Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1059 : Vấn đề danh phận

Ngày đăng: 13:12 30/04/20


Mã Chiêu cũng hơi thay đổi sắc mặt.



Mã Chiêu đều rất rõ tu vi của mấy người Vô Nhai Phong đó.



Tần Tiểu Xuyên là Luân Hồi tầng bốn đỉnh cao, hơn nữa tu luyện không phải là sức mạnh Luân Hồi Hỏa, vì vậy chắc chắn không phải hắn.



Còn Vũ Duyệt đó, hình như nàng ta tu luyện sức mạnh Luân Hồi Hỏa, nhưng nàng ta nổi tiếng là đồ vô dụng, nhiều năm rồi cũng chỉ là Luân Hồi tầng ba, tu vi căn bản không có khả năng đột phá.



Vậy còn lại thì chỉ có Tiểu Đế Tân thôi.



Tiểu tử đó gia nhập môn phái lâu như vậy, hình như cũng chưa nghe nói trải qua Luân Hồi Kiếp, lẽ nào người tối nay đột phá chính là hắn!



Mã Chiêu có hơi khống chế không được nữa.



Ai đột phá cũng được, nhưng nếu người đột phá là Tiểu Đế Tân thì có chút không hay rồi.



Lúc ban ngày, tiểu tử đó chỉ là Luân Hồi tầng bốn đỉnh cao mà đã phát ra uy lực áp bức đáng sợ như vậy, nếu còn để hắn đột phá thì hậu quả không thể tưởng tượng được.



“Đáng chết! Hi vọng tiểu tử đó độ kiếp thất bại.”



Mã Chiêu ghen ghét căm giận, nhưng điều khiến Mã Chiêu thất vọng là tầm khi trời gần sáng, thiên hỏa của Vô Nhai Phong đã tan đi tựa như ánh ban mai, điều đó có nghĩa là Luân Hồi Kiếp đã kết thúc.



Tuyết trưởng lão thức đêm đỏ cả mắt và Mã Chiêu vẻ mặt đầy nghiêm túc.



“Mã Chiêu, Đấu Vượt Cấp hôm nay vi sư sẽ nghĩ cách để con tránh được Tiểu Đế Tân và Phi Nguyệt. Nhưng thi đấu ở phía sau nữa thì con phải dựa vào chính mình rồi.” Tuyết trưởng lão ấn ấn vai của Mã Chiêu một cách đầy kỳ vọng.



Tiểu Đế Tân “lịch kiếp” thành công, Tuyết trưởng lão cũng biết nếu để hắn và Mã Chiêu đối đầu nhau thì Mã Chiêu chưa chắc có thể được lợi.



Nếu đã như vậy, ông ta phải lợi dụng thân phận người phán định của mình để Mã Chiêu tạm thời bảo tồn thực lực, khi đấu mười người mạnh nhất cuối cùng mới phát lực.



“Sư phụ, đệ tử nhất định sẽ dốc hết sức lực.” Mã Chiêu cũng thở phào.




Lại thêm Diệp Lăng Nguyệt cũng đã từng trải qua một khoảng thời gian không thể tu luyện, vì vậy nàng rất hiểu tâm trạng của Vũ Duyệt nên mới trượng nghĩa ra tay.



“Nếu đã như vậy thì ta cũng không miễn cưỡng nữa. Nhưng ân tình này Vũ Duyệt ta sẽ khắc ghi trong lòng. Ta vẫn luôn coi tiểu lục như đệ đệ ruột, nếu muội không chê thì sau này ta cũng sẽ giống như tứ sư huynh gọi muội là lục đệ muội.” Vũ Duyệt cười lên.



Từ sau khi Vũ Duyệt đột phá, khí chất cả người đều khác, trở nên hoạt bát cởi mở hơn, mới qua một đêm đã học theo miệng mồm của Tần Tiểu Xuyên trêu chọc Diệp Lăng Nguyệt rồi.



“Được đó, vậy ngũ sư tỷ, sau này đệ sẽ gọi tỷ là ngũ tỷ tỷ, tỷ chính là tỷ tỷ chung của đệ và cô gái giặt đồ rồi.”



Tiểu Đế Tân vỗ tay khen hay.



“Khoan đã, các ngươi đừng có cho ta ra rìa. Tiểu lục, đệ và lục đệ muội của đệ sau này đều có thể gọi ta là tứ ca. Ai không gọi thì ta sẽ xử người đó!”



Tần Tiểu Xuyên nhìn đến nỗi nóng mắt thì cũng hùa theo.



Diệp Lăng Nguyệt bị mỗi câu một tiếng “lục đệ muội” gọi đến nỗi có hơi ngại ngừng.



“Tiểu Đế Tân, không được gọi bậy bạ.”



Diệp Lăng Nguyệt làm ra vẻ muốn đi xách tai của Tiểu Đế Tân, y vội kêu lên “Cô gái giặt đồ tha mạng, quay về ta sẽ quỳ ván giặt đồ”, ầm ĩ đến mức Diệp Lăng Nguyệt khóc dở mếu dở.



Thấy đám người Tiểu Đế Tân càn quấy, các vị sư huynh sư tỷ còn lại của Vô Nhai Phong đều cười rộ lên.



Chưởng giáo Vô Nhai nhìn thấy vậy thì trầm mặc một lúc, ông ấy nhìn Diệp Lăng Nguyệt một cái nữa rồi bỗng mở miệng nói.



“À hừm, thôi đừng có quậy nữa. Ta nói... cô gái của tiểu lục.”



Chưởng giáo Vô Nhai gọi như thế, Diệp Lăng Nguyệt nhất thời chưa phản ứng kịp, mắt trợn tròn một lúc mới phản ứng lại, người chưởng giáo gọi là nàng.



Cô gái của tiểu lục... Cho xin đi chưởng giáo Vô Nhai, ông có thể có sáng tạo một chút không, đây mà gọi là xưng hô à, người ta cũng có tên có họ mà.