Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1108 : Tìm được kẻ trộm
Ngày đăng: 13:13 30/04/20
Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới nhớ lại bản thân mình vẫn còn ở Hàn Sơn Cư, nàng vội giả vờ như không có việc gì, thu dọn hết giấy tờ rơi vãi trong tay.
“Chu đại sư, những tờ giấy này của ông rớt xuống đất, ta nhìn thấy trên đó viết những hình kỳ quái nên xem thử.”
Chu đại sư nhìn Diệp Lăng Nguyệt với ánh mắt nghi ngờ, nghĩ rằng nàng ấy là một tiểu thị nữ thì biết cái gì là linh vân nên cũng không để bụng.
“Đồ tiểu nha đầu không có năng lực phân biệt, những thứ này đều là linh vân, một cái trong đó nếu điêu khắc lên linh khí thì có thể tăng ít nhất hơn năm mươi phần trăm giá trị của linh khí. À, đây là tiền công của Tiểu Xuân.”
Diệp Lăng Nguyệt nhận lấy túi tiền rồi nhìn một cái, bên trong có hai viên linh thạch trung cấp.
Chỉ điêu khắc linh vân ở phần mũi kiếm đã có giá hai viên linh thạch trung cấp, vậy là tương đương với tiền công hai tháng của nàng rồi.
Diệp Lăng Nguyệt thầm kinh ngạc nhưng trên mặt lại là một bộ dạng thèm muốn.
“Chu đại sư, những đồ cũ nát mà Tiểu Xuân điêu khắc đó cũng thật đáng tiền, ta có thể kiếm được nhiều tiền giống như hắn không?”
“Tiểu nha đầu khẩu khí cũng thật không nhỏ. Được, ở ngoài cửa có chất một số linh khí điêu khắc thất bại, ngươi có thể lấy một món, chỉ cần có thể tùy tiện để lại một linh vân hoàn chỉnh thì ta sẽ để ngươi thay Tiểu Xuân làm trợ thủ linh vân của ta. Thật đáng tiếc, Tiểu Xuân là người kế tục giỏi đó.”
Chu đại sư lắc lắc đầu.
Ông ta là linh vân sư có tiếng ở Hàn Sơn Cư, thường ngày lúc bận quá đều sẽ để Tư Tiểu Xuân giúp đỡ. Tư Tiểu Xuân không làm nữa thì ông ấy sau này lại phải bận rộn rồi.
“Lời này là thật ư, vậy thì một lời chắc chắn nhé.”
Diệp Lăng Nguyệt không ngờ sẽ thuận lợi như vậy, thực ra Chu đại sư căn bản không xem việc đó là việc nghiêm túc.
Những linh khí chất ở cửa của ông ấy đều là đồ hỏng, tuy linh vân nhìn có vẻ hoàn chỉnh nhưng thực ra chỉ có thể vẽ theo, căn bản không thể khôi phục như ban đầu.
Ông ấy cũng không cho rằng một tiểu thị nữ ngay cả sức mạnh Luân Hồi cũng không có lại có thể điêu khắc ra linh vân.
Nhưng Diệp Lăng Nguyệt lại xem việc này là thật, nàng thật sự nghiêm túc chọn mấy món linh khí ở cửa.
Cộng thêm đồng bọn của hắn tối đó đã nhân lúc mọi người không để ý mà đi mất rồi.
Thầy lang đó lục khắp người của kẻ bị thương cũng không có linh thạch hay đồ gì đáng tiền thì mới biết mình bị người ta chơi khăn, trong lúc tức giận đã đuổi người đi.
“Tên tiểu tử khốn đó, lại…” Người bị thương đó rất tức giận, đã nói rõ là tang vật đó hai người cùng chia đều, ai mà ngờ tên tiểu tử đó lại chạy trốn một mình.
Chờ vết thương của hắn trị khỏi rồi, hắn nhất định sẽ không tha cho đồng bọn của mình.
Hắn chỉ có thể cắn răng chỉ vào đai lưng của mình.
“Y sư đại nhân, ông đừng nóng, trên người ta còn có tiền. Ông xem xem, trong đai lưng của ta có một mảnh ngọc chất lượng thượng hạng. Thứ đó nhất định đáng giá nhiều tiền, ông xem đi, có thể làm phí chữa bệnh và thuốc thang của ta, ông nhất định phải nghĩ cách chữa khỏi tay của ta.”
“Có tiền còn không nói sớm.”
Y sư đó vừa nghe còn có món béo bở thì vội vàng đi lên trước, rút đai lưng của người bị thương đó ra.
Ông ta trước đó sai người mò một lượt khắp trong ngoài của người bị thương nhưng không phát hiện được gì, không ngờ lại còn có đồ giấu ở trong đai lưng.
Thì ra trong đai lưng của người bị thương có công tắc ngầm, chỉ cần ấn nhẹ thì bên trong lại có chỗ giấu đồ lớn bằng bàn tay, trong đó vừa hay đã giấu một mảnh ngọc.
Y sư kia nhìn mảnh ngọc đó.
Chỉ thấy là hình dạng chim phượng, thân ngọc sáng long lanh không tì vết, nhìn rất là quý giá.
Thứ đồ tinh xảo này dù không phải linh khí, nhưng chỉ cần bán cho một số quý tộc thích đồ trang sức tinh xảo thì vẫn có thể bán được không ít tiền.
“Tiểu tử, nể tình mảnh ngọc này nên phí chữa bệnh và thuốc thang hai ngày trước coi như ngươi đã trả rồi, chỉ là cái tay bị thương của ngươi ngay cả thần tiên cũng không có cách nào chữa được. Người đâu, ném người ra ngoài cho ta.”
Y sư đó nói đoạn, chuẩn bị cất mảnh ngọc vào, định quay về y quán, ai ngờ bỗng có một cái tay xuất hiện ở trước mắt ông ta, trong nháy mắt khống chế chặt cái tay vô cùng tham lam của ông ta.