Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1054 : Bệnh lạ của ngũ sư tỷ
Ngày đăng: 13:12 30/04/20
La Y lại đến Chiến Trường Cổ?
Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới biết, trong Cô Nguyệt Hải có quy định mỗi một đệ tử đến Chiến Trường Cổ đều có thể mang theo một tùy tùng.
“Vận khí của La Y thật tốt, ta nằm mơ cũng muốn đến Chiến Trường Cổ xem thử.” Hoàng Tuấn mặt đầy hâm mộ, y đã nghe nói các sư huynh sư tỷ trở về từ Chiến Trường Cổ đó tu vi đều lớn mạnh vượt bậc, địa vị ở Cô Nguyệt Hải càng tăng lên, ngay cả bốn đại trưởng lão gặp cũng phải nhún nhường mấy phần.
Nếu y cũng có thể đến Chiến Trường Cổ thì đến lúc đó xem Tuyết trưởng lão còn ngang ngược thế nào.
“Việc gì cũng không thể chỉ nhìn bề ngoài, Chiến Trường Cổ không phải tốt đẹp như ngươi tưởng tượng đâu.”
Diệp Lăng Nguyệt không cho là đúng.
Theo nàng thấy, tùy tùng như La Y và ý nghĩa của việc hồi trước lúc Diệp Lăng Nguyệt tham gia Thiên Hạ Đệ Nhất Rèn dẫn theo Tiểu Đế Tân hiển nhiên là không giống nhau.
Sau khi biết La Y không thể đến tham gia thi đấu môn phái, Diệp Lăng Nguyệt mất đi hứng thú với Đấu Đồng Cấp của đệ tử ngoại môn.
Tranh đấu trên lôi đài nàng cũng không quan tâm, trong mắt nàng càng để ý đến thi đấu tiếp theo của Tiểu Đế Tân hơn.
Nội môn suy cho cùng không giống ngoại môn, có thể vào nội môn đều là con của trời.
Tuy nói số tuyển thủ tham gia thi đấu so với ngoại môn và tạp dịch cũng ít hơn rất nhiều, nhưng Tiểu Đế Tân có thể chiến thắng trong một trận không thì Diệp Lăng Nguyệt cũng không chắc.
“Cô gái giặt đồ, muội yên tâm, ta nhất định sẽ xuống đài mà không mất một cọng tóc nào.”
Tiểu Đế Tân đã nhìn thấy được vẻ lo âu trong mắt cô gái giặt đồ, trong lòng chàng trai lẩm bẩm, lát nữa nhất định phải cho nàng ấy thấy rõ bản lĩnh của hắn, hắn giờ đây không phải là chàng trai nhỏ bé nữa.
“Tốt lắm tốt lắm, lục đệ muội, có ta ở đây thì không ai có thể ức hiếp Tiểu Đế Tân.”
Tần Tiểu Xuyên xáp mặt đến.
Diệp Lăng Nguyệt vừa nhìn thấy Tần Tiểu Xuyên thì không kìm được mà nghĩ đến “lý do ngoại tình” mà Tiểu Đế Tân nói trước đó, ánh mắt nhìn Tần Tiểu Xuyên trở nên không có thiện cảm, hứ một tiếng không thèm để ý hắn.
Nàng không ngờ Diệp Lăng Nguyệt đã nhìn ra tình hình thương thế của mình.
Vũ Duyệt nghĩ ngợi rồi đem chuyện lúc bản thân còn rất nhỏ từng bị đột kích bởi yêu vật kể cho Diệp Lăng Nguyệt.
Cụ thể là yêu vật gì thì Vũ Duyệt cũng không rõ, lúc đó nàng còn là một đứa trẻ mặc tả, theo cha mẹ ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ môn phái.
Nàng chỉ nghe nói tu vi của yêu vật đó chắc là rất cao, cha mẹ ruột của nàng chính là bị yêu vật đó giết hại.
Nếu không phải sau đó Vũ Duyệt bái nhập vào môn hạ của chưởng giáo Vô Nhai, mấy năm nay vẫn luôn tu luyện võ học Tiên Thiên của Cô Nguyệt Hải áp chế tà khí trong đan điền, chưởng giáo Vô Nhai lại luôn dùng linh lực quán đỉnh giúp nàng ngăn chặn tà khí thì chỉ sợ nàng sớm đã chết yểu rồi.
Còn nữa, tu vi của nàng cũng vì nguyên do đan điền này mà luôn dừng lại không tăng lên được, hiện giờ vẫn chỉ là Luân Hồi tam đạo.
Việc này trong đệ tử nội môn đã xem như là nền tảng rất kém.
Diệp Lăng Nguyệt nghe xong, trong lòng cũng đồng tình với người sư phụ chưởng giáo Vô Nhai này.
Bị Tiểu Đế Tân hút hơn năm mươi năm tu vi, ông ấy mấy năm nay còn phải luôn vận chuyển linh lực cho Vũ Duyệt, chưởng giáo Vô Nhai đúng thật là “người sư phụ tốt nhất đại lục.”
“Vì vậy thi đấu môn phái lần này, ta cũng không ôm nhiều hi vọng.”
Vũ Duyệt cười cười.
Tuy nàng ấy tu vi không cao nhưng cũng không để bụng việc đó, mấy vị sư huynh sư tỷ khác của Vô Nhai Phong cũng đều biết tình hình của Vũ Duyệt, vì vậy đối với thi đấu lần này Vô Nhai Phong chủ yếu là đặt hi vọng vào Tiểu Đế Tân và Tần Tiểu Xuyên.
Tuy ngoài miệng Vũ Duyệt không nói gì, nhưng tận đáy lòng nàng vẫn có hơi buồn.
Diệp Lăng Nguyệt nghe xong, lại nhìn vẻ ảm đạm lóe qua giữa ấn đường của Vũ Duyệt, bỗng nói.
“Ngũ sư tỷ, ta có cách giúp tỷ.”