Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 294 : Đụng phải hoa đào

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Hình dạng chiếc mũ Chính phi lớn như thế hạ xuống thì Diệp Lăng Nguyệt cũng lơ mờ rồi.



Dĩ nhiên lần này, nàng làm hoa đào không xong thì đến hoa đào đẹp, hoa đào nát cũng cùng đến rồi.



Hồng Thái Tử muốn nạp nàng làm Trắc phi, hôm nay ngay cả Lục Hoàng Tử cũng tới tham gia trò hay, trên trán Diệp Lăng Nguyệt nhất thời mồ hôi liền túa ra.



Bình tĩnh mà xem xét thì Lục Hoàng Tử kể cả là tướng mạo nhân phẩm hay thậm chí là thân phận địa vị, đi với nàng một người con thứ hai giả danh của Lam Phủ Thứ Nữ, cũng đã là dư dả.



Nhưng nàng đối với Hạ Hầu Kỳ, trừ tình cảm huynh đệ ra thì không hề có bất kỳ tư tưởng nào khác.



Nhìn dáng vẻ thành khẩn của Liễu hoàng hậu, trong chốc lát Diệp Lăng Nguyệt đúng là không biết trả lời như thế nào.



“Hoàng hậu, chuyện này Lục Hoàng Tử cũng biết sao?.” Diệp Lăng Nguyệt ấp úng nói.



“Biết, làm sao lại không biết chứ. Chuyện hôn sự lần này là Kỳ nhi tự mình mở miệng mà nói với bản cung. Đứa bé ấy, rốt cục cũng suy nghĩ thông suốt rồi.” Liễu hoàng hậu che miệng khẽ cười.



Trong thiên hạ làm gì có người làm cha làm mẹ nào lại không quan tâm đến hạnh phúc của con trai mình.



Lục hoàng tử sinh ra trong cung điện, mới năm nào bị người hãm hại, cũng đã quen với những gièm pha trong cung đình, nên đối với tình yêu nam nữ, hắn sớm đã nản lòng thoái chí.



Liễu hoàng hậu còn lo lắng, đời này hắn cũng sẽ động tâm với người con gái nào. Hôm nay hắn lại mở miệng muốn kết hôn, lấy Diệp Lăng Nguyệt làm vợ. Không cần nói Diệp Lăng Nguyệt là quận chúa, coi như nếu nàng là Diệp Lăng Nguyệt một người dân thường, Liễu hoàng hậu cũng đồng ý tán thành.



“Thế nhưng hoàng hậu, con cũng không thích Lục hoàng tử, con chỉ là coi hắn là sư đệ.” Theo Diệp Lăng Nguyệt, Hạ hầu kỳ chỉ là bằng hữu của nàng, giống như mối quan hệ bằng hữu giữa Thanh Hải Thế Tử và Lưu Hạo vậy.



Nàng biết rõ sự khác biệt nam nữ, sở dĩ ngày thường ở chung, nàng cũng rất là cấm kỵ, không biết Lục hoàng tử làm sao lại hiểu lầm.




Không biết là do ảnh hưởng của mẫu thân Diệp Hoàng Ngọc tao ra hoặc là thấy sự bạc bẽo của Hạ Đế, vì thế đối với tình yêu nam nữ Diệp Lăng Nguyệt không có chút hào hứng nào.



Trong lòng nàng, hình mẫu vợ chồng lý tưởng phải giống như là Lam tướng quân cùng Lam phu nhân. Bọn họ giúp đỡ nhau trong lúc hoạn nạn, vào lúc khó khăn nhất thì không rời xa nhau.



“Lăng Nguyệt, ta không phải người như vậy. Ta đồng ý với ngươi, ta chỉ muốn kết hôn với một mình ngươi, nhất định sẽ làm tất cả vì ngươi.” Lục Hoàng Tử nóng lòng giải thích.



“ Được, Hạ Hầu Kỳ, ngươi nói ngươi đồng ý làm tất cả vì ta. Nếu ta nói ngươi từ bỏ quyền vị, từ bỏ sự tranh giành với Hồng Thái tử, ngươi có đồng ý không?” Diệp Lăng Nguyệt hỏi chất vấn, khiến Lục Hoàng Tử không khỏi lui ra phía sau mấy bước.



Lục Hoàng Tử do dự.



Một tiếng từ bỏ này, đến miệng rồi lại rất khó nói ra.



Hạ Hầu Kỳ hiểu rõ, hắn thực sự từ bỏ thì chẳng khác nào từ bỏ sự bồi dưỡng của mẫu hậu nhiều năm qua, từ bỏ mọi sự hãm hại của Hồng Thái Tử năm đó với hắn, bỏ lại phía sau vô số những thần tử đã giúp đỡ hắn.



Giây phút do dự này đều rơi vào trong tầm mắt của Diệp Lăng Nguyệt, không thể nghi ngờ rất là chế nhạo.



“Xin lỗi, Lăng Nguyệt, ta không làm được.” Hạ Hầu Kỳ cười khổ. Hắn cuối cùng cũng không có cách nào, đành phải lừa dối Diệp Lăng Nguyệt. Hắn có thể lừa dối tất cả mọi người trên đời, nhưng duy chỉ có nàng là không thể.



Người con gái có một đôi mắt rất trong sáng đã cứu hắn ra khỏi sự đau khổ và bóng tối tận cùng.



Nghe được câu trả lời này, cũng không hề thất vọng vì đã nằm trong dự liệu, đồng thời như cũng trút được gánh nặng.



Diệp Lăng Nguyệt cũng thật khó mà tưởng tượng, nếu như Lục Hoàng Tử đồng ý thì nàng cũng không biết làm sao cho phải.