Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1037 : Mảnh vỡ ký ức

Ngày đăng: 13:12 30/04/20


Diệp Lăng Nguyệt không khỏi trở nên khẩn trương.



Thức Thần Đỉnh là Luyện Yêu Đỉnh, người tu luyện bình thường, cũng đều có địch ý với yêu Đô.



“Hừ hừ, đó là đương nhiên, ta là một trong số ít Luyện Yêu Đỉnh trong thiên địa, hiểu biết của ta đối với yêu, cũng rất nhiều. Nguyên thần của người bình thường, ngay cả khi đó là thần, nếu chia năm xẻ bảy, vậy thì nhất định sẽ hồn bay phách tán, duy chỉ có yêu là không giống vậy. Nghe nói trong Yêu tộc có một chút đại năng, có thể chia nguyên thần ra hàng ngàn, thậm chí là nguyên thần bất diệt. Nhưng đó nhất định là cường giả siêu cấp. Yêu tinh hại người, ngươi làm bạn với đại năng của yêu tộc! Ngươi không hộ thẹn với cha mẹ bằng hữu sao!”



Thức Thần Luyện Yêu Đỉnh oa oa kêu lên.



“Làm bạn với ai, thì có liên quan gì đến cha mẹ ta.” Diệp Lăng Nguyệt liếc mắt.



“Ai nha nha, đó là bí mật.” Thức Thần Đỉnh lắp bắp, lại nghĩ, cũng đúng ha, cha đẻ của yêu tinh hại người, cũng từng là đại ma đầu, khó trách nàng là người vừa chính vừa tà, không ngại làm bạn với yêu ma.



Nhưng chuyện này này, một tiểu tiểu Đỉnh Linh như nó cũng không tiện hỏi đến.



“Ta biết phương pháp tu luyện nguyên thần, nhưng phương pháp tu luyện nguyên thần của Yêu tộc rất đặc biệt, huống hồ ngươi bằng hữu kia là nguyên thần vỡ vụn, tình huống này, chỉ có thể là tìm lại được phần nguyên thần đã mất đi kia, thì mới có thể khôi phục nguyên thần.”



Thức Thần Đỉnh cũng không nói nhiều lời, sợ Diệp Lăng Nguyệt sẽ phát hiện ra gì đó, vội vàng chuyển chủ đề.



Diệp Lăng Nguyệt quả nhiên không thắc mắc thêm, nàng vừa nghe nói đến nguyên thần của Tiểu Đế Tân, vẫn chỉ có thể là tìm lại nguyên thần đã mất, thì không khỏi có chút thất vọng.



Điều này có nghĩa là, nàng vẫn phải tìm cách cùng Tiểu Đế Tân tiến vào Yêu Giới, như vậy mới có cơ hội, tìm lại phần nguyên thần bị thiếu của Tiểu Đế Tân.



“Hầy hầy, thấy ngươi đáng thương như vậy, ta sẽ nói cho ngươi biết một bí mật khác. Khôi phục hoàn toàn nguyên thần của Yêu tộc có lẽ không thể, nhưng có cách, làm cho nguyên thần của hắn dần mạnh hơn, đó chính là phương pháp yêu luyện.” Thấy Diệp Lăng Nguyệt vẻ mặt uể oải, Thức Thần Đỉnh lại có chút cảm giác áy náy.



“Phương pháp yêu luyện?”
Trừ phi vạn bất đắc dĩ, bằng không Diệp Lăng Nguyệt thật sự không muốn xung đột với Long Bao Bao.



“Vậy còn phải nói, đương nhiên là chiến trường cổ rồi. Để có được càng nhiều Linh Phách Đan, Cô Nguyệt Hải mỗi hai năm sẽ đưa một số đệ tử đến chiến trường cổ Cửu Châu. Ở chiến trường cổ, yêu ma tàn sát bừa bãi, cường giả như mây, ở đó, có thể săn được yêu ma lớn mạnh cấp bậc đại yêu, thậm chí là thiên yêu. Ôi ôi, những chuyện này, vốn dĩ cũng là bí mật, nhưng dù sao ngươi cũng sắp tham gia thi đấu môn phái rồi, thấy tu vi của ngươi, hẳn là miễn cưỡng có thể vào được thập cường, sớm muộn gì cũng sẽ biết.”



Thức Thần Đỉnh lầm bầm.



Đi theo Tử Đường Túc lâu như vậy, Thức Thần Đỉnh vẫn là nghe trộm được không ít tin tức.



Có mấy lần, Chưởng giáo Vô Nhai tới đưa yêu hồn yêu phách cho Tử Đường Túc, cũng sẽ “lẩm bẩm” một số chuyện.



Tử Đường Túc một chữ cũng không nghe, nhưng Thức Thần Đỉnh bát quái vô song thì một chữ cũng không để sót, không dễ gì có người đến nghe nó nói chuyện, Thức Thần Đỉnh thao thao bất tuyệt, nói hết ra mọi chuyện.



Chiến trường cổ Cửu Châu? Nghĩ lại trước đây huynh muội Hoa trưởng lão từng nói đến, nơi mà Triệu Thiên Lang mất tích.



Từ trong miệng Thức Thần Đỉnh, Diệp Lăng Nguyệt biết được rất nhiều chuyện mà trước đây nàng chưa từng nghe qua.



Nàng không ngờ, Thanh Châu đại lục nhìn như rất thanh bình, lại tồn tại một thiên địa rộng lớn như vậy.



Chẳng biết tại sao, khi nghe được những chuyện này, trong nội tâm Diệp Lăng Nguyệt, lại có một cảm giác vui vẻ mà trước đó chưa từng có.



Chiến trường, cái danh từ này, đối với nàng dường như có một ma lực thần kỳ, giống như, rất lâu trước kia, nàng cũng từng tư thế hiên ngang, rong ruổi trên chiến trường rộng lớn.



Mà khi đó... bên cạnh nàng... Trong đầu, chợt có gì đó vụt qua, Diệp Lăng Nguyệt muốn bắt lấy, nhưng lại không sao bắt được.