Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1057 : Lại là một thiên tài

Ngày đăng: 13:12 30/04/20


Tiểu Đế Tân lại đi đến bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt, ngẩng đầu lên, hỏi với vẻ mặt đầy mong đợi.



“Cô gái giặt đồ, biểu hiện của ta hôm nay thế nào?”



Chàng trai nhỏ này nhìn Diệp Lăng Nguyệt có hơi căng thẳng.



Y hoàn toàn không để ý ánh mắt của người bên cạnh, trong mắt của Tiểu Đế Tân tất cả những câu khen ngợi quá lời đều không bằng một câu tán thưởng của Diệp Lăng Nguyệt.



Trong mắt anh ta, trước giờ đều chỉ có một mình nàng.



Diệp Lăng Nguyệt cười nói.



“Tiểu Đế Tân nhà chúng ta dĩ nhiên dù ở đâu cũng đều là xuất sắc nhất.”



“Hai năm vừa qua vẫn luôn là nàngbảo vệ ta, sau này đến lượt ta bảo vệ nàng được không?”



Tiểu Đế Tân mặt đầy mong đợi, y giơ tay ra.



Nhìn khuôn mặt ngày càng dài ra đó của Tiểu Đế Tân, trong lòng Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy ấm áp, vội gật đầu, nàng đưa tay đặt vào tay của Tiểu Đế Tân rồi khẽ nói.



“Được.”



Vành mắt ươn ướt mấy phần, trên lôi đài hôm nay nàng dường như đã nhìn thấy Vu Trọng ngày xưa, vị quỷ đế chỉ dùng khí thế đã đủ để khiến ngàn vạn kẻ địch khiếp sợ.



Tiểu Đế Tân của nàng thật sự trưởng thành rồi.



Đấu Đồng Cấp của ngày đầu tiên đã mở màn như vậy.



Sự tích Tiểu Đế Tân làm sụp đổ lôi đài, càn quét Tuyết Phong khiến khắp trên dưới Cô Nguyệt Hải chấn động.



Đặc biệt là các đệ tử khác trước đây vẫn luôn coi thường Vô Nhai Phong đều lập tức bàn luận riêng, Tiểu Đế Tân cuối cùng có thể giành được hạng mấy, Tiểu Đế Tân đã trở thành một con hắc mã khiến các cao thủ của mấy Phong khác đều không dám xem thường.



Đêm đó, trong Vô Nhai Phong.
Nửa tiếng đã trôi qua.



Khi Vũ Duyệt tỉnh lại thì chỉ cảm thấy bề mặt cơ thể mình dính dính, một mùi hôi thối trên cơ thể nàng tỏa ra.



Nàng nhìn kỹ lại thì phát hiện bề mặt thân thể mình hiện ra một lớp ghét gớm ghiếc.



“Ngũ sư tỷ, đừng lo lắng, những thứ này chỉ là cặn bẩn sót lại nhiều năm trong cơ thể tỷ, tỷ đi tắm gội xong thì không sao nữa rồi.” Diệp Lăng Nguyệt nói xong, Vũ Duyệt không nhịn nỗi nữa mà chạy đi tắm gội ngay.



Sau khi Vũ Duyệt tắm xong, nàng bỗng cảm thấy cả người khoan khoái nhẹ nhàng, trên dưới khắp người giống như cả lỗ chân lông cũng đang hô hấp dễ chịu vậy.



Lượng lớn linh lực tựa như dòng suối tuôn trào đi vào thân thể nàng, đan điền khô cạn nhiều năm của nàng trong chớp mắt đã đầy tràn, trong gân mạch của cơ thể cũng giống như đang chảy mạnh, tuôn vào từng luồng nguyên lực. Trước đây Vũ Duyệt chưa từng có cảm giác này.



Không chỉ có như vậy, phía trên căn phòng gỗ mà Vũ Duyệt ở, từng luồng linh khí xuất hiện từ bốn phương tám hướng.



Bầu trời giống như bị lửa thiêu đốt vậy, đỏ cả một vùng.



Tiểu Đế Tân, chưởng giáo Vô Nhai vẫn luôn chờ ở bên ngoài căn phòng thấy tình hình đó thì vội xông vào.



“Đã xảy ra chuyện gì rồi? Tiểu ngũ thế nào rồi?”



“Con... con hình như sắp đột phá rồi.”



Mặt của Vũ Duyệt lập tức đỏ lên.



Nàng không thể ngờ được, việc chữa trị của Diệp Lăng Nguyệt lại còn có hiệu quả như thế.



Trước đây nàng chỉ hi vọng Diệp Lăng Nguyệt có thể khiến tình trạng nguyên khí trong đan điền bị trôi mất sẽ hơi chuyển biến tốt một chút mà thôi, nhưng hiệu quả trị liệu lại vượt xa ngoài dự liệu của tất cả mọi người.



“Đột phá? Lúc này ư?”



Một đám người của Vô Nhai Phong đều trợn tròn mắt nghẹn lời.