Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1035 : Lại thêm một đỉnh linh
Ngày đăng: 13:12 30/04/20
Diệp Lăng Nguyệt có được linh thạch trung cấp, giải quyết được nhu cầu cấp bách.
Nàng còn dặn dò Tiểu Đế Tân, về sau có linh thạch, không cần đưa cho nàng nữa.
Tiểu Đế Tân còn vì chuyện đó mà khổ sở, cho đến Diệp Lăng Nguyệt nói cho hắn mình đã có nguồn linh thạch, thì hắn mới an tâm.
Có đủ linh thạch, tâm trạng Diệp Lăng Nguyệt thật tốt.
Cho dù là ở Độc Cô Thiên quét nhà leo núi cũng không quên hát hò.
Tử Đường Túc cùng Tam Giới Ưng nghe được cũng không khỏi ghé mắt.
Dưới sự giúp đỡ của Thiên Địa Trạc, Diệp Lăng Nguyệt đã hoàn thành hai nhiệm vụ “gian khổ” dễ như trở bàn tay, chỉ cần bỏ ra một hai canh giờ, thời gian xem lửa mỗi ngày của nàng, cũng tăng nhanh.
“Qua đây.”
Tử Đường Túc nhìn Diệp Lăng Nguyệt, khóe miệng không khỏi giương lên.
“Sư phụ Tử, không phải người lại nghĩ ra biện pháp trừng phạt gì mới để hại con chứ?”
Diệp Lăng Nguyệt nhìn Tử Đường Túc, vẻ mặt sợ hãi.
“Ta phải rời khỏi đây một thời gian, khi ta không ở đây, ngươi sẽ phụ trách đỉnh.”
Tử Đường Túc dứt lời, Diệp Lăng Nguyệt đếm đếm, lộ ra vẻ chấn kinh.
“Sư phụ Tử, người lại tiến bộ rồi, lần này tổng cộng nói được mười sáu chữ.”
Thấy vẻ mặt Diệp Lăng Nguyệt như phát hiện ra một đại lục mới, Tử Đường Túc có chút bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm.
Tam Giới Ưng ở một bên thấy vậy, tròng mắt thiếu chút nữa là rớt ra.
Với việc lớn, chủ nhân ngoài biết cười ra, còn biết ưu sầu, nó đi theo chủ nhân mấy trăm năm, biểu cảm từng thấy, cũng không nhiều bằng mấy tháng này.
“Sư phụ Tử, ta chỉ đùa thôi, người cứ việc yên tâm mà đi, ta hiện tại có Thiên Cương Trúc, đã có thể tự mình xem lửa châm lửa. Có điều người muốn đi đâu, đi bao lâu?”
Diệp Lăng Nguyệt tự hỏi, sư phụ nhà mình ít nói, mặt đơ, lại là người suốt ngày ở nhà, vậy mà lại có bằng hữu.
Nàng lại không biết, khi nàng hỏi Tử Đường Túc khi nào trở về, trong lòng Tử Đường Túc, xẹt qua một cảm giác khác thường.
Nhiệm vụ xem lửa, so với nàng tưởng tượng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Nàng mỗi ngày chỉ mất buổi sáng để nhóm lửa, còn lại những lúc rãnh rỗi, có thể đi đâu đó, ngày hôm sau lại đến nhóm lửa là được.
Hôm đó, Diệp Lăng Nguyệt cũng như thường ngày, trước hết là quét lá rụng, sau đó trèo vách núi, sau khi đã hoàn thành, nàng liền lấy ra một ít Thiên Cương Trúc, nhóm lửa, vứt vào Thức Thần Luyện Dược Đỉnh.
Sau khi xong hết mọi việc, Diệp Lăng Nguyệt đang chuẩn bị trở về Dã Luyện Đường.
Lúc này, nàng nghe được thanh âm gì đó.
Thanh âm đó rất là kỳ lạ, nghe như là có người đang kêu đau.
Nhưng mà trong Độc Cô Thiên, sao lại có thể có người?
Diệp Lăng Nguyệt không tin, kết luận mình nhất định là nghe lầm.
Nàng xoay người rời đi, lúc này, một thanh âm càng rõ hơn truyền đến.
“Ngao ngao, nóng chết ta rồi.”
Lần này Diệp Lăng Nguyệt nghe được rất rõ, thật ra là thanh âm đó lớn đến nỗi nàng không muốn nghe cũng khó.
Nàng quay đầu lại, nhìn chằm chằm nơi phát ra thanh âm.
Thanh âm kia hóa ra là từ Thức Thần Luyện Yêu Đỉnh truyền tới, chuyện càng quái dị hơn ngay sau đó lại phát sinh.
Thức Thần Luyện Dược Đỉnh trước đó Diệp Lăng Nguyệt có làm gì cũng bất động lại run lên, hơn nữa thỉnh thoảng còn làm ra động tác động tác giơ chân như con người, không ngừng nhảy lên nhảy xuống ở đó.
Từ trong đỉnh, truyền ra một thanh âm sắt bén, hùng hùng hổ hổ không dứt, nghe giống như là một nữ tử.
“Nha đầu ngốc, dùng nhiều Thiên Cương trúc như vậy, ngươi là muốn làm phỏng chết ta hay sao!”
“Ngươi... Ngươi là sát hồn hay là...”
Diệp Lăng Nguyệt trợn mắt há hốc mồm, có chút khó có thể tin được cảnh tượng trước mắt.
“Sát cái đầu của ngươi, ta là Đỉnh Linh! Ngươi và cái Đỉnh Linh vỡ trên người của ngươi kia, không phải là luôn muốn tìm ta sao, còn không qua đây, giảm nhỏ lửa lại.”