Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 272 : Số một bại gia tử
Ngày đăng: 13:02 30/04/20
Bảo bối trên người tiểu tử này quả không ít.
Ngay cả đến Vu Trọng thân là quỷ đế khi nhìn thấy Bạc Tình mày cũng không hề chau mày chút nào, liền lấy ra một địa phẩm thượng phẩm Linh Bảo, cũng muốn hung hăng không cân bằng một phen.
Chỉ thấy sau khi Bạc Tình lấy ra Lôi Thần Châu, thân ảnh của nàng lơ lửng ở giữa không trung.
Một đôi mắt đầy mê hoặc tức giận nhìn xuống mặt đất, những con Bích Mục Thạch Thú trông như những con bọ chét.
Những thứ xấu xí quái dị bám chặt đánh chết không đi này, xem hôm nay bà nội mày giẫm chết lũ chúng mày như thế nào.
Bạc Tình chân mày liền đông cứng lại, nhanh chóng hối thúc Lôi Thần Châu trong tay, Lôi Thần châu vừa khởi động, một luồng lực Lôi Đình bên trong thể thần châu bắt đầu rục rịch.
Trong không trung phát ra những tiếng vang bi bi bo bo, từng luồng lực Lôi Đình lớn bằng cánh tay lơ lửng bên cạnh Bạc Tình. Khóe miệng nàng hiện lên một nụ cười tanh máu.
Chỉ thấy giữa không trung hồng y Bạc Tình bay dập dờn, ngọc thủ của nàng vung lên, những lực Lôi Đình bên cạnh nàng từng luồng từ trên không trung lao xuống.
Những Bích Mục Thạch Thú hung ác ngang ngược, đứng trước lực Lôi Đình của khai sơn toái thạch tất cả bị đánh trúng.
Bởi vì tàn sát mà đáy mắt Bạc Tình liền dâng lên một luồng hồng quang khát máu. Nàng ta lúc này mới giống là một người của Ma Tông
Tam nhãn Bích Mục Thạch Thú tận mắt thấy đồng bạn của mình tất cả đã bị đánh chết, nỗi tức giận trong lòng càng thêm sâu.
Nó chợt kêu lên một tiếng gầm, bốn chân ra sức đạp thật mạnh xuống đất một cái, phía sau cư nhiên sinh ra một đôi cánh, mãnh mẽ mà bổ nhào tới vị trí của Bạc Tình ở giữa không trung.
Nó thân pháp linh mẫn, cấp tốc tránh né lực công kích của lực Lôi Đình.
“Bảo hộ tiểu tổ tông.”
Hỏa Diễm Lão Ẩu thấy thế quá sợ hãi. Nàng ta liền vút lên trời cao cùng vài tên đệ tử Ngự Hỏa tông cùng nhau vây quanh Bích Mục Thạch Thú kia.
Trong miệng tam nhãn Bích Mục Thạch Thú phun ra một cột sáng, năng lượng đó có thể đem một tên đệ tử Ngự Hỏa tông đang đứng cản mình ở phía trước lập tức xé rách.
Hỏa Diễm Lão Ẩu có chút kiêng dè với Diệp Lăng Nguyệt cũng có thể hiểu được.
Hắn làm sao biết được Diệp Lăng Nguyệt có thể lợi dụng cơ hội chữa trị cho Bạc Tình mà hạ độc ngầm ngay trên cơ thể của Bạc Tình.
Thân phận của Bạc Tình đặc biệt, phải phòng bị đối phương có ý mưu cầu lợi ích, mới tiếp cận Bạc Tình.
“Bà già chết tiệt.” Diệp Lăng Nguyệt chửi một câu, thần thức của nàng khẽ động, Tinh Tiên xẹt qua thi thể của An Mẫn Hà.
Trên con dao găm vẫn còn dính máu của An Mẫn Hà.
Diệp Lăng Nguyệt giơ tay chém xuống, dao găm lau qua tay trái của nàng.
“Ngươi!” cơ thể Bạc Tình chấn động, nhìn tay Diệp Lăng Nguyệt cũng chuyển sang màu xám xanh.
Không đợi Hỏa Diễm Lão Ẩu và Hạ lão đại kịp phản ứng, Diệp Lăng Nguyệt lấy ra chút đan dược, giả ý dùng tay trái đem thuốc đắp trên vết thương của chính mình, vết cắt của Tinh Tiên Chủy không sâu, không một hồi nữa. Sau một hồi Diệp Lăng Nguyệt đã đem càn đỉnh lọc sạch độc trên tay.
“Lần này đã tin rồi chứ.” Diệp Lăng Nguyệt tức giận, đi lên phía trước nhanh chóng đưa đan dược phối hợp cùng đỉnh tức để lọc sạch độc hóa đá cho Bạc Tình.
Bạc Tình không biết do trúng độc hay là bởi vì vết thương thực sự rất đau, đôi mắt sưng đỏ giống như mắt thỏ. Lúc Diệp Lăng Nguyệt trị thương giúp nàng ta, nàng vẫn cúi thấp đầu, trên đôi lông mi thật dài có một lớp sương mù trắng xóa.
Hồng Thập Tam vì để cứu mình mà không tiếc tự đâm chính mình. Trong đầu Bạc Tình vẫn hiện lên động tác Diệp Lăng Nguyệt vung dao trong chớp mắt.
Lúc một đao kia hạ xuống, Bạc Tình cảm thấy còn đau hơn với vết thương của chính bản thân mình.
Ngoài cha mẹ mình ra thì trên đời này còn có ai đối tốt với mình như vậy nữa. Tâm trạng Bạc Tình bách chuyển thiên hồi.
Hồng Thập Tam, tại sao ngươi lại muốn đối với ta tốt như vậy... Ta... Ta có thể báo đáp cho ngươi cái gì.
Sau khi trải qua việc chữa trị, độc trên người Bạc Tình đã sạch, sắc mặt của nàng cũng tốt hơn nhiều, chỉ là nàng ta thấy ánh mắt của Diệp Lăng Nguyệt thâm trầm hơn rất nhiều.