới, Trong Ốc Vân Tông tu vi trên trúc cơ đều có thể tham gia, nhưng danh số hữu hạn, cần phải thận trọng chọn lựa. Hai vị trưởng lão có thể mang một đồ đệ tu vi trên kim đan, còn lại mọi người cần phải tiến hành thi đấu nhỏ trong phái, người thắng có thể đi theo.
Mạnh Hổ làm linh sủng của sư tôn, đương nhiên sẽ cùng đi, danh số trong Ốc Thanh Động, vì thế mà rơi xuống trên đầu Mạc Thiên Liêu.
“Xem, đó chính là vị kia ở Ốc Thanh Động.” Lúc Mạc Thiên Liêu đi chủ tông Chấp Sự Đường lĩnh vật tư cho Ốc Thanh Động, nghe phía sau có người khe khẽ nói nhỏ.
“Đó chính là thiên tài Thanh Đồng chân nhân thu năm trước?” Có người hâm mộ không thôi,“Nghe nói mới hai năm đã kết đan.”
“Hừ, hắn nhập môn chính là luyện khí đại viên mãn, về phần kết đan……” Một người hạ giọng nói,“Ta nghe nói, đều là người Ốc Thanh Động thổi phòng, vì để hắn có thể tham gia đại hội ba phái lần này.”
“A?” Người bên cạnh rất là sửng sốt,“Cái này có thể làm bộ sao?”
Thiếu niên Trình Khê bị sai đến đây làm kẻ chạy chân nghe được lời ấy, cực kỳ đồng ý, gã là thiên linh căn, đến nay còn chưa tới trúc cơ, Mạc Thiên Liêu kia chỉ là một song linh căn, vậy mà kết đan? Quả thật nực cười!
Mạc Thiên Liêu từ Chấp Sự Đường đi ra, liền gặp Trình Khê ngáng đường hắn.
“Trình sư đệ, có chuyện gì sao?” Mạc Thiên Liêu cười đến đầy mặt ôn hòa.
“Ngươi, ngươi gọi ta là gì?” Trình Khê không bằng lòng,“Ta nhập môn ccòn trước cả ngươi.”
Mạc Thiên Liêu nhướn mày, hai người bọn họ cùng một ngày nhập môn, có sớm cũng chỉ sớm hơn hắn khoảng một nén nhang mà thôi, mà sư phụ hai người bọn họ không giống, nay tu vi hắn cao hai đại cảnh giới, gọi gã một câu sư đệ cũng là theo lý mà thôi.
Trước Chấp Sự Đường có một mảnh đất trống, mọi người tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ, có người đến lĩnh nhiệm vụ, có khi đổi này đổi nọ, giờ phút này đều chậm bước lại, như có như không nhìn về phía bên này.
“A, ngược lại đã quên, Trình sư đệ nay là đệ tử bình thường, không cần gọi ngươi sư đệ cũng có thể.” Mạc Thiên Liêu dường như mới nghĩ ra, cười nói. Loại thiếu niên lỗ mãng này, lần đầu khiêu khích, Mạc Thiên Liêu có thể cho rằng gã còn trẻ không biết, coi như chuyện cười, nhưng cứ lặp đi lặp lại như thế, thì không cần phải nhường gã.
“Ngươi……” Trình Khê tức giận đến sắc mặt xanh mét, thân phận gã nay còn chưa định, nói là cần phải sau trúc cơ mới có thể xác định, người này cứ như vậy mà nói ra, thật sự đả thương người.
Mạc Thiên Liêu không cần tham gia thi đấu nội môn, liền cùng sư tôn ở trong động ăn không ngồi rồi, mãi cho đến ngày xuất phát. Cuối cùng, Huyền Cơ cũng không thể khuyên phục được đám đồ đệ, chỉ đành tự mình mang theo bọn họ đi.
Thuyền bay cực bự của tông môn, chở hơn ba mươi đệ tử tinh anh, cùng hai động chủ, từ biệt tông chủ, hướng Lưu Vân Tông chạy tới.
Thuyền bay này rất lớn, phân ba tầng, tầng thứ nhất là nơi mọi người tụ tập, tầng thứ hai là phòng chúng đệ tử nghỉ ngơi, tầng thứ ba là phòng ngủ hai vị động chủ, cùng với một đài ngắm cảnh, đệ tử bình thường không được lên tầng ba.
Trên đài ngắm cảnh, trải một đệm mềm thật dày, một con hổ béo vằn vện nằm trên, ngủ khò khò. Mỹ nhân áo trắng tựa vào người hổ, híp mắt phơi nắng.
Huyền Cơ chân nhân ngồi ở một bên đệm mềm, hết sức chuyên chú thắt dây thừng, con thỏ khôi phục màu trắng ngồi xổm sau lưng sư thúc, ôm đống dây thừng đã thắt cũng hết sức chuyên chú gặm.
Mạc Thiên Liêu mang theo chồn tía ăn vụng trong phòng bếp ra, tay bưng một dĩa cá chiên nhỏ, ngồi xuống trên đệm mềm, nhìn trái nhìn phải, Nguyên Hải ở Ốc Huyền Động không tới, Hoa Tình cùng Ngọc Ly không biết trốn đến nơi nào.
“Nhị sư bá, các trưởng lão tông môn đều sẽ mang theo linh sủng, nếu có người hỏi, linh sủng của ngài thì sao?” Mạc Thiên Liêu đút một con cá nhỏ cho sư tôn, hiếu kỳ hỏi, phải thống nhất lời khai từ trước mới tốt.
“Đây.” Huyền Cơ từ trong lòng móc ra một cái xác rùa, chỉ chỉ.
Tác giả có chuyện muốn Vở kịch nhỏ:
Trưởng lão giáp: Huyền Cơ, linh sủng của ngươi là gì?
Huyền Cơ:[ đào xác ] này, Huyền Linh Quy
Trưởng lão ất: Sao không thấy chui ra?
Huyền Cơ: Nó… mắc cỡ.