Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 25 : Âm mưu bị nhìn thấu

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Editor: Quế Nhi



Thạch phường trong Diệp gia có rất nhiều quặng sắt và huyền thiết, Diệp Lăng Nguyệt thuận tiện cầm hai khối, sẽ không ai chú ý tới khối nhỏ này.



Diệp Lăng Nguyệt lúc nãy ở một bên nhìn cẩn thận nhìn thật kỹ, cắt chém tinh luyện quặng sắt thạch, thực sự là quá mất công sức, một người võ giả Luyện Thể Ngũ Trọng, chiếu theo tốc độ lúc nãy, một ngày nhiều nhất chỉ có thể luyện ra ba khối huyền thiết thạch thô mà thôi.



Hơn nữa bên trong độ tinh khiết huyền thiết, còn chỉ có ba, bốn phần mười, quả thực là vất vả mà không có kết quả tốt.



Diệp Lăng Nguyệt nghĩ đến, Càn Đỉnh có thể tinh luyện được dược thảo, vừa có thể nuốt chửng tạp chất, cũng có thể dùng để tinh luyện huyền thiết khoáng thạch.



Diệp Lăng Nguyệt tìm một nơi hẻo lánh, bắt đầu tinh luyện huyền thiết thạch.



Trong tay có một khối huyền thiết thạch lớn chừng một bàn tay một tiếng “Phốc”, liền bị hút vào bên trong đỉnh Càn Đỉnh.



Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, lòng bàn tay Diệp Lăng Nguyệt, có thêm một khối sắt màu bạc to bằng trứng ngỗng.



Nàng vội vàng dùng Đỉnh Tức dò xét một lượt.



“Năm phần mười!” Diệp Lăng Nguyệt tay không khỏi run lên, điều này cũng quá thần kỳ đi, đồ chơi trong tay nàng lại là một khối huyền thiết thạch được tinh luyện độ tinh khiết của nó đạt tới năm phần mười.



Lúc nãy Diệp Thánh cũng đã nói, thạch phường Diệp gia nhiều nhất chỉ có thể đem huyền thiết thạch thô luyện đến ba, bốn phần mười, ba, bốn phần mười ba, bốn phần mười mà thôi, tinh luyện huyền thiết đến năm phần mười thì chỉ có những thương hội tài đại khí thô* mới có thể thu luyện được.



(*giàu, lắm tiền)



Nếu lúc này để cho một đám người gia công võ giã ngũ đại lão mà nhìn thấy thì không biết hâm mộ và ghen tị thành hình dạng gì.



Diệp Lăng Nguyệt thử nghiệm lại một lần nữa, đem quặng sắt thạch cũng tinh luyện một phen, tinh luyện ra quặng sắt thạch độ tinh khiết cao lên tới sáu phần mười.
Hắn bước lên phía trước một bước, một tay kéo Lăng Nguyệt lại, muốn để cho nàng lui ra ngoài.



Vậy mà Diệp Lăng Nguyệt duỗi ra hai ngón tay, ở trên cổ tay hắn nhẹ nhàng một ấn xuống, Diệp Thánh chỉ cảm thấy trên cổ tay hắn tê rần, Diệp Lăng Nguyệt chợt lách người sang, từ dưới mê mắt của hắn trượt qua.



Bị chính biểu muộn nhà mình dễ đãng phá giải tấn công, trên mặt Diệp Thánh càng không nhịn thêm được nữa.



Nàng nhặt lên một khối huyền thiết thạch “Chất lượng tốt ” kia, vẻ mặt như vô tâm ở trong tay thương thức mấy lần.



Trong tay Diệp Lăng Nguyệt đỉnh tức đã thuận thế chui vào trong huyền thiết thạch “Chất lượng tốt”.



Vừa nhìn một chút, nhưng lại không phải chuyện nhỏ, cái gọi là huyền thiết thạch này, đừng nói là huyền thiết, chính là ngay cả thành phần quặng sắt thạch đều rất ít mầy phần, những tảng đá này, chẳng qua chỉ là mặt ngoài, dựa vào một tầng cái gọi là huyền thiết tầng mà thôi.



Thủ pháp làm giả thật là cao minh, khó trách ngay cả Diệp Thánh cùng những người khai thác đá như sư phó đều nhìn không ra.



Một tiếng “hừ” lạnh, Diệp Lăng Nguyệt âm thầm phát lực, chợt nghe một tiếng “RĂ... Ắ... C”, ngón trỏ cùng ngón giữa căng ra, một khối huyền thiết thjach ở trong tay nàng, theo một tiếng cắt thành bốn mảnh.



“Ai nha, đây thật sự là huyền thiết thạch? Làm sao lại giống như đậu hũ, nhẹ nhàng bóp một cái là vỡ.” Diệp Lăng Nguyệt vừa dứt lời, vốn là muốn để răn dạy Diệp Thánh, nhưng lại nhìn thấy sắc mặt hắn lại trắng bệch ra.



Huyền thiết thạch thượng hạng thì cực kì cứng rắn, sao có thể dễ đãng bị Diệp Lăng Nguyệt tạo thành mấy khối.



Diệp Thánh cùng vài người sư phó khai thác đá hoảng hốt tiến lên coi, vừa nhìn bên dưới, kinh hãi đến biến sắc, những khối huyền thiết thạch này đều là giả.



” Vô liêm sỉ, cứ nhiên là giả, người đến, đem tên lường gạt này bắt lại.” Diệp Thánh lúc này mới biết chính mình bị mắc lừa, trong lòng nghĩ đến mà sợ hãi không thôi, hắn sai người đem tên thương nhân họ Trần bắt lại.



Tên thương nhân kia bị nhìn thấu âm mưu, sắc mặt liền chuyển màu xanh, trong miệng chảy ra máu đen, đôi chân vừa đạp, ngã xuống đất bỏ mình.