Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 920 : Cố nhân thần giới

Ngày đăng: 13:11 30/04/20


Ở bên kia bầu trời xa xôi, Thần Giới Bát Hoang.



Khi luồng bóng sáng đó trong cơ thể Diệp Lăng Nguyệt xuất hiện, ấn đường của Y Phật Vân Sênh đột nhiên nhảy lên. Gương mặt xinh đẹp của bà ấy hơi tái, châm trong tay mất đi sự chính xác, một châmđâm xuống.



“Ôi chao, chủ nhân, người ra tay cũng ác quá.”



Một loạt tiếng kêu gào ngây thơ truyền đến, Vân Sênh hồi phục thần trí.



Trước người của bà ấy có một tiểu mỹ nhân đang ngồi.



Tiểu mỹ nhân đó mắt sáng răng trắng, khác với người bình thường. Nàng ấy còn có một mái tóc dài màu hồng anh đào, tròng mắt tròn tròn tựa như là quả cầu thủy tinh vậy. Tuy là đã gả đi làm vợ người khác nhiều năm, nhưng tiểu mỹ nhân vẫn có khuôn mặt dễ thương. Mặt mũi đầy vẻ đáng yêu, khiến người khác không nhịn nổi muốn nhéo vài cái.



Nàng bị đâm một châm. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lạivừa luôn miệng kêu đau, vừa sờ vào ngực mình.Tiểu mỹ nhân bĩu môi. Chủ nhân nhà mình là người được xưng là Thần Châm, lần này sao lại đâm châm không chính xác, thật là làm nàng đau chết đi được.



“Ba Ba, còn không phải ngươi cứ thích tự giày vò ư. Ta đã nói rồi, những thứ khác ta còn giỏi, duy chỉ có cái ngươi nói gì mà thuật châm cứu nâng ngực thì ta mù tịt, không đâm chuẩn thì ngươi cũng không thể oán trách ta được.” Thấy bộ dạng tủi thân đó của tiểu mỹ nhân, Vân Sênh vừa vui vừa buồn cười.



Ba Ba thân là một trong những giới thần Nhân Giới, từ sau khi gả cho Minh Thần thì hai vợ chồng vẫn luôn ân ân ái ái. Nhưng thời gian gần đây, cũng không biết sợi dây thần kinh nào của Ba Ba có vấn đề, nàng ta lại chạy tới nói bản thân muốn nâng ngực. Nói là khi tham gia Thần Yến, mấy thần nữ đều đá lông nheo với phu quân nhà bọn họ. Một số thuộc hạ của Minh Giới còn mượn rất nhiều cớ để tặng mỹ nhân tiểu thiếp cho Minh Thần.



Phu quân nhà nàng ta tuy đã cự tuyệt tất cả. Nhưng Ba Ba lại nghe được, vì việc đó mà ở sau lưng vẫn có không ít người nói Minh Thần sợ thê tử. Đều là bởi vì Thần Hậu của Minh Thần Ba Ba có lòng dạ hẹp hòi.




Cái giá đó chính là chuyển dịch lời nguyền rủa trong cơ thể ông ấy đến trên người Dạ Lăng Nguyệt, lúc đó vẫn còn nằm trong bụng Vân Sênh bằng cách thức của Sinh Tử Phù. Sau khi hai vợ chồng biết được thì cũng đã dùng rất nhiều cách muốn phá giải Sinh Tử Phù nhưng vẫn không có tác dụng.



May mà sau khi Tiểu Lăng Nguyệt ra đời, Sinh Tử Phù vẫn chưa từng phát tác, hai vợ chồng cũng tạm thời gác chuyện này lại.



“Nguyệt Nhi nó không sao, trước khi ta rời khỏi đại lục Thanh Châu từng để lại một mảnh thần thức trên người nó.Nếu thật sự có bất trắc thì ta nhất định sẽ biết. Nhưng Sinh Tử Phù có chấn động lạ lại là sự thật. Sinh Tử Phù đã ở ẩn trong cơ thể của Nguyệt Nhi nhiều năm, cho tới nay chỉ từng xảy ra chấn động hai lần. Một lần là cái lần nó gặp cảnh ngộ suýt chút nữa bị Hề Cửu Dạ hại đến nỗi hồn bay phách tán. Lần này là lần thứ hai.”



Trên mặt Vân Sênh đầy vẻ buồn rầu.



Sinh Tử Phù là vật còn sót lại của Thần Giới. Quy luật phát tác của nó thì dù là Vân Sênh cũng không có cách nào. Bà ấy lờ mờ biết được. Mỗi lần Sinh Tử Phù phát tác đều là có liên quan với Nguyệt Nhi.



Mỗi lần, lúc Nguyệt Nhi đối mặt với giây phút sinh tử, tâm trạng có sự chấn động kịch liệt thì Sinh Tử Phù sẽ phát tác. Sinh Tử Phù phát tác lần trước thì Dạ Lăng Nguyệt đã chết. Hai vợ chồng họ không thể không dùng sức mạnh của Minh Thần mới giữ được hồn phách của nàng, để nàng vào lại luân hồi, chuyển thế làm người.



Nhưng lần này, Sinh Tử Phù lại phát tác...



“Việc này không đơn giản, nếu người đã lo lắng cho Tiểu Nguyệt, ta cũng rất muốn gặp con bé, chi bằng chúng ta đến đại lục Thanh Châu một chuyến.”



Ba Ba bĩu môi, với thần lực của nàng ấy thì có thể đưa bản thân và chủ nhân “lưu đày” đến giới diện bất kỳ lúc nào.