Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 901 : Thẳng thắn với nhau
Ngày đăng: 13:10 30/04/20
Suy đoán của Phượng Tân chỉ đúng có một nửa.
Tứ Linh mà Diệp Lăng Nguyệt đưa vào vốn là có ý tương sinh tương khắc, cộng thêm máu của Phượng Tân nên đã khiến Cửu Long Ngâm phân thành hai một cách thần kỳ. Trong mắt Phượng Tân hơi trầm xuống, thanh Cửu Long Ngâm màu đen đang cầm trong tay hơi run run.
Thanh Hùng Kiếm màu đen có khắc hai rãnh kiếm, trong rãnh đang dập dềnh hai linh Thổ Hỏa. Chỉ nghe “vút” một tiếng, Diệp Lăng Nguyệt đã rút thanh Thư Kiếm đó lên rồi.
Khác với Hùng Kiếm, thanh Thư Kiếm này không có chút cảm giác bài xích nào đối với Diệp Lăng Nguyệt. Nó giống như là đặt làm riêng cho Diệp Lăng Nguyệt vậy, mềm mại mỏng nhẹ, cầm trong tay cứ tựa như không có vật gì.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn kỹ lần nữa, trên Thư Kiếm có hai rãnh kiếm giống như huyết quản, là hai linh Thủy Mộc. Hỏa sinh Thổ, Thủy sinh Mộc vừa hay là thuộc tính tương sinh với nhau, đúng là một động một tĩnh hòa vào trong hai thanh kiếm.
“Dù sao cũng đã luyện thành một thanh kiếm ta có thể dùng, Phượng Tân, chàng mới vừa nói sát khí trong tay chàng rốt cục là chuyện gì vậy... Còn nữa... vừa nãy chàng thay ta chuyển vận nguyên lực… Phượng Tân, có phải chàng có gì muốn nói với ta không?”
Diệp Lăng Nguyệt khẽ dừng lại, nhìn Phượng Tân.
Những lời này Diệp Lăng Nguyệt đã muốn hỏi rất lâu rồi, chỉ là vẫn luôn lần lựa không hỏi. Chỉ là, nếu Phượng Tân đã đích thân cầu thân với nàng thì nàng thấy rằng có một số việc đã đến mức không thể không nói rồi.
Hùng Kiếm trong tay Phượng Tân nắm càng chặt hơn. Qua đêm nay, chàng cũng biết rằng rất nhiều chuyện đã không thể giấu giếm được nữa.
“Lăng Nguyệt... có phải nàng sớm đã đoán ra được không? Ta… thực ra ta là…” Phượng Tân nói có vẻ khó khăn, ngay lúc Phượng Tân chuẩn bị nói ra hết toàn bộ những lời giấu sâu tận đáy lòng.
“Phượng Tân, chàng khoan đừng nói. Thực ra ta cũng có một vài chuyện muốn nói với chàng.” Diệp Lăng Nguyệt nhìn ra vẻ khó xử của Phượng Tân.
Thành chủ Tứ Phương tập trung nhìn lại, đột nhiên nhớ tới nhà trọ này chính là căn nhà mà trước đó Diệp Lăng Nguyệt và đám người Long Bao Bao nghỉ lại. Nhà trọ hiện giờ đã trở thành đống gạch vụn. Người của phủ thành chủ đang lần lượt chạy đến để cứu giúp người bị thương.
Thành chủ Tứ Phương thậm chí còn nhìn thấy đám người Long Bao Bao và Tiểu Ô Nha trong đám đông. Long Bao Bao còn mặc sự khuyên can của Long Hòe, cố chấp muốn xông vào trong đống đổ nát tìm người.
“Hỗn Nguyên Tông.”
Tử Đường Túc nhìn chăm chăm đống đổ nát, đáy mắt tụ lại một lớp băng lạnh.Hắn đột nhiên biến mất trước mặt ba người.Đám người thành chủ Tứ Phương đầu tiên là sửng sờ, rồi chợt Nam Cửu hòa thượng vỗ vỗ trán.
“Không xong, chuyện này chỉ sợ không chỉ có liên quan đến Quỷ Đế, còn dính đến cả Hỗn Nguyên Tông. Cô bạn Diệp chỉ e là bị người của Hỗn Nguyên Tông bắt đi rồi.”
An Thất Nương chết rồi, người của Hỗn Nguyên Tông sao có thể chịu để yên. Bọn họ nhất định là tới tìm thù, tưởng nhầm Diệp Lăng Nguyệt là hung thủ sát hại An Thất Nương nên đã bắt đi rồi. Nhìn thanh thế vừa nãy, người đến lần này chỉ sợ là An Nhược Tùng, tông chủ của Hỗn Nguyên Tông.
An Nhược Tùng này lòng dạ hẹp hòi, có thù ắt báo, chỉ e sẽ không bỏ qua cho Diệp Lăng Nguyệt.Thành chủ Tứ Phương nghe xong, lúc này mới hiểu rõ ra.Thiên Hạ Đệ Nhất Rèn lần này thật đúng là sóng này chưa qua sóng khác đã đến.
Tam Sinh Cốc và Liệt Dương Tông đều liên đới trong đó, thế vẫn còn chưa hết, ngay cả Hỗn Nguyên Tông cũng đã cuốn vào. Việc khiến thành chủ Tứ Phương không hiểu là vì sao Quỷ Đế Vu Trọng lại đột nhiên xuất hiện.
“Ôi, chuyện này nói ra cũng là bởi vì lão phu cả. Hai vị, chúng ta vẫn là nhanh chóng đuổi theogiải thích rõ ràng hiểu lầm. Tránh cho An Nhược Tùng kia làm hại đến tính mạng của Diệp cô nương.” Thành chủ Tứ Phương áy náy trong lòng.
“Cũng được, ta bảo Trùng Bảo lần theo mùi của cô bạn Diệp.” Nam Cửu hòa thượng cũng lộ vẻ lo lắng. Dưới sự chỉ dẫn của Trùng Bảo, ba người một đường men theo mùi mà Diệp Lăng Nguyệt còn lưu lại, đuổi theo ra phía ngoài thành Tứ Phương.