Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 78 : Chữa Thương

Ngày đăng: 13:29 18/04/20


*Xin các bạn lưu ý là những chương từ đây cho đến sau Tết ta là những chương chưa beta do mình bận ôn thi. Có lỗi edit hay chính tả gì xin các bạn com ở dưới để thi xong mình sửa. Cảm ơn các bạn nhiều nhé!



“Mạc Thiên Liêu?” Thanh Đồng nâng tay đẩy đẩy hắn, không có phản ứng gì, nhanh chóng đứng dậy, đẩy người nằm thẳng ra. Một tay khoát lên trên cổ tay hắn, cẩn thận kiểm tra thực hư, ngoại trừ vết thương cũ còn chưa lành lúc trước, cũng không vết thương mới, đây là có chuyện gì?



“Sư tôn, xảy ra chuyện…… gì……” Nghe được sư tôn kinh hô, Sương Nhẫn cố gắng từ mặt đất đứng lên, dặn dò muội muội hiện tại dưới lầu chờ, còn bản thân thì biến thành hình người nhanh chóng chạy lên lầu, liền nhìn thấy sư tôn quần áo để mở, nửa ôm nhị sư huynh vào trong ngực.



Dường như đã phát hiện ra chuyện ghê gớm gì! Lông trên đuôi Sương Nhẫn đều dựng thẳng lên, may mà giờ đang là hình người, không có đuôi. Yên lặng xoay người, chuẩn xuống bị lầu.



“Đứng lại,” Thanh Đồng gọi đồ đệ nhỏ lại,“Các ngươi mới vừa gặp chuyện gì?”



Sương Nhẫn quay người lại, nhanh chóng ngẩng đầu liếc nhìn n sư tôn, chỉ thấy người như trích tiên kia đã ăn mặc chỉnh tề, ngoại trừ áo ngoài lụa nhám còn chưa mặc, những phục sức khác đều đầy đủ, tóc cũng biến thành màu đen, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng tràn ngập uy nghiêm. Nháy mắt mấy cái, chẳng lẽ hồi nãy mình hoa mắt?



Nghe đồ đệ nhỏ thành thành thật thật kể lại mọi chuyện xảy ra hồi nãy, Thanh Đồng hơi hơi nhíu mày, y chú ý tới hiện tượng hai mắt Mạc Thiên Liêu đỏ rực trong lúc đánh nhau trong lời kể của Sương Nhẫn.



“A……” Mạc Thiên Liêu đột nhiên rên một tiếng, ngay sau đó, linh khí quanh mình bắt đầu điên cuồng hội tụ lại trên người hắn, Thanh Đồng bởi vì còn đang bắt mạch cho hắn, nên linh lực trên người y cũng bắt đầu dũng mãnh lao tới Mạc Thiên Liêu.



Tác động chân nguyên, Thanh Đồng lập tức cảm giác được đau đớn, nhanh chóng thu tay lại.



“Sư tôn!” Nhìn ra được thân thể Thanh Đồng không khỏe, Sương Nhẫn xông lên một bước dài đỡ lấy y,“Nhị sư huynh đây là…… tiến cấp?”



Mấy ngày trước vẫn là trung kỳ kim đan, giờ gặp lại đã là hậu kỳ kim đan, cái này có thể giải thích là do tích lũy lúc trước, vậy bây giờ lại muốn tiến cấp, thì nên giải thích như thế nào?



Thanh Đồng khẽ lắc đầu, móc ra mười tám viên linh thạch thượng phẩm, nâng tay vung, đều đều phân tán xung quanh giường:“Ngươi đi xuống, dù cho phát sinh chuyện gì, không được ta gọi, không cho lên lầu.”



Sương Nhẫn thấy vẻ mặt sư tôn nghiêm trọng, lập tức gật gật đầu, nhanh chóng chạy xuống lầu.



Thanh Đồng phất tay, bố trí một cấm chế cách âm, bởi vì vận dụng chân nguyên, đan điền lại truyền đến đau đớn dai dẳng. Tâm vừa nghĩ, toàn bộ thuỷ tinh cung liền biến thành màu trắng sữa, tất cả vách tường, sàn nhà không còn trong suốt nữa.



Mạc Thiên Liêu giống như một lốc xoáy linh khí thật lớn, quét tất cả linh khí quanh mình lại đây, mười tám viên linh thạch thượng phẩm rất nhanh liền mất đi màu sắc, vỡ thành một đống cặn bã xám trắng.



Thanh Đồng lập tức lại bổ sung thêm một nắm to nữa. Nếu y đoán không sai, bởi vì đêm qua song tu, Mạc Thiên Liêu đột nhiên tiến cấp hậu kỳ kim đan, nhưng bởi vì bản thân hắn cũng không ý thức được, cộng thêm tâm thần khẩn trương, đan điền bị áp chế không hấp thu linh khí sung túc. Nay tâm thần buông lỏng, liền muốn bù trở về.
“A……” Thanh Đồng nâng tay muốn đập hắn.



“Đừng lộn xộn chân nguyên sẽ đau” Mạc Thiên Liêu vừa cởi vạt áo ra vừa dịu dàng nhắc nhở,“Yên tâm, làm thêm vài lần thì lần thương thế của em sẽ tốt hơn.”



Mặt trời về tây, ngoài cửa sổ tuyết rì rào rơi.



Sương Hoa ngồi xổm trước hươu lông dài nuốt nuốt nước miếng, quay đầu nhìn về phía huynh trưởng vẫn luôn nhìn trên lầu:“Ca ca, khi nào chúng ta mới có thể ăn đây?”



Sương Nhẫn vẫy vẫy cái đuôi:“Ta cũng không biết, sư tôn giúp nhị sư huynh chữa thương, sợ là phải rất lâu.”



Hồ ly nhỏ Sương Hoa bò đến trên người hươu lông dài, cuộn thành một cục:“Vậy chúng ta ngủ trước đi, ngủ nơi này, chờ nhị sư huynh của huynh đến nướng thịt hươu thì chúng ta liền biết.”



Sương Nhẫn ngẫm lại cũng phải, liền nhảy lên theo muội muội chen thành một đoàn.



Đêm còn rất dài, không biết lúc nào mới có thể được thịt hươu nướng đây.



Tác giả có lời muốn nói: Vở kịch nhỏ:



[ Phần song tu là vạn năng ]



Thợ Mộc: Sư tôn, ta phạm phải tâm ma, cần song tu



Thợ Mộc: Sư tôn, ngươi bị thương, mau tới song tu



Thợ Mộc: Sư tôn, ta gần đây nóng người……



Sư tôn: Meo~ Nóng người cũng muốn song tu sao?



Thợ Mộc: Đương nhiên, song tu mới có thể hạ hỏa nha, he he he.