Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1088 : Tu luyện nguyên thần của nàng ấy
Ngày đăng: 13:13 30/04/20
Diệp Lăng Nguyệt thử dùng sức mạnh tinh thần tìm kiếm những điểm sáng tựa như đom đóm đó.
Nhưng nàng phát hiện rằng tinh thần lực của bản thân giống như đá chìm xuống biển vậy, không có tin tức gì.
Xem ra Lang Gia Thiên Động này quả nhiên là danh bất hư truyền, những điểm sáng đom đóm đó không phải tùy tiện có thể nhìn trộm được.
Những điểm sáng đom đóm bay ra từ trong tường cấm chế thì phần lớn đều nhanh chóng chạy trốn đến các nơi khác của Lang Gia Thiên Động, chỉ có một phần nhỏ dừng lại ở bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt.
Trong đó lại có mười mấy điểm sáng biểu hiện đặc biệt thân cận với Diệp Lăng Nguyệt, giống như một đám trẻ con vây lấy người lớn vậy.
Diệp Lăng Nguyệt biết rằng những điểm sáng này ắt hẳn chính là thích hợp với nàng nhất.
Có điều số lượng nhiều như vậy mà nàng lại chỉ có thể chọn một thứ, rốt cuộc cái nào mới là thích hợp với nàng nhất?
Diệp Lăng Nguyệt không muốn vất vả cực khổ đến được Lang Gia Thiên Động, rồi cuối cùng lại giống như Hoàng Tuấn, chỉ nhặt được một viên linh thạch.
Nàng thật sự muốn lấy đi tất cả những điểm sáng này, nhưng đã nghĩ lại.
“Nhớ kỹ, mỗi người chỉ có thể chọn một món, tuyệt đối đừng tham lam.” Lời giáo huấn của chưởng giáo Vô Nhai vẫn cứ văng vẳng bên tai.
Diệp Lăng Nguyệt lưỡng lự chọn ra một thứ có độ sáng mạnh nhất từ trong số điểm sáng đó.
Chính vào lúc nàng chuẩn bị hấp thu điểm sáng đom đóm đó.
“Vèo” một tiếng, chỉ thấy một điểm sáng nhỏ không nổi bật lắm chui ra từ bên cạnh, đụng bay điểm sáng đom đóm có độ sáng cao nhất đó một cách vô cùng ngang ngược.
Sau khi đụng bay điểm sáng đom đóm đó, điểm sáng nhỏ dường như còn rất đắc ý mà nhảy nhót.
Các điểm sáng còn lại thấy nó thì đều tránh ra xa, cứ như phạm phải thái tuế vậy.
“Ôi, tên nhóc này cũng thật dũng mãnh.” Diệp Lăng Nguyệt không nén nổi mỉm cười.
Lại nhìn điểm sáng đom đóm đó, phát hiện nó tuy không nổi bật, nhưng màu sắc của điểm sáng lại rất đặc biệt, hơi có màu xám, trông có vẻ thật sự giống với khôi hỏa của bản thân.
“Vậy thì lấy ngươi đi, hi vọng ngươi đừng khiến ta quá thất vọng.”
Diệp Lăng Nguyệt đã hạ quyết tâm, thế là không do dự nữa.
Nàng thở ra, năm ngón tay khép lại, thu điểm sáng nhỏ tinh nghịch đó vào trong tay.
Diệp Lăng Nguyệt từ bên trong đi ra.
Khi nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt, sắc mặt Hồng Minh Nguyệt đột nhiên thay đổi.
Những người khác đều hoan hô một tiếng, Đế Tân thì đã đi lên phía trước.
“Thế nào, không gặp phải chuyện gì chứ?”
Đế Tân nhìn kỹ Diệp Lăng Nguyệt mấy cái, lông mày chàng ta hơi nhíu lại, đã phát hiện tay của Diệp Lăng Nguyệt có hơi lạnh.
“Không sao nữa rồi. Muội tìm được một mảnh ngọc khắc tinh thần. Thiên Động đó quả thật là không nhỏ, quanh đi quẩn lại mắt cũng hoa hết cả rồi.”
Diệp Lăng Nguyệt không muốn nói nhiều, tránh sinh nhiều rắc rối.
“Ngọc khắc bậc gì, lục đệ muội đừng giấu nữa, để mọi người mở rộng tầm mắt.”
Tần Tiểu Xuyên hỏi với vẻ cợt nhả.
“Muội cũng không biết ngọc khắc gì, sau khi muội ghi nhớ nội dung bên trên thì ngọc khắc cũng biến mất, tên là Thần Tàm Quyết.”
Khi chưởng giáo Vô Nhai nghe nói thứ Diệp Lăng Nguyệt nhận được là Thần Tàm Quyết thì thân thể hơi rung động.
“Được rồi, đừng làm ầm ĩ nữa, người tiếp theo.”
Ánh mắt chưởng giáo Vô Nhai nhìn Diệp Lăng Nguyệt một cách phức tạp, cũng không có gặng hỏi thêm, chỉ bảo đệ tử tiếp theo vào động.
Diệp Lăng Nguyệt đi về phía đám đông, khi đi ngang cạnh người Hồng Minh Nguyệt thì nàng nói một câu.
“Để ngươi thất vọng rồi, thật là ngại quá.”
Sắc mặt Hồng Minh Nguyệt bình thường, miễn cưỡng cười nói.
“Tỷ tỷ, tỷ đang nói gì vậy, sao muội muội nghe không hiểu.”
“Hồng Minh Nguyệt, nhớ kỹ đó, thiên đạo luân hồi không phải không báo, chỉ là chưa đến lúc thôi.”
Diệp Lăng Nguyệt hừ lạnh một tiếng, đi lướt qua người của nàng ta.