Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1095 : Lựa chọn của hai người
Ngày đăng: 13:13 30/04/20
Năm trong chín tòa thành tân thủ này là Kim Thành, Mộc Thành, Thủy Thành, Hỏa Thành, Thổ Thành, năm loại sức mạnh Luân Hồi tương ứng, người nào chỉ cần có một loại sức mạnh Luân Hồi là có tư cách để vào.
Tương ứng, linh lực trời đất của năm tòa thành này đều thiên về tu luyện một loại sức mạnh Luân Hồi nào đó.
Bốn thành còn lại thì là Ngũ Linh Thành, Nhạn Môn Thành, Xích Thủy Thành, Hoàng Tuyền Thành. Trong đó Ngũ Linh Thành yêu cầu là người có Niết Bàn Thể mới được vào.
Nguyệt Mộc Bạch khi nói đến Ngũ Linh Thành thì nhìn Đế Tân một cái.
Trong tất cả đệ tử chỉ có Đế Tân và Vũ Duyệt có thể vào Ngũ Linh Thành, xưa kia Nguyệt Mộc Bạch cũng không có cách nào vào Ngũ Linh Thành.
Nghe nói, trong tất cả thành tân thủ thì điều kiện của Ngũ Linh Thành cũng tốt nhất. Người vào trong đó chỉ có thể là nhân tài thật sự.
“Nguyệt sư thúc, vậy ba tòa thành còn lại thì sao?”
Một đệ tử của Hoa Phong hiếu kỳ hỏi.
“Ba thành còn lại thì ngoại trừ Hoàng Tuyền Thành ra, Nhạn Môn Thành và Xích Thủy Thành đều không có giới hạn nghiêm khắc thuộc tính sức mạnh Luân Hồi của người vào. Dĩ nhiên việc này cũng có nghĩa là linh lực trời đất của hai tòa thành tân thủ này cũng hỗn tạp nhất.
Nguyệt Mộc Bạch nói đoạn, liếc Diệp Lăng Nguyệt một cái.
Linh lực trời đất hỗn tạp, có nghĩa là không dễ hấp thu, tu luyện dĩ nhiên là luyện ít mà đạt được nhiều.
Tất cả mọi người đều biết, trong Thập Cường thì Diệp Lăng Nguyệt là người duy nhất không có chút sức mạnh Luân Hồi nào.
“Vậy tại sao không thể đi Hoàng Tuyền Thành?”
Tần Tiểu Xuyên lại truy hỏi.
“Hoàng Tuyền Thành tiếp giáp với kênh đào Hoàng Tuyền cổ, mọi người đều biết đó là nơi yêu ma hoạt động sôi nổi nhất, tỉ lệ tử thương của tân thủ cũng cao nhất. Người trà trộn ở vùng đó đều là một số người săn yêu có kinh nghiệm phong phú hoặc là hung hãn tàn bạo. Nghe nói sát hạch tân thủ ở đó cũng khó nhất, là một tân thủ còn non yếu nên các ngươi không thích hợp đến đó.”
Dù là Nguyệt Mộc Bạch, nhắc đến Hoàng Tuyền Thành cũng không tránh khỏi lộ vẻ xúc động, có thể thấy rằng Hoàng Tuyền Thành quả thực là nơi vong mạng.
“Những gì cần nói ta đều nói cả rồi, các ngươi chọn thành tân thủ tương ứng, tiến vào cửa khẩu cổ khác nhau là có thể đến.”
Cho đến khi Diệp Lăng Nguyệt và Hoa Vãn Vân đã đi xa, Đế Tân vẫn đứng nguyên tại chỗ.
“Đi thôi, lục đệ, đệ còn nhìn nữa thì thành hòn vọng thê đó.”
Cuối cùng vẫn là Tần Tiểu Xuyên và Hoàng Tuấn một trái một phải khiêng Đế Tân đi thì chàng ta mới rời khỏi đó.
“Chủ nhân, bây giờ không ra tay ư?”
Hồng Minh Nguyệt và Nguyệt Mộc Bạch cũng chưa rời đi.
“Hồng Minh Nguyệt, ngươi và Diệp Lăng Nguyệt nếu đã là tỷ muội thì tại sao ngươi lại trăm phương ngàn kế muốn cô ta chết?”
Nguyệt Mộc Bạch không nói nhiều, ngược lại nhìn Hồng Minh Nguyệt một cái.
Ông ta đã điều tra, Diệp Lăng Nguyệt và Hồng Minh Nguyệt có thể xem là tỷ muội cùng cha khác mẹ, nhưng từ nhỏ đã xa cách, sự suy vong của Hồng Phủ cũng có liên quan rất lớn đến Diệp Lăng Nguyệt.
“Thù giết cha giết mẹ, thù của ta và Diệp Lăng Nguyệt rất sâu đấy.”
Hồng Minh Nguyệt nói một cách căm hận, ở trong lòng lại thêm một câu, hận bị đoạt tình, việc Diệp Lăng Nguyệt không nên làm nhất là đoạt đi trái tim của Tử Đường Túc.
Diệp Lăng Nguyệt đều đã cướp đi tất cả những thứ thuộc về nàng ta.
“Ở đây vẫn là cửa khẩu cổ, tu vi của người bảo vệ thành đều không thấp, không dễ gì ra tay bừa. Nhưng sau khi đến thành tân thủ thì chưa chắc.”
Nguyệt Mộc Bạch rất cẩn thận, Diệp Lăng Nguyệt đến Nhạn Môn Thành, có người của ông ta ở đó, chỉ là có Hoa Vãn Vẫn đồng hành nên có chút khó khăn.
Tuy nhiên, Hoa Vãn Vân cũng không thể nào cứ mãi đi theo bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt được.
Nói đoạn, Nguyệt Mộc Bạch và Hồng Minh Nguyệt mỗi người tiến vào cửa khẩu cổ khác nhau.
Hành trình Cửu Châu Cổ của mọi người chính thức bắt đầu.